Đọc truyện Hồng Liên Bảo Giám – Chương 2187: Bẫy rập (2)
– Ngươi nhập ma?
Tô Mộ sau nửa ngày mới nói ra một câu như vậy.
Tô Tuyết cười duyên, nói:
– không nhập ma, muốn thành Phật, ngươi xem ta đầu trọc có buồn cười không?
Tô Mộ chẳng muốn nói thành Phật lại cần cạo đầu, nàng hỏi Tô Tuyết:
– Ngươi như vậy là phá hư kế hoạch của Phật tổ, vì cái gì?
– Ngươi biết vì cái gì Đạo Phật tổ có thể sống đến bây giờ không, năm đó và hắn là cường giả một đời nhưng không thể phục sinh.
– Ngươi nói nghe một chút.
Tô Mộ không thể không có lòng hiếu kỳ, hiện tại nàng càng quan tâm Tô Kính, đối với chuyện của Phật tổ có thể nghe có thể không nghe.
Tô Tuyết thấy Tô Mộ với thái độ không quan tâm, hỏi cũng là lừa gạt, giận dữ nói:
– Phật tổ cũng không biết mình lưu bao nhiêu thủ đoạn. Ngươi và Tô Kính cho rằng thực triệt để giết chết bản thể hắn sao?
– Đương nhiên sẽ không, trước khi vũ trụ phát diệt, chúng sẽ không buông tha tìm hắn.
– Phật tổ năm đó niết bàn đã sớm chuẩn bị ba thủ đoạn, có thể phục sinh trong quá khứ, hiện tại và tương lai. Mà ba loại thủ đoạn này sẽ không nhớ chuẩn bị khi nào. Như vậy cam đoan mặc kệ thủ đoạn gì cũng không thể dò xét tiền căn hậu quả.
– Ngươi không phải đã biết không?
– Ta cũng chỉ phỏng đoán, bởi vì hắn chết quá không hợp lý. Ngươi xem, các ngươi không có trả bao nhiêu giá lớn đã lấy được thắng lợi. Ta thành tựu Hiện Tại Phật, đầu tiên sẽ từ từ mất đi chính mình, sau khi thống nhất vũ trụ nhà mình là lúc thủ đoạn của Phật tổ bộc phát, ta sẽ bị đoạt lấy tất cả, hắn sẽ phục sinh trên người ta.
– Ngươi không cam lòng cho nên nhập ma? Chẳng lẽ đây cũng không phải là thủ đoạn của Phật tổ sao?
– Có lẽ thế, ít nhất thân thể nhập ma như thế không phải lựa chọn tốt nhất của hắn.
Tô Tuyết dùng tay sờ trán, trên trán dần dần có hai bọc nhỏ.
Dùng không bao lâu có sừng bén nhọn dài ra.
Tô Mộ có chút thương cảm trong mắt, nàng nói với Tô Tuyết:
– Ngươi là quân cờ, tác dụng không lớn.
– Ngươi phải nói ta giãy dụa tác dụng không lớn. Nếu như ta không phản kháng, dùng không bao lâu Phật tổ sẽ nghênh đón chuyển cơ.
– Ngươi muốn ta không thể giết ngươi? Có thể xem như ngươi đang cầu xin tha thứ.
– Ngươi thử xem.
Tô Tuyết cười, có chút tính trẻ con nhưng mang theo mị lực không nói thành lời, đây là ma tính hiển lộ. Nàng đang trên đường nhập ma, đây chỉ là bước đầu tiên, nụ cười này cho dù là Đại La Kim Tiên nhìn cũng trúng chiêu.
– Khả năng Phật tổ đang hi vọng chúng ta ngờ vực vô căn cứ, người trọng yếu nhất là làm chính mình, quản người khác làm gì. Cho nên, Tô Tuyết, ngươi nên nghĩ trốn tránh.
Tô Mộ biểu lộ ngưng trọng, còn lại ba phân thân đều chết mất. Nàng nói thế với Tô Tuyết nhưng cũng hiểu đạo lý, giết Phật tổ là chuyện dài đằng đẳng, một trận chiến định thắng bại là suy nghĩ ngu xuẩn.
– Tốt, ta sẽ trốn.
Tô Tuyết chậm rãi đi xa xa, Tô Mộ đi theo phía sau, quả nhiên Tô Tuyết đ không gian khác đối phó ba đòng bạn của mình thì nàng sẽ ra tay, ngược lại nàng chỉ đi theo.
Lực lượng Tô Tuyết dưới mình, sau khi nhập ma sẽ có biện pháp gia tăng thực lực trong thời gian ngắn, nếu nàng đối phó người khác. Chính mình chưa hẳn ngăn được.
Tô Tuyết càng chạy càng xa và rời xa vực sâu. Nếu như bốn người Tô Mộ tụ hợp thì nàng không thể thong dong rời đi.
Tô Mộ đưa mắt nhìn Tô Tuyết, cũng không nghĩ biện pháp ra tay. sau khi thành tiên, thân tình cái gì đó cũng nhạt, thậm chí có người chặt đứt phàm duyến và quá khứ.
Tô Mộ thì khác, với tư cách yêu thần nên nàng không cần đoạn tuyệt tình ý. Giết Tô Tuyết cũng không có gì, nàng có chút lười, cho dù Tô Tuyết giết ca ca của nàng.
Tô Tuyết cảm giác ánh ắt Tô Mộ càng ngày càng không có lực sát thương, trong nội tâm không rõ tư vị. Lúc trước nàng cũng thân bất do kỷ, sau khi địa vị tăng lên đã giết rất nhiều đông bạn, không thể quay đầu lại.
Nhập ma, nhập ma thì như thế nào?
Rất nhiều vũ trụ, ma đạo mới là duy nhất. Thành ma cũng có thể vĩnh sinh bất tử. Trên đỉnh đầu có hai sừng dài ra, không biết nhập ma thì mình chuyển hóa thành Ma tộc loại nào.
Nghe nói quá trình hóa ma rất thống khổ, biến hóa thành Ma tộc gì phải xem tính cách của mình.
Nhân loại thành ma rất khó đạt tới thành tựu cao nhất, cho nên mới có nhân loại sáng tạo công pháp tu ma đền bù kém cỏi khi nhập ma.
Hai tỷ muội cách nhau vượt qua vạn dặm, Tô Mộ không có tiếp tục truy tung Tô Tuyết, Tô Tuyết sẽ rời khỏi vũ trụ song song đi vũ trụ do Ma tộc khống chế.
Trong vũ trụ như thế thực lực vi tôn, nhân quả chi lực nhẹ nhất, cũng là là vũ trụ Phật môn không nguyện ý tham gia.
Tô Kính biến mất, Tô Tuyết rời đi, Phật tổ bản thể phân thân đều chết trận. Tô Mộ cảm thấy vắng vẻ, với nàng đây là cảm xúc bết bát nhất.
Năm không gian co sập vào vực sâu, năm không gian đều bị lực lượng phá hư, sớm muộn gì cũng hợp lại làm một. Tô Mộ đợi không được, trong nháy mắt Tô Tuyết phá vỡ không gian rời đi, nàng cũng chém một kích phá vỡ không gian quay về vũ trụ song song.
Làm như vậy có chút nguy hiểm, cũng có chút lãng phí lực lượng, Tô Mộ không thích cảm xúc tiêu cực, cần phát tiết một phen.
Thời điểm nàng xuyên qua không gian đi vũ trụ song song, trước mặt có đầu trọc lớn sáng chói như ngôi sao.
– Nữ thí chủ, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?
Phật tổ mỉm cười mời Tô Mộ, phật châu trong tay bay tới, tóc gáy toàn thân Tô Mộ dựng đứng, bị tính kế.
Tô Kính trong vũ trụ mới hình thành, hắn kiên nhẫn thúc hóa vũ trụ phát triển, vũ trụ lớn nhỏ còn không bằng tiểu tinh hệ trong vũ trụ của Tô Kính, Hồng hoang tan vỡ, trong vũ trụ chỉ có sáu ngôi sao vận chuyển. Hắn luyện hóa toàn bộ nhân sâm quả thụ và hóa thành trường mâu.
Lần này không phải Nghịch Lân Mâu, trường mâu xuất hiện đường vân màu xanh, đó là phù văn Địa Tiên đại đạo của Tô Kính, cây mâu mềm hóa trong tay Tô Kính, quấn quanh cổ tay và nhỏ đi một nửa, trước sau nối liền cùng một chỗ và hình thành trạng thái hoàn mỹ.
Kiếm tu có kiếm hoàn, Tô Kính cầm trường mâu có thể biến thành vòng tay, trong đó ẩn chứa Địa Tiên đại đạo.
Vòng tay hình thành, Tô Kính cảm nhận được nguy cơ chưa từng có. Tô Mộ gặp chuyện không may!
Đồng thời hắn cũng hiểu nếu mình không đi có khả năng không đi được, Phật tổ tính toán đã lén gạt hắn đi. Tô Kính căn bản không tính lên người Phật tổ.
Gia hỏa này đã chặt đứt nhân quả, tại sao chưa vẫn lạc?
Tô Kính cảm giác được nguy cơ trước đó chưa từng có, Phật tổ thực vẫn lạc, hắn đã vẫn lạc từ trước, bố trí thủ đoạn căn bản không có Phật tổ trong trí nhớ.