Hồng Nhan Say Yêu Hậu Tóc Trắng Của Lãnh Hoàng

Chương Q.2 - Chương 27: Chương 13.1 Hoàng Thượng Hạ Chỉ Lập Tân Hậu


Bạn đang đọc Hồng Nhan Say Yêu Hậu Tóc Trắng Của Lãnh Hoàng: Chương Q.2 – Chương 27.1 Hoàng Thượng Hạ Chỉ Lập Tân Hậu


Tuyết Ninh mỗi ngày trừ sống trong trăm vị cuộc sống, những lúc khác chính là cùng Vân Mộc Thần trên chân núi cùng nhau luyện kiếm, ngay cả Truy Phong cũng không nhịn được muốn ăn dấm chua rồi, nhưng là đối mặt với cô nương khuôn mặt tươi cười cùng Vân Mộc Thần ôn hòa, chính mình ngược lại có vẻ hẹp hòi.
Cùng Vân Mộc Thần ở chung một chỗ, Tuyết Ninh mỗi một ngày tựa hồ cũng thật vui vẻ, không có quá nhiều ồn ào, không có quá nhiều tính toán, hai người chỉ là đơn thuần đọc sách, tản bộ, luyện chút kiếm, đều thật sự vui vẻ.
Ngay cả bản thân Tuyết Ninh cũng hoài nghi, mình không phải thích Vân Mộc Thần, cho đến hôm đó, Truy Phong nói với mình :
“Buổi sáng ta đi ra ngoài ,trên đường nghe nói hoàng thượng phái người tới tra án Lưu phủ bị diệt , còn có chính là hoàng thượng hôm nay hạ chỉ tuyên bố tiền hoàng hậu Khương Tuyết Ninh, bởi vì bệnh qua đời , định vào ba ngày sau lập Bạch Phượng Nhi “
Tuyết Ninh sau khi nghe xong, chẳng biết tại sao đau đớn trong lòng, giống như trong nháy mắt mất đi hô hấp của mình, vốn cho là mình đối với Lãnh Nguyệt Hàn còn dư lại chỉ có hận, không ngờ tất cả đều chẳng qua là tự mình lừa gạt mình mà thôi.
Vân Mộc Thần thấy Tuyết Ninh sắc mặt không tốt, vội vàng chạy tới đỡ lấy Tuyết Ninh, quan tâm nói: “Nàng không sao chứ?”
Tuyết Ninh kéo ra nhất mạt mỉm cười. Đúng vậy, mình bây giờ là Nguyệt Lạc, không còn là Khương Tuyết Ninh.

Lãnh Nguyệt Hàn cùng mình không có quan hệ, không trách được kể từ sau hôm đó liền chưa từng thấy qua Lãnh Nguyệt Hàn, thì ra là hắn đã hồi cung rồi, còn lập Bạch Phượng Nhi làm hậu.
Tuyết Ninh cười khẽ, thiên hạ nam nhi đều bạc tình, huống chi là Quân vương lạnh lùng, Tuyết Ninh nhìn Vân Mộc Thần đang dìu mình, nói: “Không có việc gì, huynh không cần lo lắng”
Vân Mộc Thần cũng không nói gì, chỉ là một cánh tay nắm thật chặt Tuyết Ninh, ở trong lòng không tự chủ thở dài một hơi :
Nàng đây là đau lòng cho hắn sao, nàng cũng đã biết ta hy vọng dường nào mình có thể biến thành Lãnh Nguyệt Hàn, cho dù bị nàng hận, nhưng điều ta có thể làm chỉ là thủ hộ, ở tại nơi nàng quay người nhìn lại mỉm cười, ở tại nơi nàng không nhìn thấy khóc.
Lãnh Nguyệt Hàn lúc đi vào, đã nhìn thấy Vân Mộc Thần ôm Tuyết Ninh, vốn là nóng nảy muốn giải thích nhưng lời đến miệng bên, tất cả đều nuốt trở vào, vẻ mặt lạnh lùng nhìn hai người.
Tuyết Ninh nhìn thấy Lãnh Nguyệt Hàn, theo bản năng tránh thoát lồng ngực Vân Mộc Thần , trong lòng kinh ngạc không thôi.
Lãnh Nguyệt Hàn vẫn còn ở Dung Thành, vậy làm sao hạ chỉ phong hậu, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Chỉ thấy Lãnh Nguyệt Hàn làm cho không người nào có thể bỏ qua cảm giác áp bách, đi từng bước một hướng hai người, nhìn cũng không nhìn Khương Tuyết Ninh, hướng Vân Mộc Thần ôm quyền nói: “Thái tử, đã lâu không gặp, gần đây khỏe không?”
Vân Mộc Thần mang theo cười ôn hòa đáp lễ nói: “Đa tạ Nguyệt Lạc quốc quân quan tâm, Mộc Thần hết thảy mạnh khỏe”
Lãnh Nguyệt Hàn cười khẽ: “Vậy thì tốt rồi, trẫm hôm nay tính toán hồi cung, nghĩ đến hướng cô nương nói lời từ biệt, không ngờ gặp được thái tử” nói xong khẽ cười.
Quay đầu nhìn về phía Tuyết Ninh, giống như hai người chỉ là bèo nước gặp nhau , ôm quyền nói:
“Cảm tạ Nguyệt Lạc cô nương chứa chấp, sau khi trẫm hồi cung , nhất định sẽ phái người đưa cô nương hậu lễ, để bày tỏ sự cảm tạ đối với cô nương “

Tuyết Ninh không nói gì, cứ như vậy nhìn Lãnh Nguyệt Hàn, Lãnh Nguyệt Hàn chỉ là cười, vẻ mặt bí ẩn này, ai cũng xem không hiểu.
Hai người cũng không có ai nói chuyện, chỉ là cùng nhìn nhau , hồi lâu Lãnh Nguyệt Hàn cười lạnh mở miệng nói: “Vậy tại hạ cáo từ”
Tuyết Ninh cũng cười đưa tiễn: “Bảo trọng”
Vừa dứt lời, Lãnh Nguyệt Hàn không lưu luyến chút nào xoay người rời đi, không có ai trông thấy trong nháy mắt đó trên mặt hắn nặng nề cùng khổ sở. Lôi Kình cùng Lăng Thiên vội vã đi theo Lãnh Nguyệt Hàn rời đi,
Lãnh Nguyệt Hàn luôn luôn tại Dung Thành căn bản là không thể hạ chỉ trọng lập tân hậu, hiện tại duy nhất có khả năng là, Thái hậu phát hiện hắn thay mặt Lý Cương.
Kinh Thành Ám các truyền đến tin tức, Thượng Quan Thiên Dật đã mất tích, chẳng biết đi đâu, Cần Chính Điện đề phòng sâm nghiêm, ngay con ruồi cũng bay không lọt, cùng Lãnh Nguyệt Hàn cũng mất đi liên lạc.
Hoàng thượng còn hạ lệnh phong tỏa cửa thành của kinh thành , nói ra cho oai: hoàng thượng lập hậu, bảo đảm trị an, không cần phải nói cũng biết là thủ đoạn của Thái hậu , tình thế vô cùng khẩn thiết.
Lãnh Nguyệt Hàn ra khỏi Nguyệt Lạc các, xoay người lên ngựa, cuối cùng liếc mắt nhìn, trong lòng nói: “Ninh nhi, tạm biệt, lần này vừa đi, sợ rằng sống chết khó liệu, hết thảy bảo trọng, vào thời khắc này Lãnh Nguyệt Hàn đột nhiên phát hiện mình vô cùng yếu đuối , sợ hãi. “
Ngửa mặt lên trời cười khổ, kẹp chặt bụng ngựa hướng cửa thành đi tới, Lăng Thiên cùng Lôi Kình theo sát phía sau.

Còn chưa tới cửa thành đã nghe thấy tiếng người la hét ầm ĩ, một nhóm người chen chúc tại cửa thành, không được ra.
Lãnh Nguyệt hàn sắc mặt lạnh lẽo, nháy mắt, Lăng Thiên xuống ngựa hỏi một lão giả bán bánh bao bên cạnh : “Lão nhân gia, đã xảy ra chuyện gì, tại sao không cho ra khỏi thành a?”
Lão nhân gia thở dài một hơi nói: “Tiểu tử ngươi có điều không biết a, huyện lệnh Dung thành của chúng ta , mấy ngày trước cả nhà cũng bị diệt, người của hoàng thượng phái người tới tra án này, nói hoàng thượng có lệnh, một ngày không tìm được hung thủ, dân chúng Dung Thành một ngày không được ra khỏi thành, cũng không cho người ngoài đi vào, như thế này làm sao mua bán lui tới, đây là muốn đem chúng ta bức tử ở chỗ này a”
Lăng Thiên không có nghe lão nhân gia nói hết lời, liền hướng Lãnh Nguyệt Hàn báo cáo tin tức.
Lãnh Nguyệt Hàn nheo lại cặp mắt đầy nguy hiểm , nhìn quan binh bắt đầu khởi động cửa thành, âm thanh lạnh lùng không mang theo một tia tình cảm nói: “Về trước Nguyệt Lạc các”
Cứ tiếp tục như vậy , những người này sớm muộn cũng sẽ tra được Khương Tuyết Ninh


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.