Đọc truyện Hồng Liên Bảo Giám – Chương 2175: Chiến phật (4)
Phân thân lần này chỉ dùng thiên ma bí pháp chế tạo ra, nó cao vạn trượng, bản thân chính là binh khí chiến tranh khổng lồ. Trong vũ trụ có năm phân thân khổng lồ bảo hộ hạm đội và phóng thích tiên thuật từ xa.
Phâ thân Tô Kính nhìn vẻ ngoài không khác gì Tô Vấn Tâm, đầu vai có sáu khẩu cự pháo không ngừng tỏa ra năng lượng chói mắt, sâu trong vũ trụ, trong hạch tâm vũ trụ là một vị diện loại nhỏ, Phật tổ, hoặc là nói chủ thần đang ở trong ngôi miếu của hắn, thỉnh thoảng quan sát một đáo hoa sen màu vàng nhạt đang di động.
Nó như một món đồ sứ, đường kính tám trượng, trung ương có ba đóa kim liên nở rộ, dưới lá sen phía dưới có ngư long màu đỏ du động.
Hoa sen lay động, gương mặt Phật tổ không ngừng hoán đổi, có hai gương mặt không ngừng luân chuyển với nhau.
Cưỡng ép dung hợp bổn nguyên bản thân tại vũ trụ song song với hắn mà nói là lựa chọn gian nan, trừ làm như vậy hắn không có biện pháp khác có thể áp qua Tô Kính một đầu.
Tô Kính hủy phân thân của hắn và được đại đạo, thành tựu Độ Nhân Kinh, từ đó làm ưu thế lớn nhất của Phật tổ biến mất. Trong phân thân của hắn, Phật tổ phân thân trọng yếu nhất của hắn đều bị đối phương độ hóa, Phật tổ chỉ có thể tới nơi này tìm cơ duyên.
Hắn không nghĩ tới Tô Kính lại đuổi theo nhanh như vậy. Vốn cho rằng Tô Kính muốn tiêu hóa hấp thu tài nguyên vũ trụ ít nhất phải hơn mười vạn năm mới đi qua, như vậy mới ổn thỏa.
Đáng tiếc Tô Kính là người làm việc ổn trọng, lần này mạo hiểm tấn công sớm, thà rằng thừa nhận tổn thất không cần thiết cũng phải phá đại sự của mình.
Gương mặt Phật tổ luân chuyển, cảm xúc phức tạp vặn vẹo gương mặt hắn. Hắn sớm có thể bóp chết Tô Kính nhưng hắn cảm thấy một thiên ma có thể mang tới phá hư vũ trụ cực lớn, như thế mới có lợi cho hắn trở về.
Nhưng vì cái gì thiên ma lại xem vũ trụ thành nhà mình? Còn dốc sức liều mạng kiến thiết, làm cho Phật môn của mình không cách nào quay về, các loại Phật quốc che giấu bị tìm ra và hấp thu mất.
Trong hình ảnh dưới nước, hạm đội của Tô Kính trong tinh không đang giao chiến kịch liệt, Phật tổ nhìn ra được, Tô Kính có chậm cũng sẽ tới nơi này trước khi mình thành công. Trong suy tính của hắn, Tô Kính giết tới nơi này sẽ gia tăng thực lực không ít. Mà chính mình căn bản không thể dung hợp bổn nguyên.
– Bỏ đi, chỉ có thể liều lần này.
Phật tổ lắc đầu, hắn đưa ty vào trong chậu nước và hóa thành một bình bát màu xanh (chén khuất thực của nhà sư) nằm trong tay hắn. Hắn thả người nhảy dựng, nhảy vào trong tinh không, hắn cúi đầu nhìn bình bát, ba đóa hoa sen màu vàng không ngừng lưu động, chúng như ngư long đang bơi tung tăng trong nước
Dưới ngư long có thể nhìn rõ bóng dáng chùa miếu của mình.
Chỉ còn lại một thân một miếu. Phật tổ thở dài một tiếng, tăng y chấn động, trong nháy mắt hắn vượt qua tinh vực đi mấy trăm vạn tiên xích. Trên đỉnh đầu của hắn có bảo quang xuất hiện, sau đầu có một Kim Luân càng lúc càng lớn và bao phủ thân ảnh của hắn.
– Vấn đến!
Tô Kính cảm nhận được Phật tổ hành động, hắn không nhìn thấy nhưng lại biết được lựa chọn của đối phương..
Quả nhiên là cường giả uy tín lâu năm, có thể có quyết đoán chính xác. Nếu chờ mình chậm rãi qua, cả vũ trụ này sẽ là của mình. Tất cả Hà Đồ Lạc Thư đồng thời tạo phản, đó là thời điểm mình lật bàn.
Đáng tiếc Phật tổ không cho mình cơ hội như vậy.
May mắn hắn quyết đoán vẫn muộn một ít, đám người Đường Hà đang điều chỉnh tới trạng thái tốt nhất, pháp tắc vũ trụ này hoàn toàn không áp chế người của mình.
Đám người Tô Kính thu hồi phân thân, tốc độ hạm đội thả chậm lại, phân thân điều khiển năm đế tinh thần hạm, bản thể nhà mình xông ra hạm đội nổi bật, thẳng đến phương hướng Phật tổ sẽ gặp mình.
Đám người Tô Kính chỉ có thể phi hành bình thường, Phật tổ lại một đường xuyên qua thông đạo không gian, nửa canh giờ sau song phương đã tiếp cận nhau trong một tiên xích.
Gương mặt Phật tổ ổn định lại, hắn tháo chuỗi phật châu trên cổ xuống cầm vào trong tay, kim liên dưới chna nở rộ và di chuyển vào một vị diện chờ Tô Kính.
Năm người Tô Kính đi tới bên ngoài vị diện, Tô Kính đưa tay bảo mọi người dừng lại.
Pháp tắc này làm hắn không khỏe. Phật tổ ở trong vị diện cũng không nóng nảy. Loại pháp tắc này áp chế song phương, trong thời gian ngắn căn bản không thể bày trừ. Tô Kính đã đến, hắn cũng có ý định tốc chiến tốc thắng. Phật tổ phân thân cũng không có biện pháp với Tô Kính, đối phó hạm đội Tô Kính như gió thu cuốn lá vàng.
Tô Kính vẫn chờ đợi tại nơi này, Phật tổ sẽ phái phân thân đi tập kích hạm đội của Tô Kính.
Chỉ cần thực lực ngươi đầy đủ thì có thể sử dụng dương mưu bức bách đối thủ đi vào khuôn khổ.
Tô Kính nhìn ra mánh khóe và câu thông với mọi người một tiếng và dẫn đầu tiến vào vị diện. Vị diện không tính là lớn nhưng cửu thiên cương khí vô cùng nồng đậm, đám người Tô Kính tiến vào nơi này có thiên lôi cuồn cuộn và oanh kích nhiều lần.
Tô Kính cũng không để ý tới, trực tiếp hút thiên lôi vào trong thân thể, lại dẫn vào trong hồng thiên bảo giám, lại dẫn pháp tắc chi lực trong thiên lôi vào địa cầu.
Công kích như vậy đối với Tô Kính mà nói không tính là gì, Tô Kính ước gì thiên lôi công kích mạnh hơn vài lần, như vậy hấp thu pháp tắc chi lực càng nhiều hơn nữa.
Tiếng sấm biến mất, đám người Tô Kính lại đáp xuống đảo nhỏ.
Tô Kính nhìn chung quanh, hắn phát hiện biển cả vô biên vô hạn, đây là chiến trường dự bị của Phật tổ. Lực lượng Phật tổ mở không gian vô cùng dễ dàng, Phật tổ là kẻ có thể mở ra Vị Lai Phật quốc cho nên Tô Kính không dám khinh thường.
Bốn phía của hòn đảo này cao ngất, trung ương trũng, bên trong có lục địa bằng phẳng nhưng chỉ lớn chừng mười dặm, trong vùng đất trũng kia có một thân ảnh đang đứng.
– Các ngươi tới.
Phật tổ nhìn qua đám người Tô Kính.
Đám người Tô Kính cũng không để ý tới, hai bên trao đổi với nhau và chậm rãi tới gần. Song phương đứng cách nhau chưa đủ một ặm liền dừng lại, cho dù là Tiên Đế ở khoảng cách này cũng cảm thấy áp lực.
Phật tổ cũng không nhụt chí, hắn chỉ vào Tô Kính nói:
– Ngươi là thiên ma, đã lừa gạt ý chí vũ trụ nhưng không thể lừa gạt ta.
– Ân, ta là thiên ma, các ngươi có biết không?
Tô Kính nhìn về phía đám người Đường Hà.
Đường Hà lắc đầu, nói:
– Không biết, việc này có quan hệ gì sao?
Thiên Thư nói:
– Đoán được, chẳng muốn nói.