Đọc truyện Hồng Liên Bảo Giám – Chương 55: Kế hoạch của hoàng đế (1)
Minh Ngư là đại yêu Kim Đan kỳ, trong xương cá có phần rỗng luyện chế thành trang bị không gian đựng nước có thể chứa nhiều lượng nước, thứ này cần thiết khi hành quân. Luyện khí sĩ Đạo Môn sẽ không mang theo đồ dùng sinh hoạt cao cấp như vậy.
Có thứ này thì Lâm Hoành Sơn phỏng chừng gã dẫn theo một đội quân vạn người không cần mang theo xe nước. Tịnh thủy phù dù tốt nhưng khó cất chứa, chỉ kéo dài được chiến sự trong một tháng.
– Không phải ta muốn dùng binh, lần trước bệ hạ triệu ta vào cung nói đến một chuyện. Trên Hoang nguyên phương bắc càng lúc càng nhiều tín đồ Tà Thần, ngươi có biết không?
– Đúng vậy, nhiều hơn năm trước hai phần. Ta mang binh ra ngoài diệt mười mấy bộ lạc nhỏ có khoảng một nửa bộ lạc tín ngưỡng Tà Thần.
– Bệ hạ muốn biết bên ngoài Lục Long tuyết sơn xảy ra chuyện gì, có phải Tà Thần định xâm nhập Thần Châu không? Dù không phải thì không thể để bọn họ truyền giáo lung tung được, khi cần thiết sẽ phái một hạm đội bay thanh lý.
Hạm đội bay là thành quả đặc biệt của Đông Tần đế quốc, trong Vũ Lâm quân, Vô Dương quân, Long Kỳ quân, Hiên Viên quân đều có hai chiếc. Thứ này sẽ không bay lên chín tầng trời được nhưng không thể bay cách mặt đất mấy trăm trượng, vượt qua núi đèo, qua hồ nước. Mỗi chiến hạm bay có thể chứa hơn hai vạn binh sĩ, mang theo quân lương cho mười vạn người.
Hoàng đệ nói muốn xuất động chiến hạm bay tức là sẽ điều động tinh nhuệ thật sự ra đánh trận.
Lâm Hoành Sơn tò mò hỏi:
– Hầu gia muốn thế tử đi biên quan bắc vực?
– Đúng, ta ở Nam Cương mười năm, nguyên Nam Cương trong vòng năm mươi năm sẽ không có chiến sự nữa. Muốn kiến công lập nghiệp hoặc đi khai thác đảo đông hải hoặc đi biên quan bắc vực. Ngươi đưa cho ta một danh sách quân nhân mà ngươi thấy khá, ta sẽ đặc biệt bồi dưỡng.
Lâm Hoành Sơn dở khóc dở cười, Tiêu Dao Hầu đang bồi dưỡng thế lực cho gã.
Tiêu Dao Hầu hiện đã được gia phong Đại Tư Mã, không thể tự mình đi đóng giữa biên quan bắc vực. Muốn hoàn toàn nắm giữ quân đội phương bắc thì cách tốt nhất là bồi dưỡng một đại tướng quân ở biên quan bắc vực.
Tiêu Dao Hầu chọn Lâm Hoành Sơn.
Theo lý thuyết Lâm Hoành Sơn nên vô cùng cảm kích, nhưng việc này quá suôn sẻ, tình hình gã muốn đang dần thực hiện.
Tiêu Dao Hầu mỉm cười cổ vũ Lâm Hoành Sơn:
– Lâm Hoành Sơn, cố gắng làm đi. Có lẽ có ngày bệ hạ sẽ chinh chiến quốc gia Tà Thần, giết sạch những tín đồ ngu xuẩn, có lẽ khi đó ngươi sẽ phong vương.
Tim Lâm Hoành Sơn đập nhanh.
Phong vương?
Lâm Hoành Sơn không có dã tâm gì với việc phong vương, nếu có thể diệt hết quốc gia Tà Thần thì Bạch Hổ Luân sẽ tu thành, thậm chí đại viên mãn, trực tiếp thành tựu thần vị. Thành thần rồi Đạo Môn không làm gì được Lâm Hoành Sơn nữa, gã sẽ kéo dài thời gian phi thăng lâu chút sáng tạo quốc gia Binh gia ngay vị trí quốc gia Tà Thần, bồi dưỡng nữ nhi hoặc đồ đệ là có thể ngang ngửa địa vị với Đạo Môn.
Năm xưa Binh gia diệt vong vì thần tướng Bạch Hổ đời trước đại viên mãn không ức chế được thực lực đã phi thăng. Sau khi thần tướng Bạch Hổ đi ba ngàn năm vẫn không ai có thể tu luyện ra Bạch Hổ Luân.
– Được rồi, ngươi đi đi, ta sẽ dặn người ở Đạo Binh Ti dùng những tài liệu này tạo ra kiểu dáng áo giáp, ngươi muốn quy cách gì?
– Liên hoa giáp là được thưa Hầu gia.
Áo giáp cao cấp nhất đế quốc không có nhiều kiểu dáng, chỉ có năm loại long lân giáp, phi diên giáp, minh quang giáp, liên hoa giáp, hắc sơn giáp. Liên hoa giáp là bộ giáp có thuật đạo gia cố, hình dạng tinh xảo nhiều công hiệu.
Tiêu Dao Hầu muốn bồi dưỡng gã thì sau này Lâm Hoành Sơn sẽ có nhiều lúc lộ mặt, nên chú trọng nhiều vào kiểu dáng chiến giáp.
Hoàng tộc đa số dùng long lân giáp, tán tu song tu đạo võ thích phi diên giáp. Minh quang giáp phòng ngự mạnh mẽ, trang bị dành cho mãnh tướng trong quân. Liên hoa giáp thường để người chỉ huy mặc. Hắc sơn giáp là dấu hiệu tinh nhuệ trong tinh nhuệ, không chỉ yêu cầu thực lực cao hơn người một bậc còn phải được bệ hạ khâm tứ tước vị mới được quyền mặc vào.
Tiêu Dao Hầu phất tay, Lâm Hoành Sơn cáo lui, tài liệu gã chọn đã bị Tiêu Dao Hầu thu giữ rồi đưa cho công tượng Đạo Binh Ti sẽ chế tạo thành kiểu dáng liên hoa giáp sau đó giao lại cho Lâm Hoành Sơn. Trong Đạo Binh Ti có nhiều cường giả, rèn tạo áo giáp có thể gia công lần thứ hai, nếu không có địa vị như Tiêu Dao Hầu thì không thể kêu người trong Đạo Binh Ti chế tạo áo giáp tư nhân được.
Bên này Tô Kính chạy đến định mang Ưng Dương, Khuyển Thập Lang đi gặp Lâm Hoành Sơn, nhưng Đại Quản Gia tới mang hai tiểu yêu đi dạy tri thức nhân gian.
Tất nhiên trong hai tháng không thể nào cho hai tiểu yêu năng lực mạnh gì được.
Lâm Tạ Hồng đi bên Tiêu Dao Hầu tu hành không thể cùng Tô Kính luyện võ nữa. Lâm Hoành Sơn bị Tiêu Dao Hầu kêu đi, một mình Tô Kính ở trong viện tử của Lâm Hoành Sơn nhìn hai mươi khôi lỗi kim loại đứng dựa vào tường, bỗng thấy mệt tâm.
Từ lúc xuyên đến thế giới này Tô Kính điều chỉnh tốt tâm tính, trạng thái luôn hào hứng, tuy luôn lo lắng sẽ bị vạch mặt nhưng hắn không ngừng tiến lên trước.
Vì sao đột nhiên cảm thấy mệt mỏi quá? Là do tâm tính có vấn đề hay hắn thật sự mệt mỏi? Lúc ở Trái Đất Tô Kính liên tục một năm công tác cường độ cao, áp lực lớn hơn nhiều, thứ hắn nghiên cứu đủ ảnh hưởng cách cục toàn thế giới.
Tô Kính đến chân tường vuốt hoa văn trên người khôi lỗi kim loại, hoa văn khảm sâu trong kim loại, khi vuốt ve xúc cảm trơn bóng lạnh lẽo.
Tô Kính dùng thần thức tìm kiếm bên trong, như thủy ngân chiếu xuống đất không chỗ không ở, bí mật trong khôi lỗi bày ra rõ ràng trong cảm giác linh hồn của Tô Kính.
Đây không phải lần đầu tiên Tô Kính tra xét khôi lỗi, mỗi lần điều tra đều khiến tâm tình của hắn vui vẻ. Kết cấu trong khôi lỗi nếu dùng binh khí tách lìa thì chỉ là một
người máy rất thô sơ, nhưng tra xét bằng thần thức sẽ phát hiện mức độ tỉ mỉ còn hơn bất cứ loại máy móc nào trên Trái Đất nhiều. Mỗi linh kiện kim loại dày nặng do tế bào kim loại số lượng khổng lồ tổ hợp lại, tế bào kim loại là các phù văn.
Đây là khoa học của thế giới này, nơi đây cũng có khoa học, đó là các loại bí thuật.
Đáng tiếc khoa học khó mở rộng trong thế giới này.
Tô Kính chợt hiểu tại sao hắn thấy mệt mỏi. Làm một một nhà khoa học, tiếp xúc quy tắc cơ bản của thế giới này khiến Tô Kính phát hiện khoa học chỉ lưu truyền trong số ít người, làm hắn không biết làm sao.