Đọc truyện Hồng Trần Online – Chương 10
Yêu, đây là ở đâu xuất hiện ra đoàn kịch nha?
Trước mắt là hai đoàn người đang trong trạng thái đối đầu nhau, hơn mười người bên trái rõ ràng là một đám đạo sĩ phân ra đứng hai bên một nam nhân 26,27 tuổi; thủ lĩnh bên phải là một kiếm sĩ hơn 20 tuổi. Người chơi hai bên trang bị trên người đều là thượng phẩm. Đương nhiên, so với ta,vẫn còn kém nhiều lắm.
Lục lạc (chuông) theo gió lung lay phát ra âm thanh đem toàn bộ ánh mắt đối địch hai bên thu hút tới trên người ta mới ra từ rừng rậm, tùy theo mà đến chính là tiếng hút khí liên tiếp, đủ loại ánh mắt đố kỵ hỗn tạp, kinh ngạc,tán tụng,si mê.
Vốn ta dự định không nhìn đến nhưng lại cảm giác được một đạo ánh mắt không giống với những người khác.
Giương mắt nhìn lại, giữa lửa giận hỗn loạn, một con ngươi đen phức tạp hứng thú không biết tên nào đó, khắc ở trên khuôn mặt kiếm sĩ ,ngũ quan khắc sâu như được đao gọt dũa, toàn thân phát ra khí tức băng lãnh kia.
Một chút kinh ngạc lướt qua đã bị ta nhẹ buông xuống mí mắt che khuất. Tướng mạo người này, hình như,đã gặp qua ở đâu….
Mi mắt một đóng một mở, ta lại trở về với biểu cảm đối với bất cứ sự tình gì đều không dính dáng tới bản thân,hoàn toàn coi nhẹ ánh mắt càng ngày càng nóng bỏng của kiếm sĩ kia.
“Vị tiểu huynh đệ này, xin chờ một chút.” Một thanh âm vô cùng tha thiết kéo lấy bước chân vốn định dời đi của ta.
Ta quay đầu lại.
Đạo sĩ kia quang minh chính đại đi tới trước mặt ta, cười rất là hiền lành, trong đôi mắt màu xám lại lộ ra một chút sắc nhọn.
“Có chuyện gì?” Ta luôn luôn rất có lễ độ.
” Bỉ nhân (kẻ hèn này) “Xử sự triết học,” hắn vừa nói vừa đem bày ra danh tự trên đỉnh đầu, “Mắt thấy huynh đệ ngươi khí độ bất phàm, trong lòng thật là ngưỡng mộ,chẳng hay có thể kết giao bằng hữu được không?”
Ta nhìn đến trong mắt “Xử sự triết học” nhanh chóng hiện lên một mạt vui mừng hớn hở thì nhếch lên khóe môi,” Xin lỗi, trong từ điển nhân sinh của ta, chưa từng có từ “bằng hữu” này.” Có, nhưng chỉ là “người có quen biết” cùng “tri kỷ”.
Nói xong xoay người ly khai, không để ý tới ánh mắt lẽo đẽo theo sát phía sau kia.
Dường như, có chút kỳ quái ni.
Trên đường đi thành thị, ta vừa tùy ý mà thu hoạch ” Sinh mệnh” ,vừa nghĩ tới hai đoàn người ban nãy kia.
Bọn họ, hẳn là muốn đánh lệnh bài bang hội đi. Có điều nhân số,hình như đều cao hơn ta. Con Tấn hồ kia,không quá mạnh a.(sau khi logout lên diễn đàn mới biết được,Tấn hồ bản thân xác thực không quá mạnh, nhưng nó có thể cứ 10 phút triệu hoán ra bất cứ một loại quái nào thấp hơn nó 1 ~2 cấp, cho nên , mười mấy người chơi hơn 20 cấp đánh nó tuyệt đối không là lãng phí!)
Trong đầu lại lần nữa hiện ra con ngươi phức tạp kia, trong lòng có chút, hiếu kỳ….