Đọc truyện Hợp Đồng Bao Nuôi Của Tổng Tài Tà Ác – Chương 8: Hiểu Nhầm 2
“Nào, ngoan, đừng khóc, là tôi sai, tôi sẽ bù đắp cho em.”“Anh không bù đắp nổi đâu.”Câu này thành công chọc vào chỗ hiểm trong lòng Lãnh Dật Hiên, có cái gì mà hắn không trả nổi cơ chứ? An Dụ Vân này là thử thách hắn hay là thực sự không biết hắn là ai vậy?“Em cần thứ gì tôi có thể cho em.”“Làm nhân viên phục vụ nhà hàng như anh không quyền không thế càng không có tiền đâu.
Nhưng tối qua chính là cơ hội cuối cùng của tôi để giành lại vai diễn của mình mà lại bị xảy ra nhầm lẫn với anh rồi.
Coi như là xui xẻo nhưng sự nghiệp của tôi chấm dứt hết rồi.”Khóe miệng Lãnh Dật Hiên khi nghe xong câu của An Dụ Vân thì co giật.
Nhân viên phục vụ nhà hàng? An Dụ Vân đang nghĩ hắn là nhân viên? Nghĩ tối qua cô bám lấy một tên nhân viên rồi vô tình cùng hắn phát sinh quan hệ? Đúng là ông trời gửi cô nhóc này xuống để thử thách Lãnh Dật Hiên hắn rồi.
Càng bất ngờ hơn khi biết cô là diễn viên, lại mượn thân xác này để lấy được vai diễn, Lãnh Dật Hiên có chút không tự nhiên.
Hắn xưa nay nếm trải qua không ít phụ nữ nhưng tiên quyết không đụng vào người của giới giải trí.
Tại vì sao? Hắn giàu có, quyền lực, phụ nữ muốn theo cũng không có cửa, người của giới giải trí muốn dây vào hắn chẳng qua chỉ để mượn quyền lực của hắn để củng cố địa vị của bản thân họ, bám lấy hắn như một động vật kí sinh, mà hắn lại không bao giờ muốn để cho ai đó có thể mượn hắn làm càn.
Nhưng lần này lại xảy ra quan hệ với một nữ diễn viên, trùng hợp hắn lại đang muốn chiếm lấy cô gái này thì đây là duyên phận hay nghiệt duyên đây? Lãnh Dật Hiên nhìn An Dụ Vân ủy khuất trong lòng, không tiện miệng vạch trần, người trong giới giải trí dưới cái nhìn của hắn đều không đáng tin mà An Dụ Vân lại là diễn viên, nếu như cô diễn vở kịch này để tiếp cận hắn đòi quyền lợi thì Lãnh Dật Hiên suýt nữa đã mắc bẫy rồi.
Nhưng hắn không cho ai có cơ hội đó, nếu cô nghĩ hắn là nhân viên phục vụ thì cứ để cô nghĩ như vậy đi.
Hắn bỗng cảm thấy cô đúng là diễn viên xuất sắc, lừa được hắn lên giường, khiến hắn thần hồn điên đảo như vậy còn suýt nữa là hắn nói ra thân phận, chiếm lấy cô làm của riêng rồi.
Lãnh Dật Hiên cảm thấy thật may mắn khi hắn không ngả bài sớm.“Tôi mặc dù chỉ là nhân viên nhưng tôi có thể lo cho em mà.”Lãnh Dật Hiên đã diễn thì diễn cho tròn vai, dứt khoát nhận mình là nhân viên, còn cố đấm ăn xôi mà đề nghị bù đắp.
Với hắn, những người làm trong giới giải trí đều ham hư vinh, căn bản sẽ chẳng có một ai chấp nhận một tên nhân viên phục vụ quèn đâu.
Nếu có thì cũng chỉ ra sức bòn rút rồi vứt bỏ như một con chó chết thôi.“Tôi biết anh phải khó khăn mới đi làm phục vụ, nhưng mà đây cũng là lỗi của tôi mới làm ảnh hưởng tới anh.
Tôi xin lỗi, việc hôm nay anh coi như ngoài ý muốn đi, nhanh chóng quên đi là được rồi.”“Thực sự không cần bồi thường sao?”“Không cần, tôi cũng không trách anh đâu.”“Nhưng em chấp nhận dâng hiến bản thân em cho một nhân viên quèn như tôi?”“Ông trời định đoạt tôi mất hết… Có muốn cãi lại cũng không được.”Lãnh Dật Hiên rơi vào trầm tư, nghe An Dụ Vân nói, hắn cảm thấy rất nhiều bi thương, cả ánh mắt đến thái thái độ của cô không có nửa phần giả dối.
Điều này chắc hắn cần phải điều tra kĩ xem đời tư cô gái này như thế nào.“Chúng ta có thể liên lạc không?”Lãnh Dật Hiên đưa ra đề nghị như một phép thử.
Nếu cô diễn kịch, chắc chắn sẽ bám lấy hắn không buông chứ không phải ủy khuất chịu thiệt như bây giờ.“Không… Tôi không muốn.”An Dụ Vân căn bản không muốn gặp lại người này, cô không có tâm trạng giao du kết bạn nữa.
Cô bây giờ mất trắng tất cả, chỉ e đến công việc cũng không còn nữa rồi..