Đọc truyện Hồng Liên Bảo Giám – Chương 2178: Chến phật (7)
Tô Kính lúc này đạp lên một đáo kim liên, hắn bước từng bước về phía hòa thượng. Hòa thượng kia giật mình không thôi, hắn nghĩ tới công kích cánh chim của đối phương càng ngày càng mạnh nên không dám dây dưa với Tô Kính, trong tay xuất hiện một viên xá lợi và ném về phía Tô Kính.
Tô Kính vươn hai tay ra ngoài, nơi lòng bàn tay có một ma văn lập loè, xá lợi còn chưa phát huy tác dụng đã xoay tròn trên thế giới này.
Hòa thượng nhíu mày, vì cái gì thần long của mình luôn bị đối phương khắc chế?
Hắn nghĩ mãi mà không rõ, ở chỗ này hắn thi triển cũng không phải phật hiệu, mà là thần thông, theo lý thuyết, thần thông độc nhất vô nhị, đối phương chưa từng gặp nhưng tại sao có thẻ phá vỡ.
Xá lợi là một mê cung, nếu rơi xuống đất sẽ bao phủ Tô Kính, đối phương hoặc là dựa vào man lực phá giải, hoặc là tốn hao mấy trăm năm, cả hai cũng không phải lựa chọn tốt lành gì.
Kết quả Tô Kính thừa dịp mê cung còn chưa xuất hiện, trực tiếp dùng thiên ma kính phản xạ xá lợi vào thế giới của mình.
Thiên ma kính biến mất và pháp tắc tạo thành thiên ma kính biến thành thần thông của Tô Kính, thiên ma kính biến thành thần thông cũng mạnh hơn trước rất nhiều, nó chỉ thiếu tính bền bỉ của tiên khí mà thôi.
Ban đầu thiên ma kính có thể thôn phệ, Tô Kính vì đạt được mục đích ổn thỏa căn bản không làm như vậy. Hắn không sử dụng hồng thương bảo giám để cảm giác xá lợi lợi hại cỡ nào. Chỉ có phản xạ mới an toàn nhất.
Tô Kính nghĩ thầm, chẳng lẽ thực dùng Nghịch Lân Mâu sử dụng thần thông vũ trụ chi thương mới có thể thể đánh chết đối phương hay sao?
Nhưng thi triển công kích cường đại như vậy sẽ phá diệt cả không gian này, Phật tổ muốn chuẩn bị đầy đủ tốt, thuận thế đánh mình một kích sẽ phải vẫn lạc tại chỗ.
Sức chiến đấu của hình chiếu có khả năng hơi thấp hơn pháp thân nhưng tổn thất hình chiếu không ảnh hưởng lên Phật tổ bao nhiêu.
Thật sự là buồn cười ah, chính mình không dám tiêu hao quá lớn, Phật tổ gặp phải quẫn cảnh giống như mình. Tất cả mọi người không dám cường sát địch nhân, kết quả lại biến thành chiến đấu tiêu hao bổn nguyên.
Tô Kính chính mình có Nhân Sâm Quả bổ sung, những người còn lại thì sao?
Đường Hà có đan dược ăn, Tô Mộ bổn nguyên dồi dào tới mức Tô Kính theo không kịp, Thiên Thư có hai đại vu khí nơi tay, Khương Diễm làm sao bây giờ?
Không gian của Khương Diễm, đối diện hắn là ni cô mặc áo xanh. Ni cô có bộ dạng mười tuổi chính trực phương hoa. Nữ ni lông mày xanh đôi mắt đẹp, thần thái không có nửa điểm trần tục, thân thể của nàng tràn ngập hấp dẫn.
Đàm Viêm cảm giác thập phần không thoải mái, hắn biết rõ đây là hình chiếu của Phật tổ nhưng loại hấp dẫn này thật buồn nôn.
Nếu mình có tâm tính của Khuyển Thập Lang là tốt rồi, quản ngươi quái vật gì, làm trước nói sau!
Vũ khí trong tay nữ ni là một cây đoản côn màu vàng, hai đầu rất tròn, trong tay của nàng nó biến hóa thất thường. Đàm Viêm không thi triển tiên thuật, thần thông cũng là có hạn, vũ khí trong tay hắn là mấy chục đoản côn màu vàng.
– Thí chủ, sao ngươi không quy y ngã phật?
Đoản côn của nữ ni đánh về phía trước, nàng lại nũng nịu hỏi Đàm Viêm.
Đàm Viêm nghe nữ ni khiêu khích, bước chân hơi loạn, hắn dùng đoản đao ngăn cản đoản côn của đối phương, hắn nói:
– Vấn đề vấn an có chiều sâu ah.
– À?
Nữ ni buông tay tránh một đao, đoản côn suýt nữa nện vào đầu của Đàm Viêm.
Lưỡi đao của Đàm Viêm chấn động và hình thành giới vực ngăn cản đoản côn.
– Vì cái gì không tin Phật, ta tự nhiên có đạo lý của ta, ngươi muốn nghe không?
Đàm Viêm tiến lên trước một bước và oản đao phân giải hóa thành hơn trăm tiên văn bao phủ nữ ni kia.
– Muốn nghe.
Nữ ni dùng đoản côn nện qua, lực lượng song phương va chạm, tiên văn phân giải bị phân hủy ngay sau đó.
– Ta không thích đầu trọc.
Đàm Viêm lấy ra một kim giản đối cứng va chạm với đoản côn vài vạn lần, kim giản cũng xuất hiện vết rách.
Hắn hiện tại vô cùng phiền muộn, tiên khí của mình có cường độ không bằng phật khí của đối phương, nếu liều như thế tổn thất quá nhiều. Bổn mạng tiên khí không thể dùng vào việc nặng như thế này, một khi hư hao, đạo hạnh sẽ giảm xuống.
Nữ ni thấy Đàm Viêm nói không cùng đường, không cách nào dụ hoặc hắn nói sai cái gì, dứt khoát câm miệng không nói chuyện. Đối với Đàm Viêm, nàng càng không có biện pháp tốt gì. Đàm Viêm chọn dùng chính là thủ đoạn tiêu hao chiến.
Phật tổ và Tô Kính sớm quyết chiến, kết quả song phương không như ý.
Nữ ni không nói lời nào, Đàm Viêm cũng tỉnh táo lại, tại trong bát cảnh cung, sức chiến đấu của hắn yếu nhất trong các cung chủ, nếu so tiên khí thì hắn có thể xếp top ba.
Tiên khí cường đại hay không trong đó ẩn chứa lực lượng pháp tắc mạnh hay yếu. Chỉ là Thiên Tiên khí lực lượng pháp tắc ít, Tiên Đế khí có lực lượng pháp tắc nhiều. Vấn đề là một kiện Thiên Tiên khí chỉ cần bạo pháp tắc của mình thì uy lực cũng khả quan. Muốn dùng để sát thương Tiên Đế khẳng định không được, dùng phá hư thì phù hợp.
Trong lúc thực lực hai bên khác biệt như thế, đối mặt nữ ni. Đàm Viêm ít nhất phải bồi trên Kim Tiên khí mới được. Vừa rồi đánh giáp lá cà làm hắn tổn hại không ít Đại La tiên khí.
Sức chiến đấu của hắn và nữ ni không khác gì nhau, sử dụng tiên khí kém một chút căn bản không ngăn cản nổi. Đàm Viêm cắn răng, thà rằng phá sản cũng phải kéo dài, hắn cảm giác đối phương còn gấp hơn hắn.
Đương nhiên Phật tổ gấp hơn bất cứ ai rồi, hắn phân tán đám người Tô Kính ra chính là muốn đánh chết mọi người, hắn muốn đánh chết Đàm Viêm trước. Đáng tiếc Tô Kính và Tô Mộ tạo áp lực cho hắn quá lớn nên không thể đối phó Đàm Viêm.
Dựa vào thủ đoạn bình thường, Đàm Viêm lại phòng thủ gắt gao, hoàn toàn không lưu cho hắn sơ hở nào.
Phật tổ không do dự đánh chết Đàm Viêm là có thể mở cục diện, nếu không giết Tô Kính cũng không thể giải quyết cái gì.
Trước mặt Tô Kính, hòa thượng bộc phát kim quang sau đầu, hoa sen nở rộ khắp nơi.
Mặt đất dưới chân Tô Kính bị kim liên hủy diệt. Từng khối bùn đất hóa thành kim ngọc. Hình chiếu Phật tổ dùng bổn nguyên làm căn cơ, cưỡng ép mang Tô Kính vào Địa Tiên giới vực và hóa thành Phật quốc.
Cánh chim trên người Tô Kính rút lui, bao phủ bản thân mình, Nghịch Lân Mâu bay ra khỏi mặt đất.
Trên đất Phật quốc có khí tức khắc chế Địa Tiên. Phật quốc không có tín đồ, nó chỉ là vỏ bọc, mà căn cơ Địa Tiên của mình đã thành. Muốn khắc chế chính mình chẳng khác gì nói đùa. Đối phương trả giá thật lớn cũng chỉ vì áp chế sao?