Hồng Mông Linh Bảo

Chương 31


Đọc truyện Hồng Mông Linh Bảo – Chương 31


Chương 31 Đông Sương Thành cường đạo

– Đi chơi? Ý kiến hay. Đã lâu không có người rủ ta đi chơi đó!

– Vậy chúng ta đi thôi.

Thấy Hỏa Mỹ nhân chậm chạp như vậy Hàn Tinh liền xuất Tạc Đao ra, Tạc đao bỗng biến thành lớn chàng ra dấu mời Hỏa Mỹ Nhân đứng lên đó, nàng cũng không khách sáo làm thấy vậy chàng đứng ngay đàng sau nàng khẽ vận chân khí quán chú vào thanh đao, Thanh Đao gia tốc nhanh chóng như mũi tên rời cung phi cao xéo lên về phía trước, Hỏa Mỹ nhân giật mình kinh hãi la lên „Ah“ một tiếng thân người bất giác ngả về phía sau đúng lúc dựa ngay vào lồng ngực Hàn Tinh, nàng chỉ cảm thấy lưng mình dựa vào ngực cứng rắn mạnh mẽ của Hàn đại ca trống ngực bất giác đánh thình thịch, mặt nóng lên, cũng may không ai nhìn thấy. Còn Hàn Tinh chỉ thấy một thân thể mềm mại dựa vào ngực mình, làn tóc dài tung bay trước mắt, mùi hương thơm dễ chịu từ người nàng không ngớt bay vào mũi mình làm máu huyết trong người mình sôi sục lên như đang ngủ từ lâu nay bỗng chỗi dậy.

Hàn Tinh thân thể phát triển như người trưởng thành, song tuổi bất quá mới mười bốn, tâm sinh lý còn chưa trưởng thành, nay thân thể cùng với người khác phái, lại là mỹ nữ đụng chạm, một tia lửa dục nhóm lên làm máu huyết phản ứng mãnh liệt, cũng không biết nguyên nhân từ máu mãng xà, xưa kia chàng đã uống vào gây ảnh hưởng. Chỉ thấy tim nhịp đập nhanh hơn bình thường, mặt đỏ lên nóng bừng, cũng may chàng đang lúc ngự đao bay nhanh gió lạnh tạt vào người nên cuối cùng cũng tâm trí cùng xúc động bất ngờ cũng được yên tĩnh trở lại.

Hỏa Mỹ nhân nay đã mười lăm tuổi, thân thể đã phát dục đầy đủ tuy chưa thành thục nhưng tâm lý cũng đã tương đối hiểu biết đến tình cảm trai gái. Trong thời thơ ấu đến bây giờ nàng vốn được người trong gia tộc một phần nuông chiều của người lớn, một phần kính nể của người nhà so với công chúa một nước cũng chẳng kém. Tính tình táo bạo chẳng có chút ôn nhu nào của nữ tính lại có linh căn hỏa thuộc tính nên càng mãnh liệt. Từ lúc bị nạn trong Bạch Vân Sơn hỏa tính đã giảm nhiều ôn nhu không ít khiến ai cũng mừng rỡ nhưng tính cương quyết vẫn không thay đổi, làm việc gì cũng phải thực hiện bằng được, lần này nhất định đi tìm Hàn Tinh mượn cớ cám ơn cứu mạng thực ra lúc đầu trong lòng cảm thấy Hàn Tinh thần bí, tính tình ôn nhu tướng mạo không đẹp trai tuấn tú nhưng khí chất hiên ngang, can đảm so với các nam nhân khác mà nàng quen biết hấp dẫn hơn nhiều lắm nên quyết tâm phải tìm hiểu. Cứ thế trong mấy tháng bất giác hình bóng Hàn Tinh đã ghi vào trong lòng lúc nào cũng nghĩ đến chàng. Nay có dịp tình cờ dựa vào người chàng liền cảm thấy người mình mền nhũn như mất hế khí lực. Sau lại cảm thấy ngực chàng là chỗ dựa chắc chắn cường mạnh, bên chàng vui vẻ lại có thể tin tưởng, an tâm vững trí có thể dựa vào đó bao che vững vàng cho mình suốt đời.

Trong chốc lát hai người ngự đao vượt tám trăm dặm đến Đông Sương Thành.

Đông Sương thành thành lập được năm ngàn năm, là một trong bốn thành lớn của Đông-Duyến Châu. Trung-Dương thành, Nam-Giang thành, Đông-Sương thành và Khuynh-Hưng thành. Dân thành hiện tại đã lên đến bốn triệu, phố xá sầm uất nhộn nhịp, thông thương tất cả các mặt hàng từ dụng cụ hằng ngày đến pháp bảo, linh bảo tiên bảo, dược thảo, đan dược các loại hiếm quý, sách tài liệu nghiên cứu tu lyuện đến bí kỷ công pháp cũng không thiếu. Đường phố có không biết bao nhiêu tửu lâu, quán ăn, bảo điếm, phường thị, đấu giá, chợ trời…

Hai người dừng lại cách thành khoảng nửa dặm sau đó thong dong thả bộ vào thành, lính canh cửa thành thấy cặp tuổi trẻ thì hâm mộ hết sức đoán là cặp tình nhân đi dạo thành nên cũng không làm khó dễ.

Hỏa Mỹ nhân dường như quen thuộc nơi đây nên không ngớt giới thiệu, kể chuyện làm Hàn Tinh thấy hứng thú, khi đến một khu chợ trời chàng nhìn quanh trong chợ có bán đủ các loại mặt hàng từ đồ dùng đến yêu thú, trứng yêu thú, gia cầm, thạch quý, cây hoa chậu cảnh, đồ trang trí nội thất, bếp… sách vở cũ, quần áo, những đồ dùng cũ không dùng đến đem ra đây bán.

Hai người đi quanh chợ xem qua loa một vòng thì Hàn Tinh dùng thần thức thấy hai hộ vệ của Hỏa Mỹ nhân đã theo đến kịp, họ theo phía sau làm nhiệm vụ của mình, bây giờ chàng quan sát kỹ thì một vị đã đột phá trúc cơ kỳ vào kim đan sơ kỳ, lúc trước gặp mặt đều là trúc cơ hậu kỳ làm nhiệm vụ bảo vệ Hỏa Mỹ nhân được bảo đảm hơn không ít.

Hai người đi vào một Tụ Bảo phường thị cửa hàng xem, thấy hai người tu vi kém người phục vụ nữ kìm đan kỳ chỉ đem pháp bảo cao nhất là chuôi hạ cấp linh bảo cho họ xem. Hàn Tinh hỏi:

– Ở đây có kiện Thượng phẩm linh bảo hay Tiên bảo không cho ta xem một chút những thứ này ta dùng không được.

Nghe thấy Hàn Tinh đòi xem Tiên bảo vị nữ kim đan giật mình trong lòng thầm nghĩ:

– Tên gia hỏa này tu vu bất quá Trúc cơ kỳ, lại muốn lên mặt trước mỹ nữ thật là không biết lượng sức mình.”

Bình thường bảo khí chỉ dành cho những ai có tu vi tương đương, ví như Trúc cơ kỳ thường dùng cực phẩm pháp bảo hay hạ cấp linh bảo, miễn cưỡng dùng trung cấp linh bảo. Nếu cố gắng dùng bảo khí quá sức mình, tâm thần nhẹ thì trọng thương nặng thì bị phản phệ đến hồn phi phách tán không phải chuyện đùa.


Thấy vị nữ kim đan này còn chần chừ nhìn mình đánh giá, Hàn Tinh cảm thấy nàng ta nhìn mình với con mắt khinh bỉ thì trong lòng muốn nổi nóng, chàng vội kìm chế tâm tình hòa nhã nói:

– Vị này sao khinh ta đến thế, tưởng ta không có tư cách dùng Tiên bảo hay sao, ta đã nói muốn xem thì cứ đem ra để ta xem, chuyện gì xảy ra ta tự chịu trách nhiệm. Ta chỉ e Bảo phường của ngươi không có, nếu không có thì thôi vậy.

Thấy Hàn Tinh nhất định ngoan cố đòi xem, vị nữ Kim đan kỳ thầm nhủ:

– “Ngươi đã kiên quyết muốn chết thì ta cũng không hẹp hòi”. Miệng lại mỉm cười nói:

– Ở đây chúng tôi quả nhiên không có kiện Tiên bảo nào, song Thượng phẩm, Cực phẩm Linh bảo có mấy kiện không biết vị công tử này có thật sự vẫn còn muốn xem.

– Đương nhiên muốn xem.

– Vậy mời hai vị theo ta.

Nữ Kim Đan kỳ dẫn hai người vào phía trong, phòng này được bố trí phòng ngự cùng cách âm trận pháp. Hàn Tinh thần thức liền tỉ mỉ quan sát thì thấy không có gì đặc biệt, tự lượng sức mình cũng có thể bố trí ra tuy nhiên chàng cũng ghi nhớ các điểm mấu chốt biết đâu có dịp cần dùng.

– Hai vị chờ đây chốc lát.

Vị Nữ Kim Đan vào lấy ra năm sáu hộp gỗ, hộp ngọc. Nàng trước tiên đưa chiếc hộp gỗ mun ra giới thiệu:

– Đây là một kiện thượng phẩm linh kiếm Hàn Băng.

Hàn Tinh sợ kiếm khí phát ra làm tổn thương Hỏa Mỹ nhân nên bố trí phòng ngự trận trên thân thể nàng tạo thành một màn lồng Kim Cương tráo vô hình, một lớp khí vô hình khiến nàng không cảm thấy điều gì chung quanh khác cũng không ảnh hưởng đến ngũ giác của nàng. Vị nữ kim đan thấy vậy cũng nhìn ra chút điểm thần kỳ thủ pháp của chàng nhưng trong lòng đầy nghi hoặc thầm nghĩ:

– “Chàng thiếu niên này dùng thủ pháp bày phòng ngự trận gì mà mình không nhận ra lại ngay cả một chút linh khí ba động cũngkhông có, không biết có tác dụng gì.

Sau khi chuẩn bị xong Hàn Tinh mở hộp ra thì thấy trong đó một thanh Băng kiếm màu trắng như tuyết, chàng chậm nâng kiếm lên xem, vừa đụng vào đã thấy một luồng khí lạnh truyền vào lòng bàn tay, vỏ kiếm có ẩn hiện hoa văn cổ quái, chàng tìm hiểu thì ra nói về xuất xứ chuôi kiếm tính ra đã được luyện cách đây ba ngàn năm do Luyện Bảo đại sư Âu Dương Tuyền Luyện Bảo Tông luyện thành, thuộc tính băng, thủy, nặng bốn cân dài sáu mươi phân, không thấy đề cập đến đã dùng tài liệu gì, quá trình luyện như thế nào và chũng không cho biết đã dùng trận pháp gì để khải linh. Chàng từ từ rút kiếm ra, “Oong oong: một tiếng kiếm ngân vọng ra, khí lạnh từ thanh kiếm tỏa ra mãnh liệt, không khí trong phòng bất giác hạ xuống mười mấy độ.

Vị nữ Kim Đan kỳ thấy vậy quan sát thiếu niên thì thấy hắn vẫn bình thường như trước xem như không có chuyện gì, nàng lại nhìn thiếu nữ Trúc Cơ kia cũng thấy nàng ta vẫn thản nhiên như cũ.

Hàn Tinh lại đưa kiếm lên xem, đưa thần thức ra đọc thì thấy chuôi kiếm này được vị Luyện bảo đại sư họ Âu Dương dùng bốn trận pháp khác nhau khải linh. Chàng đem bốn trận pháp này ghi nhớ hết sau đó xem kiếm này dùng bằng tài liệu gì, thì ra Hàn Thiết và một loại ngọc thạch đặc biệt, các phân tử hai chất phân bố đều chặt chẽ với nhau đến thần kỳ. Chàng đem một tia băng nguyên khí quán chú vào thân kiếm, một tia kiếm quang chói mắt tỏa ra khắp phòng sau đó khẽ rung lên thì thấy kiếm khí biến thánh mấy trăm thanh kiếm giống nhau chói mắt hiện ra chung quanh một lức sau mới nhập vào thanh kiếm trở lại.

Vị Kim Đan kỳ xem phản ứng của thiếu niên không nháy mắt, thấy hàn khí xuất ra mãnh liệt, sau lại thấy kiếm ảnh đầy trời tự nhủ:


– Không ngờ Trúc cơ thiếu niên này lại có thể vận dụng, khống chế được thanh Thượng phẩm Hàn Băng kiếm này.

Chưa kịp tiếp tục nghĩ ngợi thêm đã thấy thiếu niên bỏ kiếm vào hộp trả lại nói:

– Chuôi này cũng được, thích hợp cho phái nữ Kim Đan kỳ tu sĩ.

Vị nữ Kim đan kỳ lại lần lượt đưa giới thiệu một thanh đao, một thiết tháp, một Đồng Chung, và một bộ giáp tơ. Hàn Tinh xem xong thấy bộ phòng ngự giáp này là một kiện cực phẩm Linh Bảo trị giá những hai trăm năm chục vạn linh thạch. Nếu mua tặng cho Hỏa Mỹ Nhân thì lại sợ nàng tu vi còn thấp mang bảo vật trên người nguy hiểm, còn mình thì không cần dùng nó. Xem năm kiện linh bảo chàng xem học được mấy chục trận pháp và thêm kiến thức về tài liệu.

– Đáng tiếc, năm kiện Linh bảo này không có kiện nào hợp với chúng ta. Không biết quý phường có tài liệu luyện bảo gì không?

– Mời hai vị đi theo ta.

Nhìn tài liệu đủ loại, các loại thạch, xương, sừng yêu thú, gỗ, các loại kim loại làm cho Hàn Tinh chóng cả mặt, không ngờ nhiều loại đến thế. Thấy chàng ngơ ngác không nhận được các loại tài liệu thì vị nữ Kim đan nói:

– Ở đây chúng tôi có bán quyển trục “Luyện bảo tài liệu giải” trong đó có ghi chép, giải thích mấy ngàn loại tài liệu tại Tu Chân giới.

Hàn Tinh nhận quyển trục đưa thần thức vào đọc thử thì thấy quả có giới thiệu nhiều loại tài liệu, cả vẫn thạch hôm trước chàng mới đề thuần cũng được ghi chép trong đó. Chàng đọc xuống thì thấy lời giải thích Vẫn thạch được dùng làm tài liệu luyện không gian trữ vật, nếu luyện chung với ngũ sắc ngọc thạch có thể tăng cấp cho không gian, khiến nó có thể chứa đựng thực vật và động vật được một thời gian khá lâu tùy theo giai cấp của Bảo vật được.

– Ở đây có vẫn thạch và ngũ sắc ngọc thạch không?

– Có một ít phẩm chất cũng không cao.

Hàn Tinh xem vẫn thạch thì thấy có mười khối, mỗi khối chỉ bằng nắm tay, chất lượng quả nhiên kém, so với khối vẫn thạch của cô gái Ngọc-Điệp mà mình đã đề thuần thì kém xa, tạp chất nhiều có đến hai phần. Chàng lại xem ngũ sắc ngọc thạch thì hơi giống ngũ sắc thạch của mình đã thu hoạch trong Bạch Vân sơn, phẩm chất cũng kém.

– Vẫn Thạch và Ngũ sắc ngọc thạch giá cả bao nhiêu?

– Giá bằng nhau mỗi khối hai vạn linh thạch.

Hàn Tinh lại xem một số loại huyền thiết, hồng thạch , gỗ, xương thú và sừng thú mỗi thứ một ít sau này dùng.


– Quyển trục Luyện Bảo tài liệu, mười khối vẫn thạch, năm khối huyền thiết, năm khối hồng thạch, gỗ mun ba khối , gỗ cẩm chi ba khối, gỗ võng trắc ba khối, một đoạn sừng quái thú, một khúc xương Ma mút. Tổng cộng hai trăm mười lăm vạn linh thạch. Quý khách lần đầu chiếu cố bổn phường lại mua một lúc nhiều nên bớt một ít lấy chẵn hai trăm vạn linh thạch.

Ra khỏi tụ bảo phường thị Hỏa Mỹ nhân mới tò mò hỏi:

– Đại ca mua tài liệu định luyện bảo gì vậy?

– Cũng chưa biết muốn luyện thứ gì, chỉ là muốn thử học một chút luyện bảo để giải trí trong những lúc rảnh.

Hai người mới đi được một lúc Hàn Tinh đã phát hiện ra có mấy người theo dõi sau đó bao vây lấy hai người, chàng cũng không để ý chỉ chờ bọn này muốn gì, đi đến một chỗ vắng bọn này liền chận hai người lại:

– Dừng lại! Hai ngươi mau ngoan ngoãn nộp hết linh thạch, tất cả bảo vật trên người ra đây thì chúng ta tha cho hai mạng.

Nguyên lại trong lúc hai người vào trong xem thượng phẩm và cực phẩm Linh khí bị một người trong bọn chúng biết được liền cho hai người có tiền của.


Một tên lại chỉ vào mặt Hàn Tinh nói xen vào:

– Ngươi mau nộp hết ra đây rồi cút đi!

Sau đó chỉ Hỏa Mỹ nhân nói:

– Còn ngươi cũng nộp hết rồi theo bồi tiếp bọn ta.

Nguyên lai bọn cướp lúc chận cướp hai người mới phát hiện sắc đẹp khuynh thành của Hỏa Mỹ nhân làm cho mấy tên dâm ô trong bọn chúng thèm nhỏ rãi, trong lòng mừng rỡ sắp có được một mỹ nhân hành hạ để hạ hỏa.

Hàn Tinh thấy chúng tất cả bảy tên dám chận cướp mình còn đòi bắt mỹ nhân, lại xem tu vi của bọn chúng bất quá chỉ là Trúc cơ hậu kỳ, yếu chỉ có luyện khí trung kỳ nên cũng không đáng lo giả vờ khúm núm xin tha:

– Xin mấy vị đại ca thương tình, chúng ta không có nhiều của cải nhưng cũng xin nộp hết, còn bạn gái của ta xin mấy đại ca tha cho.

Một tên tiến đến Hàn Tinh đá vào mông chàng một cái đồng thời nói:

– Chúng ta tha cho một mạng là phúc rồi còn đòi hỏi. Ngươi xem bọn ta là phường thị lão bản chăng. Mẹ kiếp ngươi, còn không mau nộp bảo ra đây!

Lời vừa dứt chân lại đá tới bụng Hàn Tinh khí thế mười phần mãnh liệt. Hàn Tinh thấy vậy nhanh nhẹn giơ chân phải lên xoay hông đạp vào ống quyển bàn chân địch, lập tức tiến nên một bước dài đạp bồi một cái nữa vào bụng địch thủ, mọi người chỉ nghe hai tiếng liên tiếp:

– Bịch, hự!

Tên kia không kịp phản ứng bị đạp trúng một cước bắn bổng lên như cầu vồng rơi xuống nằm yên bất động.


Sáu tên kia thấy vậy vội xuất bảo khí hai thanh phi kiếm hai tên áo trắng xông lại hai bên trái phải, Hàn Tinh cũng đem Thanh Vân Tiêu ra cự địch, người chưa tới kiếm khí đã áp sát mà đến, một hồi âm thanh vang lên đing đing đang đang vang lên. Hỏa Mỹ nhân thấy Hàn Tinh chỉ dùng côn đỡ gạt hai thanh kiếm chứ không phản công, tuy vậy chàng vẫn ung dung đối phó đỡ gạt, khiến cho kiếm khí không lọt qua một tia. Bóng thanh côn biến thành một màn ảnh màu xanh trước người chàng lồng vào âm thanh vi vu quái dị, khiến hai đối thủ tâm thần cảm thấy bất ổn tinh thần không thể tập trung vào kiếm chiêu, mỗi lúc thêm một ít áp lực, cuối cùng kiếm khí không tinh thần không theo mình nữa trở thành nửa tỉnh nửa mê, lúc thì kiếm khí đánh cả vào đồng bọn lúc thì đánh vào đối thủ.

Bốn người đứng ngoài trợ trận thấy đồng bọn bắt đầu hỗn loạn, hai tên nữa vào trận, thành ra bốn quần công một. Thấy chỉ còn hai tên đứng ngoài Hỏa Mỹ nữ lại thấy hai người bảo vệ mình cũng đã bên nàng. Nàng liền đem bảo khí của nàng là một cây Hồng Thước ra nhắm vào một tên luyện khí hậu kỳ mà đánh, tên còn lại có tu vi Trúc cơ hậu kỳ giao cho một người bảo vệ Kim Đan kỳ là La Tiềm, còn vị bảo vệ Trúc cơ hậu kỳ La Ẩn còn lại thì lược trận cho nàng. Nàng từ ngày đi thí luyện về La gia tu luyện bản lãnh tiến không ít khiến từ trung kỳ tiến vào luyện khí hậu kỳ nay có người đồng cấp tu vi để cho nàng thử tay làm nàng khởi hứng đánh thẳng tay, bóng thước bức ra hỏa khí hừng hực, đáng tiếc vị đối thủ tu vi đã là luyện khí mười tầng lại có Băng thuẫn và Sơn Hà phiến trung phẩm linh bảo, Hỏa khí đánh ra cuối cùng bị Băng thuẫn của đối thủ phá hết, còn Sơn Hà Phiến quét ra âm phong lạnh buốt khiến trận đấu qua mười chiêu hơi thở trở nên nặng nề, mồi hôi lạnh đổ ra cả người. Nàng tu vi bất quá mới tiến vào luyện khí kỳ bảy tầng khí lực còn kém đối thủ những ba tiểu cấp, lại bị ngũ hành thuộc tính khắc chế nên không thua sao được.

La Ẩn đang chuẩn bị xông vào trợ giúp, đã thấy Hàn Tinh đã giải quyết bốn tên kia, khi hai người kia dùng cương đao Linh bảo trung cấp nhập trận, Hàn Tinh càng thêm hứng thú, chỉ dùng Thanh Vân Tiêu đỡ kiếm khí thêm đao khí của hai đối thủ mới, lại dùng thanh âm từ Thanh Vân Tiêu đánh vào tâm thần bọn họ khiến tâm thần mê man đổi hướng kiếm khí đánh vào người bọn họ, hai đối thủ xuất đao khí tấn công bị côn khí của chàng đón đỡ trong lúc kiếm khí nhắm hướng hai đối thủ dùng đao khí tấn công.

– Leng, keng

Kiếm khí đao khí chạm nhau, kiếm khí yếu thế bị phá giải hết, hai đối thủ kiếm khí tâm thần đang bất ổn tay cầm kiếm tê dại bất ngờ bị chàng chộp lấy kiếm thu vào Hồng Mông Linh Châu giới, đang còn đứng ngơ ngẩn chàng bồi thêm mỗi người một cước bắn ra ngoài xa nằm bất động. Hai đối thủ cần đao sau khi đánh lui kiếm khí chưa phân biệt chuyện gì xảy ra đã thấy đồng bọn bị đánh bay ra ngoài. Hai người xông lại tấn công đối thủ thì lại thấy đao khí đồng bọn hướng vào mình mà đánh thì chửi “Thằng điên sao lại đánh ta”, hắn không hề biết Hàn Tinh dở trò nên giở hết khí lực ra hướng đao khí đánh tới, kẻ đánh người đỡ say đắm không còn biết đối thủ là ai.
Trong lúc rảnh tay Hàn Tinh đem thần thức nhìn sang bên kia thấy Hỏa Mỹ nhân đang yếu dần từ hạ phong chuyển sang nguy hiểm, thấy đối thủ của nàng xử dụng bảo phiến đến trình độ xuất thần nhập hóa, hàn phong thổi ra quét tới không ngớt, nàng dùng mộc thuẫn chận lại không nổi khiến người khẽ run lên, thấy vậy chàng vận hỏa chân khí vào Thanh Vân Tiêu thành côn hỏa khí đẩy vào luồng hàn phong, hàn phong biến thành nhu phong biến mất. Đang ngạc nhiên không biết chuyện gì lại thấy tay cầm bảo phiến của mình bị một luồng nhiệt phong thổi trúng đau nhói lên hàn phiến rơi xuống. Bỗng thấy một cụm hồng vân bay đến vây chụp vào hàn bảo phiến của mình cuốn lấy bay đi . Nhìn theo hướng hồng vân bay thì thấy hồng vân cùng với Hàn Bảo phiến của mình nằm gọn trong tay người đẹp…

Hắn hoảng hốt, cuống quýt, muôn phần sốt ruột sợ mất bảo vật la to:

– Bảo phiến của ta! Trả hàn bảo phiến lại cho ta…

Hắn hành nghề cướp chợ cướp đường hai chục năm nay mới có được kiện bảo phiến này quý báu lại vừa tay vừa sức vô cùng, nếu đánh mất xem như mấy chục năm công cốc. Tuy hắn còn một số bảo vật nhưng hàn bảo phiến của hắn đáng giá nhất…

Hỏa Mỹ nhân thu được Hàn Bảo phiến của đối thủ thì cả mừng, lại nghe đối thủ đòi lại thì cười thầm nghĩ:

-”Tên này mất bảo vật tiếc đứt ruột nhưng bảo vật đã vào tay của Hỏa Mỹ nhân ta thì đừng hòng mà đòi lại” . Nghĩ vậy cất vào trữ vật của nàng mới nói:

– Mau ngoan ngoãn dâng luôn kiện Băng thuẫn kia đi, thì ta tha cho một mạng.

Hàn Tinh thấy thế lẩm bẩm:

– Bảo vật đã vào tay mỹ nữ còn đòi lại ư? Đời nào có chuyện dễ dàng vậy. Có bảo vật rơi vào tay con gái có đòi được không? Ha ha…

Chàng thấy Hỏa Mỹ nhân đã thoát hiểm lại chú ý hai đối thủ đao khí, thì thấy khí thế không mạnh như trước nên lại đem Thanh Vân tiêu ra thổi một đoạn khúc, khúc này chàng từ bản Thổ mộc sinh quyết chế ra, thay vì chuyên thúc đẩy sinh mệnh cây cối hoa quả sinh sôi phát triển thì thúc đẩy thất tình lục dục. Đặc biệt lần này chàng đem ra thí nghiệm, tình trạng này chỉ thôi thúc nhị tình trong đẩy thất tình lục dục là “Nộ” (giận) và “Ố”(ghét) khiến hai cao thủ mắt đỏ ngầu như mới trong hỏa lò ở địa ngục nhảy ra, đao khí đang yếu bỗng tăng lên gấp đôi những tiếng đao khí va chạm ngâm lên không ngớt.

Hai đao thủ vốn là huynh đệ đồng môn kẻ tám lạng người nửa cân lúc đầu vào đánh Hàn Tinh sau không hiểu tại sao hai huynh mình tại sao giao thủ với nhau, trong lúc tỉnh dần, bỗng nghe thấy tiếng tiêu vọng lại, bất ngờ thấy trong người bực tức, vô cớ nổi giận đùng đùng, chỉ muốn đánh người ngay lập tức, sau lại thấy sư đệ, sư huynh của mình thật đáng ghét kết quả ra hết khí lực quán chú vào bảo đao nhắm đối tượng mà đánh.

Chẳng phải chờ lâu cả hai khí lực đều hao tổn tám phần, chân tay rã rời. Hàn Tinh lần lượt giật bảo đao của bọn chúng đồng thời bồi cho mỗi người một cước bay ra đàng xa. Bên kia Hỏa Mỹ nhân cùng La Tiềm cũng giải quyết xong đối thủ, họ cũng tha mạng cho bọn chúng song thu bảo khí của đối thủ. Hỏa Mỹ nhân cùng La Ẩn giải quyết tên luyện khí hậu kỳ khiến hắn Băng thuẫn cũng rơi vào tay nàng.

Góp ý cho truyện Hồng Mông Linh Bảo: tangthuvie/forum/showthread.php?t=58123


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.