Hồng Mông Linh Bảo

Chương 486


Đọc truyện Hồng Mông Linh Bảo – Chương 486


Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 488 Bạch Quang Thành cấp thẻ thông hành
Vạn Thông thấy trên bàn rượu đã đầy, nâng chén nốc thêm ba chén khiến men thúc máu sôi trào bốc lên mặt đỏ bừng mắt lim dim hưởng thụ một hồi mới hang hái nói:
– Các ngươi không biết thật ra trước đây Hàn Tinh tuy cảnh giới thần tương cự c đỉnh chưa có thể xếp trong danh sách cao thủ trẻ tuổi tài năng, nếu đem ra so với Trần Chí Thanh, Lương Minh Hằng, Đặng Nguyên Chức, Nguyễn Chí Trung… và so với ngay cả Thiên ma thần nữ cũng còn kém nhưng cũng có khả năng vượt cấp giải quyết vài Thần Vương.
-Không hiểu sao Hàn Tinh lại đồng ý theo Thiên Ma thần nữ Hà Băng Châu về Tổng đàn Thiên Ma tông, tất nhiên xảy ra cuộc xa chiến với các cao thủ Thiên ma giới, sau cùng bị Thiên ma lão tổ bắt giam, chẳng ngờ lúc đó hai vị thần đế đi ngang qua buộc thiên ma lão tổ thả người, rồi một cuộc tranh chấp xảy ra ngay tại Thiên ma tổng đàn khiến cho nơi này thành bình địa, Thiên ma đệ tử cũng bị thiệt hại nặng nề, và ngay cả Thiên ma lão tổ cũng bị trọng thương, trong thời gian trăm năm không thể tiếp tục đột phá Thần Ma tôn nữa.
Tuần trước Hàn Tinh bỗng xuất hiện ở hải vực trong Bạch Quang Thành, khi đón thiên kiếp tấn thăng cảnh giới Thần Vương bị lộ tung tích, khiến Thiên ma tông lão tổ ra lệnh cho người đến bắt hắn đem về trị tội. Bọn thuộc hạ không làm được việc này còn bị ntổn hại nên Thiên ma lão tổ một lần nữa tự thân ra tay. Không ngờ lại bị thất bại vì trong lúc đó có hai vợ chồng họ Cao, kẻ thù của lão xuất hiện ngăn cản.
– Họ Hàn kia lúc đó chẳng hề rối loạn, bị khí thế của Thiên ma lão tổ áp đảo vẫn cố gắng chống trả cách miễn cưỡng, sau đó liều mạng tiếp lão ma một chiêu trí mạng. Các ngươi đoán xem, một thần vương vừa tấn cấp dám tiếp thần đế cực đỉnh nửa chân bước vào thần tôn lão ma, kết quả sẽ ra sao?
– Hắn có việc gì không?
– Chết tại chỗ, nguyên thần hồn phi phách tán chứ còn gì nữa cần gì mà phải suy với đoán.
Một người nóng tính không cần suy nghĩ giọng giễu cợt đầy vẻ khiêu khích. Nơi đây phần đông đều nhận thức hắn, Trầm Tam Lang một kẻ ngang ngược trước kia cầm đầu nhóm săn người, bắt về bán cho con buôn làm nô. Bất hạnh cho ai hoạt động lẻ loi một mình, cô thế yếu nhược nhất là phái nữ một khi bất hạnh nhà tan cửa nát, bị diệt môn may mắn trốn thoát, nếu gặp hắn thì cuộc đời còn lại xem như xong nên rất sợ nhóm săn người này.
Vạn Thông nghe Trầm Tam Lang không phản ứng vội, nhẩn nha nhấp mấy tợp rượu mới tiếp:

– Thiên ma lão tổ ra tay nhanh như chớp giật, lại chuyên công kích nguyên thần khiến mấy cao thủ có ý định trợ thủ không kịp ra ra tay. Nhưng không ngờ rằng Hàn Tinh không nói gì toàn lực tiếp chiêu, hắn chiêu công của lão ma chấn bay rất xa nhưng không như mọi người tưởng tượng, hắn cuối cùng vẫn bình an thoát khỏi tai ách, có thể tự chữa trị và bình phục nhanh chóng, và Hư Vô lão tổ đã kịp thời ra mặt không cho Thiên ma lão tổ ra chiêu thứ hai.
Một người trong đội săn người ngồi cùng bàn Trầm Tam Lang thốt:
– Cái gì? Chuyện này không thể tin được, hắn có thể tiếp được Thiên ma lão tổ nguyên thân công kích nhưng không sao?
– Tin hay không là chuyện của các hạ. Thật ra chuyện này đã ba ngày rồi, chẳng lẽ lúc ấy các ngươi không cảm ứng được chút nào hay sao, mấy hôm trước thiên địa dị biến, ba động ầm ầm hay sao. Ta nói thật, đó chính là lúc vị Hàn Tinh kia đón thiên kiếp, sau đó Bạch Quang thành của hắn cũng tấn cấp tiếp mấy đạo thiên lôi.
Một đồng bọn khác của Trầm Tam Lang thắc mắc tỏ vẻ không tin:
– Sao lại có chuyện này nữa. Bạch Quang thành của nhà họ Bạch không phải đã bị huỷ diệt hay sao, sao bỗng dưng xuất hiện trong tay họ Hàn được, nhớ lại uy danh ngàn đời Di Hành Bạch Quang Thành khổng lồ, lực lượng đã khủng bố tưởng không có ai có thể lay chuyển được, chẳng ngờ tin bị hủy diệt truyền ra.
Vạn Thông xác nhận:
– Tin nàn hoàn toàn chính xác. Không ít cao thủ đã tìm ra bảo thành tàn phế, số cao thủ bỏ mạng không ít, nay Bạch Quang Thành chỉ là đống vụn tàn phế mới phải, không hiểu sao lại có thể xuất hiện và trở nên hoàn tráng như xưa. Tin tức này quá kinh người.. e rằng mấy ngày nữa sẽ xảy ra chuyện lớn. Chính ta ước mong được vào đó chứng kiến một lần, dù thân này chết cũng cam lòng.
Trầm Tam Lang khinh thị cười khẩy, hung thế bừng bừng bức ra như muốn hành hung Vạn Thông:
– Vạn Thông, lão hồ đồ từ khi nào. Tên Hàn Tinh kia rõ là kẻ cướp, đại gian đại ác đã cướp đi Di Hành Bạch Quang Thành không gian bảo vật, chỉ e rằng lão chưa thấy Bạch Quang Thành đã chết mất rồi.
Vạn Thông vốn muốn đem tin tức này tung ra, trước là kiếm mấy chén rượu, sau đó kiếm người cùng mình đi tìm Bạch Quang Thành thử thời vận. Trước kia Bạch Quang Thành mở cửa đón tiếp khách từ ngoài, buôn bán thông thương phồn thịnh, khiến nhiều người thu được ít nhiều lợi ích. Vả lại trong thành thần khí đầy đủ có thể thuê phòng tu luyện một ngày thu lợi ích bằng hai ba ngày ở các nơi khác. Những ai tu luyện gặp bức bình chướng khó có thể đột phá có thể đi Bạch Quang Thành thử thời vận, và đã cò nhiều người thành công trở về.
Vạn Thông chưa kiếm được ai làm bạn đồng hành đã gặp phải tên Trầm Tam Lang, tên tiểu nhân đại gian đại ác này gây sự dây dưa khiến lão không dám nổi nóng trực tiếp phản ứng. Vạn Thông tự biết với lựng lượng vài người không thể nào địch nổi đội săn người hùng hậu của Trầm Tam Lang, lúc này có ít nhất trên mười đồng bọn đang cận kề đồng bàn ăn uống.
– Họ Trầm kia, đừng có tưởng dựa Hùng Phong đội của bạn mà hống hách lên mặt. Mau để cho lão Vạn Thông nói tin tức Bạch Quang Thành.

– Nói cái gì mà nói. Tao cấm chỉ, Bạch Quang Thành một mình đội Hùng Phong của ta đi được rồi, không cần phải báo cho cả thiên hạ biết. Chỉ có chúng ta mới có tư cách đến đó.
Mọi người nhìn lại liền nhận ra hai người một gầy nhỏ một béo to tuổi trung niên có mặt tại trường từ lúc nào, hai người này đi đâu cũng có nhau hành động nhịp nhàng ăn khớp không chê được, chuyên lấy việc buôn bán làm đầu, hàn sự quái dị khó lường, mục đích bất định nên không biết tà hay chính.
– Côn Đao Nhị Lão, Trường côn Lâm Trường, Đoản đao Đỗ Đoàn hai trung cấp thần tướng ít ai không biết. Hai vị xen vào việc này làm gì?
– Các ngươi cứ nói đi? Bạch Quang Thành sắp tái hiện, chúng ta là dân buôn bán thì nên biết rõ tin tức hay không?
– Không nên, têm Hàn Tinh kia lợi hại tà ác như vậy, các vị không sợ hay sao. Chúng ta nên bàn kỹ chuẩn bị….
Trầm Tam Lang vừa nói đến đây bỗng một tia hồng quang loé lên bắn vào mi tâm của hắn.
– Ầm!
Trầm Tam Lang như cây khô đổ xuống, nằm bất động không nhúc nhích.
Rồi một giọng vang rền:
– Một tên thủ lãnh đội Hùng Phong nhỏ tí cũng dám vô cớ chửi Hàn Thành Chủ, niệm tình thành chủ khoan dung ta tha cho đồng bọn, các ngươi lập tức giải tán đội Hùng Phong. Nếu ta còn thấy các ngươi hoạt động, ta sẽ không tha.
– Xin hỏi Ngài là ai?
– Ta là sứ giả Bạch Quang Thành. Thấy ngươi có lòng thành muốn đến Bạch Quang Thành, ta tặng cho ngươi vật này.
Một tia sáng chớp lên bắn về phía Vạn Thông. Lão giật mình lui lại nhưng cảm thấy trong tay mình phát sáng, lúc định thần nhìn kỹ thì ra trong tay đã có thêm một vật dẹp bằng ngọc, tỏa ánh sáng mờ dần rồi tắt hẳn. Lão vội xem kỹ thấy hiện lên chữ :

“Bạch Quang Thành”
Phiá dưới có ba chữ nhỏ khác:
“Thẻ thông hành”.
Vạn Thông tò mò đem một tia nguyên thần vào thẻ một hình ảnh liền hiện lên, lão cảm ứng ngay vị trí của Bạch Quang Thành hiện nay miệng bất giác lẩm bẩm:
– Quả nhiên thần kỳ…
Nói xong vội cất thẻ đi.
Cặp bài trùng Côn Đao nhị lão thấy sự việc xảy ra trước mắt sao có thể bỏ cơ hội này được, nên vội vọt đuổi theo. Nhưng vừa thuấn di di theo, hai lão ngẩn người vì người kia khí tức vừa rồi rỏ ràng chỉ là thần tướng nhưng bây giờ mới biết mình lầm, hai lão cười khổ lắc đầu:
– Thuấn di Độn Quang quả thật cao minh. Nhanh ngoài tưởng tượng, chúng ta không đủ bản lãnh theo người ta.
– Đành phải chịu vậy.
Hai lão đang thở dài đáng tiếng thì trước mắt, hồng quang bừng sáng rồi xuất hiện một hình ảnh thanh niên, vừa đến đã hỏi:
– Hai thằng nhỏ kia, theo ta có chuyện gì?
Côn Đao nhị lão sửng sốt vì thấy đối phương trẻ tuổi mà lại dám gọi mình là hai thằng nhỏ, giọng điệu bất lịch sự vô cùng, rõ ràng là giọng người lớn dạy dỗ trẻ em. Hai lão nhìn nhau hội ý rối đột nhiên ra tay đột ngột, chẳng ngờ đánh vào tàn ảnh. Đối phương biến mất từ lúc nào, hai lão biết nguy cơ đến nơi nên vội thuấn di bỏ chạy, mỗi người một hướng. Không ngờ không gian bị cô đọng lại khiến hai lão đứng chết lặng:
– Hai thằng nhỏ thú vị này. Ta đem về Bạch Quang Thành để sai vặt cũng tạm được.
Côn đao nhị lão ra tay bất thành kinh hoảng bỏ chạy không ngờ không thoát, lúc này mới tin đối phương là bậc tiền bối của mình, hay ít nhất cường mạnh hơn bọn mình nhiếu lắm. Tưởng rằng mình xong đời rồi, mồ hôi sau lưng tuôn lạnh toát không ngờ nghe đối phương lẩm bẩm liền mừng thầm vì thoát chết một phen.
– Tiền bối này không biết xưng hô ra sao? Thủ đoạn vừa rồi cao minh vô cùng.

– Các ngươi đã không nghe hay sao? Ta đã xưng danh rồi.
– Thực ra chúng ta định chạy theo tiền bối để xin thẻ thông hành vào Bạch Quang Thành, không biết tiền bối có thể ban cho không?
– Không được! Hai thằng nhỏ dám ra tay với ta, bị bại thì phải về làm kẻ sai vặt. Trừ khi hai ngươi muốn chết.
Trong tửu lâu cao thủ dùng thần thức lén theo dõi không khỏi kinh dị. Ngay cả Côn Đao nhị lão là hai lão quái khó chơi cũng thoát không khỏi, bị Bạch Quang Thành sứ giả bắt đi dễ như bắt hai con gà.
Hùng Phong đội có người đến Trầm Tam Lang quan sát kỹ một hồi thốt:
– Chết rồi!
– Bị trúng thủ pháp gì?
– Nguyên thần công kích. Hồn phi phách tán không còn dấu vết.
– Ô hay! Nguyên thần thủ lĩnh vẫn còn nhưng bất động như chết.
– Mau đem đi kiếm cao thủ giải cứu.
Bỗng có một người xông lại, bọn Hùng Phong đội chưa kịp phản ứng đã bị người ngăn chặn, mũi hít vào mùi thơm của nữ nhân khiến cho tim đập nhanh hơn.
Hà Băng Châu tò mò nên xem xét thi thể Trầm Tam Lang, nàng nhíu mày rồi dẫn đồng bọn rồi khỏi.
Chúng ta mau đuổi theo tên Vạn Thông kia thì sẽ đến Bạch Quang Thành. Lão đó thật tinh ranh, vừa nhận được thẻ thông hành là tìm cơ hội chạy trốn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.