Đọc truyện Hợp Đồng Bao Nuôi Của Tổng Tài Tà Ác – Chương 45: Gặp Lại Bố
Dương Lâm nhìn An Dụ Vân ngồi ghế sau qua kính chiếu hậu, mơ hồ cảm nhận được sự khẩn trương của cô.
An Dụ Vân vừa quay phim xong, trên người ăn mặc cực kì đơn giản, áo khoác denim và quần bò.
Trước đó Dương Lâm nghĩ An Dụ Vân là một thiên kim, ăn mặc đơn giản chẳng qua là tuỳ hôm ấy nhưng mà gặp cô lâu như vậy rồi anh mới nhận ra An Dụ Vân vốn chẳng hề thích cầu kì.
Cô luôn tối giản hết mức có thể, cho dù là thường nhật hay là có công có việc, Dương Lâm vẫn cảm thấy được An Dụ Vân chính là vẻ đẹp thuần khiết không trưng diện như người ta hay nói.
Anh cũng hiểu vì sao Lãnh Dật Hiên lại nhất nhất muốn cô như vậy rồi.“Cô đang rất khẩn trương sao?”Dương Lâm mở miệng xé tan bầu không khí tịch mịch trong xe.
Có thể xem đây là lần đầu hai người chính thức nói chuyện với nhau, không tính những lần gặp nhau hay Lãnh Dật Hiên chỉ thị cho anh làm việc, An Dụ Vân cũng hơi giật mình vì Dương Lâm tự dưng lại mở miệng bắt chuyện.“Anh thấy tôi rất khẩn trương sao?”“Đúng vậy, cô hết nhìn đồng hồ rồi đến nhìn ra ngoài cửa sổ, có thể cảm thấy cô rất khẩn trương.”“Anh đi cùng Lãnh Dật Hiên nên tinh ý như anh ta luôn hả?”“Phải vậy thôi, làm việc với Lãnh thiếu phải tinh ý.”“Cũng đúng.”An Dụ Vân không hỏi han Dương Lâm quá nhiều, nhưng ít nhiềucảm ơn Dương Lâm đã nói chuyện khiến tâm trạng cô đỡ đi phần nào.
Cô thực sự là rất khẩn trương, từ lúc bố cô bị bắt cho đến bây giờ cô chưa một lần được gặp bố, dù có bằng cách nào cũng không có cơ hội được gặp.
Ấy thế mà Lãnh Dật Hiên như đi guốc trong bụng, nhìn được trăn trở của cô mà cho cô cơ hội được gặp bố, An Dụ Vân đến bây giờ chính là rất cảm kích hắn.Dương Lâm không nói chuyện nữa, anh cũng không phải kẻ tọc mạch nói nhiều.
Chuyện của An Dụ Vân đương nhiên là anh biết rõ, cũng biết rõ Lãnh Dật Hiên vì chuyện này mà rất dụng tâm.
An Dụ Vân không biết Lãnh Dật Hiên là một kẻ rất khó giao dịch, bởi giao dịch được với hắn thì sẽ nhận được rất nhiều lợi nhuận.
Lãnh Dật Hiên làm cái gì cũng đều sẽ được quy ra giao dịch, hắn nhờ vả người ta, ắt phải để lại cho người ta một cái gì đó.Hôm nay Lãnh Dật Hiên hắn nhờ vả vào chính quyền cho An Dụ Vân được gặp bố, tất nhiên hắn cũng phải để lại không ít.
Không nói gì đến thâm giao bằng hữu, thế giới của người có tiền có quyền lực thì ít khi dùng đến hai từ “nể mặt”, thương trường như chiến trường, địa vị càng cao thì càng nhiều kẻ muốn trục lợi mà thôi.Có những điều mà Dương Lâm sẽ không bao giờ tuỳ tiện nói và anh biết Lãnh Dật Hiên cũng không bao giờ muốn anh nói.
Về hợp đồng bao dưỡng của Lãnh Dật Hiên với An Dụ Vân, thực ra nếu xét về mặt pháp lý, nó không có gì đáng để bàn cãi.
Nhưng nếu xét về mặt tình cảm, Dương Lâm đứng ngoài cuộc nhìn đủ rõ được Lãnh Dật Hiên luôn nhượng bộ An Dụ Vân rất nhiều.
Hợp đồng bao dưỡng chẳng qua chỉ là một tờ giấy đối với Lãnh Dật Hiên để bảo đảm cho An Dụ Vân, cũng là để cô không cảm thấy việc giao dịch giữa hai người nặng đến mức gọi là bán thân.Lãnh Dật Hiên từ xưa đến nay trên thương trường chưa bao giờ để mình thua lỗ, ấy nhưng đối với An Dụ Vân, hắn thua lỗ cũng sẽ thua lỗ trong âm thầm mà dâng hiến những gì tốt đẹp nhất cho cô.
Ngay cả Dương Lâm, cấp dưới thân cận nhất của Lãnh Dật Hiên đến bây giờ cũng được điều đi xử lý công việc của An Dụ Vân, từ đưa đón đến công việc hành chính, phải nói Lãnh Dật Hiên đối với An Dụ Vânchính là cưng chiều vô hạn.Bố của An Dụ Vân đang được tạm giam ở trại tạm giam thành phố, muốn đến phải mất ít nhất bốn mươi lăm phút đi ra ngoại ô.
An Dụ Vân xuống xe, nhìn trại tạm giam có phần hơi cũ kĩ, còn có chút đáng sợ.
Bố cô hơn một tháng ròng đã ở đây, cô không nhịn được xúc động.
Dương Lâm xuống xe, đã có người đợi sẵn ở đây mời hai người đi vào trong..