HỒNG HOANG: TA MUỐN LÀM NHÂN HOÀNG

Chương 1: Trọng Sinh Hồng Hoang , Ta Muốn Làm Nhân Hoàng


Đọc truyện HỒNG HOANG: TA MUỐN LÀM NHÂN HOÀNG – Chương 1: Trọng Sinh Hồng Hoang , Ta Muốn Làm Nhân Hoàng

Đây là địa phương nào, ta làm sao lại đến loại địa phương quỷ dị này, bốn phương tựa hồ đều là chất lỏng sền sệt, thân thể ta đâu rồi? Ta làm sao biến thành bộ dáng quỷ này, đây là cái gì a, hơn nữa, thân thể còn bị treo lên… Tư thế này giống như trứng đã thụ tinh mà chưa thành hài, chẳng lẽ ta đã trở thành hài nhi, lại còn chưa sinh ra? Điều tồi tệ nhất là bây giờ nó nhẵn như là hồ lô – không có tay và chân….

Chẳng lẽ ta đã chết? Còn trẻ như vậy? Bà mẹ nó, không phải chỉ đọc tiểu thuyết rồi ngủ sao? Chẳng lẽ ta ngủ một giấc tới chết? Hiện tại như vậy, ta chuyển thế vào trong bụng nương, lại phải trải qua chín năm giáo dục bắt buộc, sinh hoạt khổ bức của trường đại học, nghĩ đến đó, Hoàng Thiên Nghĩa phẫn nộ, thiếu chút nữa liền muốn chửi bới.

Chờ đã… Chậm lại… Đây là chuyện gì? Loáng thoáng nghe được thanh âm nói chuyện… Lại cẩn thận lắng nghe một chút: “… Thức ăn của bộ lạc lại không đủ, ta muốn dẫn dắt tộc nhân bộ lạc săn thú, ngươi nghỉ ngơi cho tốt…” Tiếp theo lại là một giọng nữ, loáng thoáng mơ hồ nghe được hai chữ thủ lĩnh

Thủ lĩnh? Đây là chuyện gì? Hoàng Thiên hóa đá tại chỗ! Trợn mắt há mồm. Chẳng lẽ…?

Chẳng lẽ ta đang nằm mơ, quả nhiên là đang nằm mơ a! Điều này sao có thể! Chẳng qua là một mánh lới hấp dẫn mà mọi người đến xem mà thôi!

Ta muốn tỉnh dậy, nhưng làm thế từ trong mộng tỉnh lại! Để ta suy ngẫm chút! Làm thế nào để cảm nhận được những ý tưởng của thân thể, để cho thân thể kiểm soát được ý tưởng đó, để ta có thể tỉnh dậy trong giấc ngủ say và giải quyết ý niệm hoang đường này!


“Đi tè, đi tè, để cho ta đi tè, nói không chừng ta có thể đã tỉnh. Còn có thể làm gì khác? Mặc kệ cái đã, tè xong rồi tính! ”

Tuy nhiên, dường như hắn đã quên mất điều gì đó, trong mộng hắn vẫn là trứng thụ tinh, làm sao mà tè được?

Ta muốn đi tè, chuyện gì xảy ra!

Ai, mộng này xảy ra chuyện gì, trở thành trứng thụ tinh khiến ta chơi như thế nào! Muốn tỉnh cũng không tỉnh được.

“Không được, ta phải nghĩ biện pháp, không thể đắm chìm trong mộng, bằng không thân thể của ta ở bên ngoài nhất định sẽ trở thành người thực vật, điều này sẽ mang đến phiền toái rất lớn cho gia đình không khá giả của mình, cha mẹ đều đã già, ta phải ra ngoài!”

Muốn mở miệng hét to, muốn ra ngoài, nhưng mà cũng không có tác dụng gì….Chờ một chút, không thể thay đổi sự thật hắn chỉ là một quả trứng thụ tinh, hắn luôn muốn thay đổi cảnh ngộ của mình, đánh thức chính mình sau một giấc ngủ say, nhưng hình như điều này cũng không thể làm cho hắn trở nên có tinh thần, nhưng cảm giác mình hình như có chút buồn ngủ, trong nháy mắt liền hưng phấn!

Tuy nhiên, sự phấn khích của hắn không thể thay đổi bất cứ điều gì, linh hồn của hắn ngủ say! Hắn một mực ảo tưởng sau khi tỉnh dậy, mở hai mắt ra, chính là phòng nhỏ của mình, hắn không nghịch ngợm nữa, không làm cha mẹ thương tâm, muốn ra ngoài tìm một công việc, cố gắng kiếm tiền, cưới một đứa con dâu xinh đẹp, sinh một đứa tiểu tử mập mạp, vì cuộc sống của mình, chăm sóc tốt cho cha mẹ, để họ không lo lắng cho chính mình…

Không biết qua bao lâu, ý thức của hắn lại một lần nữa tỉnh lại, cũng không như hắn tưởng tượng, hắn vẫn là ở nơi quỷ quái này, hẳn là trong bụng một vị mẫu thân, bốn phía là chất lỏng sền sệt.

Hẳn là nước ối, hắn nghĩ vậy, tuy rằng trong lòng không muốn tin, nhưng không thể không nói, hắn thật sự là trứng thụ tinh!

“Ta đã xuyên không, hoặc có lẽ vậy!” Ta nhớ ta chưa có chết a! Ta chỉ ngủ thiếp đi, chẳng lẽ một mực ngủ đến chết!


Trong ấn tượng của hắn, hẳn là đầu thai không phải như vậy, dù sao hắn còn chưa uống canh Mạnh Bà, trong đầu còn nhớ rõ a! Tất cả những điều này chỉ có thể được giải thích bằng cách xuyên không!

Vì vậy, hắn bắt đầu lo được mất! Đây thực sự là thế giới như nào! Làm thế nào lại có thủ lĩnh! Chẳng lẽ là dị giới, hoặc là thời đại đồ đá?

Không được a!, xuyên qua đâu, cũng không thể xuyên đến thời kỳ đồ đá! Cuộc sống ở đây rất khó khăn! Nó đặc biệt nguy hiểm!

Đầu óc hắn có chút mơ hồ, một mực suy nghĩ mình rốt cuộc là đầu thai chuyển thế, hay là xuyên không??!

Một lần nữa có ý thức, hắn phải thừa nhận rằng hắn đã xuyên không!

Bà mẹ nó! Ta vậy mà lại xuyên không? Trong đầu Hoàng Thiên Nghĩa choáng váng! Không biết phải làm sao!


Thu thập ý nghĩ lộn xộn trong đầu, bất quá nếu đã chết, xem như lại trọng sinh, tuy rằng có ký ức kiếp trước, nhưng tất cả những gì trước đây, hình như không có quan hệ gì với mình! Hoa mua rồi cũng không cần trả lại, ta sợ cái gì, từ bây giờ, mình phải cố gắng thích ứng với thân phận mới của mình, làm con trai của thủ lĩnh! Nó có vẻ tốt, cũng không tệ! Dù sao mình đã qua hơn hai mươi năm, nên hưởng thụ một chút cũng được!

Đột nhiên muốn hít sâu một hơi, hô hấp thoáng một chút, đột nhiên phát hiện hình như mình không cần hô hấp, nhất thời vô vị, Hoàng Thiên lại ngủ thiếp đi… Trong đầu nghĩ đến mình là con trai của thủ lĩnh, không lo ăn uống… Hoàng Thiên trong lòng cực độ yy, ân, tựa hồ trong ấn tượng của mình các loại nhân vật xuyên không xuất thế đều là đỉnh phong, chứ đừng nói còn có Na Tra mang theo Hỗn Thiên Lăng, Càn Khôn giới xuất thế, uy dũng vô cùng, náo loạn Đông Hải, thành thánh làm tổ. Xuất thế càng là dị tượng đầy trời, ngàn dặm tử khí.

Hoàng Thiên Nghĩa tưởng tượng hình ảnh ngưu bức sau khi mình xuất thế, ngủ thiếp đi!

Nhưng hắn không biết chính là hắn quả thật xuyên không, còn ngây ngốc không rõ ràng, hắn xuyên không đến thời kỳ Hồng Hoang, cuộc sống nhân tộc khốn khổ, thiên tai không ngừng, bệnh chết còn nhiều hơn già chết, càng đừng nói yêu ma bốn phía, đại năng giả càng là di sơn ngã xuống biển, một kích hủy thiên diệt địa, còn có Hồng Quân lão tổ truyền đạo ở trước, Nữ Oa tạo người thành thánh, Tam Thanh, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề đều là thánh nhân, uy áp trấn Hồng Hoang

Vu Yêu đại chiến vừa qua ngàn năm, nhân tộc chậm rãi nghỉ ngơi dưỡng sức, Lão Tử thánh nhân vì trả Nữ Oa Nương Nương nhân quả (Lão Tử sáng tạo người dạy thành thánh, cũng không có trải qua Nữ Oa Nương Nương đồng ý, cướp đoạt nhân tộc khí vận vốn thuộc về Nữ Oa nương nương), đem vị trí Thiên Hoàng của một trong Tam hoàng nhân tộc cho Phục Hi, Phục Hi chuyển thế làm nhân hoàng, hy vọng có thể chứng minh nhân quả!

Mà lúc này lại chính là thời kỳ Nhân Hoàng Phục Hi ngộ đạo bát quái, linh hồn của hắn sinh ra! Hắn không biết chính là, trong nhận thức biết Địa hoàng. Thần Nông đang trên đường tới nơi này, đương nhiên Thần Nông chỉ là tới nơi này quảng bá phương thức trồng ngũ cốc, cũng không phải vì hắn! Mà linh hồn hậu thế lại trải qua cái gì, mới có thể để cho hắn có ý nghĩ làm Nhân Hoàng, xin mọi người chờ xem!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.