Đọc truyện Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia – Chương 3: Khoang trò chơi cấp bậc Kim Cương
“ Thùng thùng”
Diệp Thần vẫn đứng im không nhúc nhích, lẳng lặng chờ sự thay đổi sắp tới của trái đất.
“ Thùng thùng “ dao động kì lạ kia vẫn tiếp tục vang lên.
Dưới chân Diệp Thần, xác thịt nát của con Hắc Ngư bị cuốn đi xa 10m. Diệp Thần không nhúc nhích, thứ kia càng không thể hoạt động. Thứ chuyển động chính là mặt đất, mặt đất dãn ra, địa cầu biến lớn
“Thùng thùng “
Mọi thứ xung quanh không ngừng cách xa Diệp Thần, xa hơn, xa hơn nữa. Mười mét, hai mươi mét, 30 mét, 50 mét, 100 mét….nếu cứ thay đổi ngày một biến lớn như thế, hẳn sẽ dẫn phát đến động đất cực mạnh và sau đó phá hủy hết thảy.
Nhưng mà thảm họa không buông xuống, các tòa cao ốc vẫn nguyên vẹn như cũ, chỉ có bên ngoài phòng đã xảy ra một thay đổi lớn: đường đi đã bị phá hủy làm lộ ra những bãi lầy lội bùn đất.
“ Thùng thùng “ tiếng động vẫn tiếp tục nhưng bắt đầu chậm lại.
“ Ong “ viễn cổ giọng trầm đột nhiên vang lên vọng khắp trái đất.
Thực vật trông công viên giống như được tiêm máu gà, sinh trưởng và phát triển không ngừng, hoàn toàn vi phạm lẽ thường.
Nhưng thật ra từ thời khắc trí não Bàn Cổ xuất hiện, liền không còn có cái gọi là lẽ thường.
Diệp Thần nhìn cây cỏ trong công viên không ngừng sinh trưởng, con đường trải nhựa bị cỏ sinh trưởng quá nhanh đâm thủng và phân hủy, khẽ thở dài:
“ Quy tắc thế giới đã thay đổi, lúc này dù dùng sung đạn cũng không còn tác dụng, kể cả bom hạt nhân cũng vậy, thế giới quay trở lại thời kì vũ khí lạnh…”
Lầm bầm tự nói chuyện xong, Diệp Thần cất bước rời khỏi khu rừng của công viên.
Trên đường cái tiếng la hét vang vọng khắp nơi, đâu đâu cũng bao phủ nỗi sợ hãi tột cùng.
Khủng hoảng, khiếp sợ, không khí cực kì nặng nề.
Điều đáng sợ nhất là không ai biết vì sao lại có biến hóa như vậy.
Vi phạm lẽ thường, không thể giải thích!
Diệp Thần không để ý cũng không dừng lại, trực tiếp đi thẳng đến một khách sạn cách xa sở thú.
Điện đã bị phá hủy nhưng rất nhanh sau đó sẽ khôi phục lại.
Cung cấp điện chính là trí não Bàn Cổ cùng một sản phẩm khoa học công nghệ nhỏ không có trên Trái đất.
Một thứ to bằng long bàn tay có thể cung cấp điện cho toàn bộ thành phố với dân số lên tới hang chục triệu người.
Chẳng qua, chỉ ba ngày tiếp theo cả thành phố dù là tòa nhà cao tầng hay những ngôi nhà nhỏ nhất, tất cả sẽ hóa thành bụi. Trí não Bàn Cổ sẽ xây dựng lại một thành phố khác tốc độ cực nhanh, nhanh đến mức ngươi không thể tưởng được.
Ngươi muốn tiếp tục ở lại, có thể, chỉ cần chi tiền ra mua phòng ở, giá cả cũng không cao.
Mua không nổi cũng không quan hệ, có thể thuê, chỉ là… nếu thuê đều thuê không nổi, kia chỉ có thể chờ chết.
Trí não Bàn Cổ căn bản sẽ chứa chấp người như vậy.
Bởi vì kể từ khi hồng hoang mở ra, khắp nơi đều là kì ngộ, chỉ cần lựa chọn các công việc linh tinh, không có tương lai như hái thảo dược, khai thác quặng thì vẫn đủ tiền để thuê nhà.
Đương nhiên, phòng ở cũng không lớn, chỉ là một hình tròn nhỏ.
Mặc dù vậy nơi đây cũng là nơi mọi người đổ xô đến như vịt. vì đây chính là khu vực an toàn! Nhưng chỉ có thể vẻn vẹn an toàn trong ba tháng.
Chính là, nếu không ở khu an toàn, ở bên ngoài, sẽ phi thường nguy hiểm.
Điển hình nhất, Yêu tộc ăn thịt người hơn nữa phi thường thích ăn, với chúng con người là một loại đồ ăn biết đi siêu cấp bổ dưỡng.
Bàn Cổ buông xuống, hồng hoang mở ra, thế giới trở thành một địa cầu năng lượng khổng lồ, khiến đại bộ phận chim, cá mở ra linh trí.
Vì thế, ngay cả khi nó là một con thỏ hiền nhất cũng biến thành cực kì hung dữ. Trong kiếp trước, có một số người muốn bắt thỏ để tưởng niệm một chút hương quê, nhưng đáng tiếc kẻ bị ăn chính là họ.
Những người đó đã bị con thỏ hung hăng cắn thành từng mảnh nhỏ rồi nuốt vào bụng.
So với con người mà nói, các loài động vật đều là “ thiên phú bẩm sinh “ tuy ngủ nhiều hơn ngươi nhưng cũng biến thành mạnh mẽ hơn ngươi một cách nhanh chóng.
Phàm những kẻ thông suốt, sẽ không tu luyện công pháp mà bắt đầu hấp thu năng lượng giữa trời đất, nhưng nhân loại tham lam, không làm được, nên họ phải trả giá.
Đây là lí do cơ bản tại sao Diệp Thần không chọn quay trở lại mà chọn sống trong căn nhà ở thuê nơi ngoại ô.
Vài phút sau đèn thành phố tự động sáng lên như không có chuyện gì xảy ra.
Trên đường đi, Diệp Thần đi thẳng tới một dãy xe đạp sơn cho thuê rồi dừng lại. hắn lấy ra di động quét mã, tiền thế chấp là 300 điểm tín dụng, phí mỗi giờ sử dụng là 1 điểm.
Lời nhắc quái dị đó đối với người khác khẳng định sẽ gây sửng sốt nhưng với Diệp Thần lại không một chút kinh ngạc. Giờ phút này, trí não Bàn Cổ tiếp quản toàn thế giới, tiền của mọi người đều biến thành điểm tín dụng. Dù cho sử dụng thẻ ngân hàng, internet-baking hay bất cứ thứ gì đều sẽ biến thành như vậy.
Chỉ một đến hai giờ sau, tất cả mọi người sẽ có một chiếc đồng hồ, chiếc đồng hồ này đến từ Bàn Cổ, công năng cường đại vừa đại biểu cho thân phận vừa có các công năng như thẻ ngân hàng, gọi điện thoại ngay cả chat video đều được…
Tất nhiên công năng quan trọng nhất đó là nó có thể đi vào Hồng Hoang!
Đi vào khách sạn nam sao, Diệp Thần trực tiếp ấn thang máy lên tầng 11 đứng trước cửa phòng 1101.
“ Đinh” cửa phòng tự động mở ra,
Trên người Diệp Thần không có thẻ phòng, nhưng giờ phút này, tất cả đều thuộc sự quản lý của Bàn Cổ. Hắn không cần loại thẻ đó nữa.
Diệp Thần không chút do dự đi vào rồi đóng cửa, nhìn thoáng qua bài trí trong phòng sau đó khóe miệng khẽ nhếch lên
“ Chính là nơi này! Khoang trò chơi cấp kim cương sẽ thuộc về ta “
Đồng hồ có thể đăng nhập trò chơi, đồng thời một số vật khác cũng có thể, nhân loại gọi những vật đó là khoang trò chơi.
Sắt đen, đồng, bạc, vàng, kim cương là năm cấp bậc của khoang trò chơi.
Những người đăng nhập bằng khoang trò chơi ngoại trừ được tang 5 đến 15 % tiền thưởng còn có một tác dụng cực kì quan trọng.
Ưu tiên tiến vào trò chơi, dựa vào ngộ tính của từng người, Bàn Cổ gửi tặng các loại công pháp khác nhau.
Khi đồng hồ điểm 22 giờ, một vật hình hộp dài mang hào quang bỗng xuất hiện ở trước cửa 1101.
Vẫn luôn lẳng lặng chờ đợi, hai mắt Diệp Thần bỗng nhiên trợn lớn
Khoang trò chơi cấp độ kim cương!
Xuất hiện rồi