Hồng Liên Bảo Giám

Chương 2147: Hắc ám xâm lấn (1)


Đọc truyện Hồng Liên Bảo Giám – Chương 2147: Hắc ám xâm lấn (1)

Tô Kính làm như vậy là vì nếu không có Côn Luân thì hắn sẽ bận rộn tới chết, tất cả binh sĩ chết trận phải quay về Côn Luân, hắn tiết kiệm vô số tinh lực, sau khi trở về lại sinh sôi nảy nở, trong hắc ám luyện ngục linh hồn không thể thu về sẽ càng đánh càng yếu, sớm muộn gì cũng diệt vong.

Côn Luân có năng lực thu về còn trên cả đám người Tô Kính. Tổ kiến quân đội này, Tô Kính sáng tạo đại lục càng thêm vững chắc. Trên âầu tơời là thiên binh thiên tướng bố phòng, trên mặt đất Yêu tộc và Vu tộc bố trí tầng tầng quan ải.

Nhân tộc mang theo khôi lỗi Tô Kính thả ra và tổ kiến binh chủng cơ động khống chế chiến xa, từ đó tạo thành phóng tuyến các nơi.

Đây mới là thần chiến bình thường, thần linh trong hắc ám luyện ngục bắt đầu phái quân đội xâm lấn đại lục của Tô Kính. Đại lục của Tô Kính di chyển chậm chạp và tăng tốc độ tiến về phía tinh bích của hắc ám luyện ngục..

Tô Kính và Tô Mộ ném Ngân Hà hào và Tô Mộ hào lên không trung tạo thành nhật nguyệt, nhật nguyệt vừa xuất hiện tiên trì sôi trào, đại lượng nguyên khí tràn ngập i lục, cửu thiên cương khí xuất hiện và bao phủ cả đại lục.

Đây chính là lực lượng Tiên Đế, có thể chế tạo thiên đình cho mình.

Lực lượng pháp tắc của Vô Ưu công chúa hóa thành các loại ấn tỉ, các thần linh trên thiên đình có chức trách của mình, khống chế cả đại lục vận chuyển. Đám người Tô Kính cũng cảm thấy áp lực giảm xuống, Thiên đình phụ trách phòng ngự, đám người Tô Kính cũng bắt đầu phản công.

Bốn người bọn họ nhảy ra khỏi đại lục, đi lên phía trên cửu thiên cương khí tìm kiếm các thần linh hắc ám cường đại và tiến hành đánh chết.


Kích sát thần linh, Thiên Thư sử dụng Thái Sơ Hỗn Nguyên Thiên thôn phệ và chuyển hóa đầu nhập vào trong đại lục. Chiến tranh không gián đoạn bất cứ lúc nào, bên ngoài cửu thiên cương khí là đại quân thần tộc rậm rạp, được lực lượng thần linh cường đại liền mở thông đạo xâm nhập đại lục, dù sao Tô Kính chỉ có bốn người, bọn họ chỉ đánh chết thần linh cường đại nhất, cũng không thể chiếu cố tất cả.

Tô Kính sáng tạo đại lục bị Thái Huyền Vu Thần Thiên chở đi,, tất cả sinh linh ra đời đều tin tưởng thế giới của mình do một con đại ô quy chịu tải.

Thần thoại, văn minh ra đời và phát triển, lúc này nhanh chóng xuất hiện hệ thống mới tinh.

Bên ngoài đại lục đều là tà ma, chủng tộc ra đời trên đại lục này đều phải đối kháng với thiên ngoại tà ma. Cho nên các chủng tộc trên đại lục phi thường đoàn kết.

Đây là niềm vui ngoài ý muốn, có lẽ đại lục này sẽ trầm luân nhanh chóng, không cách nào đi theo đám người Tô Kính rời đi. Văn minh hình thành trên đại lục phản hồi cho Tô Kính vô số tin tức, những thứ này sẽ gia tăng lực lượng pháp tắc.

Khó trách cho dù tu hành tới cảnh giới Tiên Đế vẫn phải chú ý bảo hộ phàm nhân, trong các tinh vực đều có phàm nhân tồn tại, cũng đã lâu không đi can thiệp.

Trong hắc ám luyện ngục tồn tại nhiều nhất chính là hắc ám võ sĩ, phía dưới còn có sinh linh thấp hơn, bởi vì quá mức nhỏ yếu, dù đi trong thông đạo cũng tùy thời diệt vong, những kia sinh linh này tiến vào cửu thiên cương khí đều có kết cục bị diệt.

Hắc ám võ sĩ là tiêu chuẩn thấp nhất, trên hắc ám võ sĩ là sinh vật hắc ám và có năng lực chiến đấu trên đại lục do Tô Kính tạo ra, sức chiến đấu của hắc ám võ sĩ chỉ tương đương với Kim Đan tam trọng.

Tô Kính sáng tạo đại lục, sinh linh khi ra đời chính là Trúc Cơ. Đó là ở biên giới đại lục, địa phương tới gần Côn Luân, sinh linh vừa ra đời đã có cảnh giới Kim Đan cũng không kỳ quái.

Trên đại lục pháp tắc không hoàn chỉnh, không sánh bằng tiểu vũ trụ, thậm chí còn không bằng tiểu thế giới, hệ thống lực lượng trên đại lục này bình thường.

Đám người Tô Kính bọn đi ra bên ngoài cửu thiên cương khí nhưng không quên quan sát đại chiến trên mặt đất.

Quân đoàn hắc ám dùng số lượng mấy trăm vạn du đãng tại biên giới đại lục và tìm kiếm thành thị tiến hành đột phá.

Một con hắc ám thần hỏa địa long lao nhanh trên mặt đất. sau lưng nó là một chi quân đoàn bốn vạn người.

Phía trước có dòng sông vắt ngang, hắc ám thần hỏa địa long phun một ngụm hàn khí, mặt ngoài dòng sông đông lại thành băng cứng. Hắc ám địa long gào thét xông qua, đại quân đi theo hắc ám địa long tấn công thành trấn bên kia sông.


Trong thành trấn có tháp tiễn cao, đại yêu mọc cánh ngồi chồm hỗm trên đó nhìn sang. Hai mắt của hắn màu xanh biếc, khuôn mặt tái nhợt, đại yêu đi chân trần, ngón chân sắc bén của nó đang bám vào đỉnh tháp nhìn đại quân, ánh mắt và thần thái kiên định.

Nhìn thấy hắc ám địa long xuyên qua dòng sông, trong mắt đại yêu tỏa ra hỏa diễm.

– Nhân tộc gần đây có bộ đội cơ động không?

Hắn mở miệng hỏi thăm, phía trước có một đám tiểu yêu:

– Cách đây một trăm bốn mươi dặm có một chi kỵ binh, số lượng chỉ có tám trăm, không có chiến xa.

– Một trăm bốn mươi dặm… Cần một giờ mới có thể tới, cho dù tới cũng là chịu chết.

Đại yêu buồn bực nói một câu.

– Thành chủ đại nhân, theo ta được biết thống soái chi đại quân nhân tộc kia xuất thân tiên môn, hắn có Thần Hành Phù. Hắn vốn thống soái đại quân năm ngàn người, bởi vì Thần Hành Phù có hạn mức sử dụng cao nhất là một ngàn, cho nên mới không chịu khuếch trương chiêu nạp quân đội là vì bảo trì tính cơ động. Tối đa một phút là hắn sẽ tới.

– Còn có trợ giúp hay không?

– Nửa ngày trước có hai vu sư nói có động bạn sẽ tới, tổng cộng mười hai người, cũng có đại vu, mang theo một đám ngọc thạch tới.


– Ngọc thạch tính toán thế nào?

– Nếu thắng, chúng ta còn, phá thành chúng ta chết, vu môn thật sự không có người gần đây, chỉ có thể trợ giúp đến loại trình độ này.

– Bên phía Côn Luân thế nào?

– Chiến dịch thành Lạc Phương, Côn Luân phái tiên nhân tới nhưng có hai người chết trận, tạm thời không có biện pháp trợ giúp. Chúng ta không phải cứ điểm. Côn Luân phương diện ý định mở truyền tống trận đưa một đám tiên đậu tới.

– Vậy cũng tốt, có tiên đậu thì chúng ta có thể kiên trì nửa tháng. Bắt đầu đi, khởi động trận pháp phòng ngự.

Đại yêu đứng lên, hắn thả người nhảy lên và từ tháp cao bay tới tường thành.

Yêu binh tập kết trên đầu tường cao giọng hoan hô, đại yêu nhìn quét thủ hạ yêu binh, thành trấn này không lớn, tường thành dài chưa đủ hai dặm, cả thành thị có kết cấu quân sự, có một vạn hai ngàn binh sĩ đóng quân. Mặc khác còn có đại lượng khôi lỗi do nhân tộc đưa tới dùng phòng ngự chiến..

Nơi này lực lượng tấn công chưa đủ, nếu không hắn cũng không sợ bốn vạn quân.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.