Đọc truyện Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia – Chương 14: Tường Thành (thật)
Thông báo được phát lại một lần, Diệp Thần nhăn mày lại.
Kiếp trước, thôn trang đầu tiên phải đến ngày thứ ba mới xuất hiện, thế nhưng kiếp này, lại xuất hiện ngay ngày đầu tiên,
Kiếp trước, kẻ lập thôn trang thứ hai là một người Mỹ, thứ ba là một người Nhật.
Mà hiện tại, cái thứ hai và thứ ba đều do người Trung Quốc lập.
Diệp Thần không để ý cái này lắm, ngược lại hắn để ý rằng hiện tại so với lịch sử trước kia bắt đầu có chút lệch lạc.
Hiệu ứng bươm bướm sao…
Diệp Thần trầm mặc một hồi, sau đó thở dài
Lịch sử đã sớm lệch khỏi quỹ đạo căn bản, ngay từ lúc Diệp Thần trọng sinh rồi, không có gì đáng để thắc mắc cả.
Chỉ là Diệp Thần có những kinh nghiệm mà người khác không có, vì vậy dù lịch sử có chệch hướng thì vẫn chẳng ảnh hưởng gì tới hắn.
“Chủ công, chợ xây xong rồi.” Triệu Hằng đi tới gần Diệp Thần, khom người nói.
Diệp Thần gật gật đầu, lập tức tới chợ.
Nói là chợ, thực ra cũng chỉ là một hàng rào gỗ dựng trên khu đất trống, ở giữa có một ngôi nhà.
Diệp thần đi thẳng vào, phía trên vách của ngôi nhà treo màn hình lớn.
Nơi này là để giao dịch đồ vật, cấp chợ càng cao, khả năng mua được đồ tốt càng cao.
Mà lúc này, những người buôn bán trong chợ, đều là nhân vật của trò chơi, giá cả khá cao.
Diệp Thần dùng tay lướt màn hình lớn.
Trên giá thương phẩm, từng người từng người bán xuất hiện.
1 vạn túi lương thực, tổng 1000 kim
10 vạn đá tảng, tổng 5000 kim.
10 vạn bó củi, tổng 10000 kim.
1 vạn phôi sắt, tổng 2000 kim.
Bản vẽ kiến trúc: tửu quán, tiệm may, sở thú, trường học, tiệm tạp hoá: 1000 kim.
Diệp Thần đang chuẩn bị kết thúc đợt mua bán này, thì không ngờ một vật phẩm lại xuất hiện trong tầm mắt.
Tường thành (thật): Kiến trúc bản vẽ, tài nguyên tiêu hao x 100, sử dụng làm thành chắn phía sau, có thể tuỳ ý thay đổi lớn nhỏ theo nhu cầu, cũng cần cung cấp tài nguyên tương ứng, nếu xây làm tường thành, khoan sâu năm mét, cao 20 mét, trình độ phòng ngự lên cấp B (nhưng có thể tăng lên), bốn phía tường thành có 10 lỗ châu mai tự động bắn tến, lực công kích cấp B (có thể tăng lên), giá bán 10 vạn thiên kim.
Nhìn cái bản vẽ kiến trúc này, hai mắt Diệp Thần đột ngột co rút.
Nếu người khác nhìn thấy cái này, chắc chắn sẽ chửi đậu má.
Chỉ là một cái bản vẽ tường thành, mà con má nó muốn 10 vạn kim, mê tiền tưởng điên luôn rồi à.
Còn nữa, tiêu hao tài nguyên x 100 là cái khỉ gì.
Nhưng thứ này lại thu hút sự chú ý của Diệp Thần, vì Diệp Thần là trọng sinh mà tới.
Không do dự, hắn trực tiếp chọn mua.
Một bản vẽ kiến trúc tường thành đáng giá 1 vạn kim, lại được diệp thần bỏ 10 vạn kim ra mua.
Nhìn món tường thành (thật) kia, Diệp Thần thở dài, khoé miệng nhếch lên, trong lòng vô cùng sảng khoái.
Giờ này phút này, không ai hiểu rõ hơn diệp thần kiến trúc mang chữ “thật” kia có giá trị lớn như thế nào.
Loại bản vẽ này ở chợ chỉ có thể gặp mỗi tháng một lần, có thể là tường thành (thật), cũng có thể là xưởng rèn (thật)
Dù là cái nào thì giá của nó so với giá trị thực tế còn quý gấp 10 lần.
Quan trọng hơn là sau khi mua sắm, lần sau xuất hiện, giá sẽ tăng gấp 10.
Nói cách khác, tường thành (thật) này lần sau còn xuất hiện, thì giá của nó sẽ tăng lên 100 vạn kim.
Theo cấp số nhân, cứ thế nhân ra, là 1000 vạn kim.
Kiếp trước đáng giá nhất, không có gì có thể sánh với bản vẽ tường thành (thật).
Mỗi lần nó xuất hiện, chắc chắn sẽ làm vô khối người đỏ mắt, thời điểm giá cao nhất, đạt tới 1 tỷ kim.
Tường thành (thật) này cũng có thể nhờ đánh trận mà có.
Nhưng dù có đánh quái hay chiếm lãnh địa được tường thành (thật), thì giá một cái cũng không dưới 800 triệu kim.
Đến lúc trí não Bàn Cổ khai thông, một đồng vàng = 1 điểm tín dụng.
Có thể tính ra, sau đó, mua một cái tường thành (thật), tiêu phí số tiền đáng sợ tới mức nào.
Có tài lực như vậy chỉ là một nhóm người rất nhỏ.
Không có tài lực mà muốn sinh tồn an toàn trong thế giới hiện thực, nhất định phải dựa vào người đưa vào thành trì.
Đúng ra mà nói, là trong trò chơi, có tường thành (thật), còn quan trọng hơn có người.
Trong thế giới hiện thực, khắp nơi đều là yêu thú, ăn thịt người để tồn tại, còn cực kì thích,
Thế giới hiện thực, nếu sử dụng kiến thôn lệnh, hệ thống sẽ tự động trừ đi tài nguyên gấp 10 lần lượng mà một thôn nhỏ cần.
Trong trò chơi, lượng tiêu phí lúc đầu là đá 100, củi 100.
Mà ở thế giới hiện thực yêu cầu cung cấp đá 1000, củi 1000.
Đến lúc đó không cần vào hiện thực, chỉ cần phát triển trong trò chơi là được.
Việc còn lại là chuẩn bị tốt và đủ các tài nguyên, có thể khiến lãnh địa trong trò chơi được mở rộng, lãnh địa trong thế giới hiện thực cũng tăng diện tích.
Cực kỳ thuận tiện, nhanh chóng.
Nhưng mà, loại lãnh địa này, có một khuyết điểm không thể tránh khỏi.
Các chức năng không được thấu đáo.
Nói đúng ra, không có trí năng công kích, trí năng phòng ngự, không tự sản sinh ra các kĩ năng khác.
Nói cách khác, nếu chỉ sử dụng Kiến Thôn lệnh (thực), mà không dùng tường thành (thực), thì lãnh địa không có năng lực công kích yêu vật tới gần lãnh địa.
Muốn có năng lực công kích, phải có nhân lực.
Mà muốn sử dụng tường thành (thực), toàn bộ phải được trí năng hoá.
Phàm là vật tới gần lãnh địa, đều sẽ bị công kích, không có ngoại lệ.
Trừ phi lĩnh chủ của tường thành (thực), lập ra danh sách những người không được công kích.
Nếu không ai tới gần cũng đều bị tập kích.
Nhẹ thì bị thương tàn phế, nghiêm trọng thì chỉ có thể viết di chúc.
Muốn có các loại tự động công kích này, chỉ có thể sử dụng các bản vẽ có chữ thực trong trò chơi.
Đây cũng là nguyện nhân chính khiến Diệp Thần khi nhìn thấy trường thành (thực) cũng không chút do dự mua nó.
Hiện tại mua bản vẽ với 10 vạn kim, sau này ít nhất giá cũng 8 triệu đó!
Thực ra thì, dùng cái hỗn hợp bùn thép để tạo tường thành, quá là nực cười.
Ba ngày sau toàn bộ kiến trúc của thế giới đều trở thành cát bụi, đừng nói tới chuyện không có xi măng, dù có, khi xây lên thì lực phòng thủ cũng thật đáng chê cười.
Tường thành như vậy, ngay cả chuột cũng gặm được, hai ba miếng, liền tạo ra một cái lỗ lớn, căn bản chẳng có gì khó.