Hợp Đồng Bao Nuôi Của Tổng Tài Tà Ác

Chương 39: An Dụ Vân Chủ Động H


Đọc truyện Hợp Đồng Bao Nuôi Của Tổng Tài Tà Ác – Chương 39: An Dụ Vân Chủ Động H


Ăn tối xong, An Dụ Vân lấy cớ giúp dì Lan dọn dẹp, Lãnh Dật Hiên cũng không nói gì nhiều, lên lầu đi tắm.

An Dụ Vân thấy hắn đi rồi mới thở phào nhẹ nhõm một phen, dì Lan bên cạnh cũng hoàn toàn chưa thoát khỏi ngờ vực.“Con và Lãnh thiếu là mối quan hệ gì vậy?”“Ơ… có gì đâu ạ, bọn con là mối quan hệ lợi ích thôi.”“Lần đầu dì thấy Lãnh thiếu cười như vậy đó, lại cực kì dịu dàng với con nữa.”“Dì nghĩ nhiều rồi.

Con và anh ấy không có thể được đâu.”“Cũng tiếc thật, dì thấy con và Lãnh thiếu rất hợp…”An Dụ Vân nhún vai, nghĩ ngợi không biết là hợp chỗ nào nữa? Ngồi cạnh Lãnh Dật Hiên cô ngại ngùng muốn chết, chỉ muốn nhanh chóng ăn cho xong bữa thôi.

Thú thật đến bây giờ cô còn chưa được ăn no nữa.


Suốt cả bữa ăn hắn cứ nhìn cô chằm chằm, đến thèm ăn cũng không tài nào ăn nổi.

Chịu thôi, ăn nhờ ở đậu nhà người ta, đâu thể nào tự do như ở nhà mình.An Dụ Vân về phòng, vừa vào cửa đã bị Lãnh Dật Hiên chui đâu ra doạ cho hồn bay phách lạc.“Này… Anh ở trong phòng tôi làm cái gì?”Lãnh Dật Hiên vừa tắm xong, lại đang mặc áo choàng tắm, cả ngườichưa khô hẳn, ôm lấy An Dụ Vân làm người cô cũng bị ướt theo.

Hắn thích thú nhìn cô giẫy dụa trong vòng tay mình, tiện thể ôm lấy cô cảm nhận mùi hương thơm ngát trên người cô.“Lâu như vậy mới về phòng, em biết tôi đợi em lâu lắm không hửm?”“Anh đợi làm cái gì? Lại còn ngang nhiên vào phòng tôi nữa.

Lãnh Dật Hiên, anh… ưm…”Chưa kịp nói xong hết câu đã bị Lãnh Dật Hiên dùng miệng bịt kín lại, đem nửa câu cuối toàn bộ nuốt vào trong bụng.

An Dụ Vân chống tay lên ngực hắn ra sức vùng vẫy, cuối cùng vì sự tấn công cuồng dã của Lãnh Dật Hiên mà chính cô còn bị cuốn vào nụ hôn sâu của hắn.Lãnh Dật Hiên xoay người đặt lưng cô tựa vào cánh cửa phòng, lưỡi vẫn tàng ác xâm chiếm từng tấc từng tấc trong khoang miệng nhỏ của cô.


Bàn tay hắn không an phận, cách một lớp váy lụa mỏng xoa nắn eo cô.

An Dụ Vân cảm thấy nguy hiểm đang dần cận kề, phút chót không biết lấy sức lực từ đâu ra đẩy Lãnh Dật Hiên ra ngoài rồi vùng chạy thoát.“Anh làm cái gì vậy hả?”“Em còn không biết sao?”“Tên khốn kiếp nhà anh, sao lúc nào cũng chiếm tiện nghi của người khác được.”“Tôi chỉ chiếm của em thôi.”“Vô sỉ!!!”“An Dụ Vân, em tính sao đây, hợp đồng em cũng đã kí, bây giờ định lật lọng với tôi hửm?”“Anh…”An Dụ Vân tức đến không nói nên lời, bây giờ cô mới hiểu ra được hợp đồng đó không phải Lãnh Dật Hiên chịu thua lỗ gì.

Hắn vô sỉ, mặt dày, cầm thú như vậy nào để mình thua lỗ được, An Dụ Vân không phải là đối thủ của hắn, ấy vậy mà hôm trước cô còn ngây ngô sợ hắn thua lỗ, sợ mình chiếm được quá nhiều lợi.Lãnh Dật Hiên nhìn An Dụ Vân đang ngồi trên giường, ánh mắt nhìn viên đạn nhìn hắn mà không khỏi bật cười.

Cô nhóc này chắc trong thâm tâm đang đem tổ tông nhà hắn ra mắng rồi.

Nhìn con nhím nhỏ xù lông, Lãnh Dật Hiên tươi cười tiến đến nằm xuống giường, tiện tay ôm lấy An Dụ Vân nằm xuống.“Nào, là tôi ức hiếp em, tôi xin lỗi.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.