Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần

Chương 20: Nhìn đủ chưa


Đọc truyện Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần – Chương 20: Nhìn đủ chưa

Như để chắc chắn thêm suy nghĩ của Vô Thiên Sư Thứu Hùng Ưng từ trên cao hạ xuống và sau đó nàng hóa thành hình người

Kinh diễm

Ngây ngốc và nước miếng tuông rơi

Khuôn mặt hình trái xoan trắng bóc, đôi mày liễu cong cong rũ xuống, mắt phượng long lanh mang theo nét trí tuệ, đôi mắt chính là cửa sổ tâm hồn quả không sai chỉ cần nhìn vào mắt nàng cũng đủ biết nàng là một người à nhầm một Yêu Vương vô cùng thông minh tài trí.

Dưới đôi mắt phượng là mũi ngọc cao chót vót, trắng bóng như sứ, hai gò má ửng hồng nhè nhẹ trông thật tuyệt vời. Đôi môi anh đào đỏ mọng ướt át làm người ta cứ muốn cắn vào nó một cái khuôn mặt nàng chẳng khác nào một bức tượng thiên sứ được tạc từ ngọc thạch tinh tế vậy.


Nếu khuôn mặt nàng là thiên sứ thì vóc người nàng lại là ma quỷ a. Cổ ngọc trắng tinh cao ngạo như một con thiên nga, à không nàng là Hùng Ưng mới đúng. Nàng mặt một bộ cung trang màu hồng bó sát làm hai tòa thánh nữ phong trước ngực gồ lên cứ như muốn phá tan lớp áo chật chội chui ra ngoài, bộ ngực theo từng đợt hít thở của nàng lại phập phồng lên xuống cộng thêm bộ cung trang hơi rộng cổ để lộ ra một mảng da thịt tuyết trắng không ngừng lên xuống làm người ta phải phun máu mũi.

Vòng eo nàng cực nhỏ như rắn nước vậy, nó làm nổi bật lên bờ mông phải nói là hùng vĩ của nàng cộng thêm bộ cung trang bó sát làm người ta không khỏi ngĩ vu vơ. Bên dưới là đôi chân trường túc dài miên mang trông nàng cứ như một thiên sứ mang nét quyến rủ ma quỷ vậy. Nhưng trên người nàng lại có một cổ ngạo khí cứ như một nữ vương, cũng phải thôi chỉ Yêu thú cấp 7 thôi đã có tư cách kiêu ngạo rồi huống hồ gì nàng còn là Yêu thú cấp 9 là Yêu Vương của cả Yêu thú sâm lâm này không ngạo khí mới là lạ.

Trong khi Vô Thiên đang đánh giá nàng thì bên kia nàng lại chẳng quan tâm tới hắn, thực tế thì nàng chẳng hề quan tâm ai trong cả bốn người. Tại sao ư? Đơn giản thôi nàng nhìn ra được mạnh nhất bên đó chỉ là hai Yêu thú cấp 9 sơ giai thôi cộng với một nhân loại Nguyên Anh đỉnh và một tên người phàm háo sắc còn nàng lại là Yêu Thú cấp 9 trung kì đó, tuy đối phương có hai cấp 9 sơ kì nhưng khi đạt cấp độ này thì một tiểu cảnh giới cũng chính là một cái lạch trời mà không phải số lượng là có thể bù vào được. Nên nàng chẳng thèm quan tâm họ làm gì, bọn họ đánh thủ hạ nàng nàng chắc chắn sẽ phải xử, nhưng nếu họ muốn chạy nàng cũng có tự tin bắt họ lại. Vì nàng là ma thú song hệ mang theo Phong và Lôi thuộc tính tốc độ của nàng trong cùng cấp đã gần như vô địch rồi.

Quay sang đám thủ hạ đang nằm ngổn ngang trên đất sau đó nàng phất tay từ trong tay áo năm viên đan dược màu nâu bay vào năm cái mồm to như chậu máu của năm con Yêu thú, chỉ chốc lát những vết thương đang chảy máu không ngừng của chúng đã chậm rãi dừng lại và đang từ từ đóng vảy.

“Địa cấp cao giai Liệu Thương đan”

Khi thấy nàng cho năm con Yêu thú ăn viên đan dược đó thì Hàn Tuyết Linh cũng không nhịn được kinh hô, đó là Địa cấp cao giai đó dù nàng là Cung Chủ của Băng Ngưng Cung nhưng cũng không có nhiều Liệu Thương đan Địa cấp như vậy huống chi là Địa cấp cao giai.

Loại đan dược này nhìn màu sắc và linh khí tỏa ra có thể thấy được nó đã gần tiếp cận Thiên cấp rồi. Loại đan dược như vậy có thể để cao thủ từ Quy Chân trở xuống giữ được một cái mạng dù cho có bị đánh đến te tua tơi tả miễn sao chỉ cần không chết thì vẫn có thể giữ được mạng lại. Nhưng không ngờ đan dược tốt như vậy lại được Sư Thứu cô nương đem cho mấy tên tay sai ăn đúng là kiến người ta phải nghẹn họng.


Sau khi cả lũ đã hồi phục chút ít thể lực thì được nàng cho về chữa thương khiến cả năm tên chạy vút đi. Vô Thiên vẫn lẳng lặng nhìn à không lâu lâu nuốt nước bọt tí, mắt hắn dán chặt lên hai tòa núi đang rung rung theo nhịp thở của nàng thỉnh thoảng quét tới quét lui trên bờ mông tròn trịa kia, bên hông lại hưởng thụ ba bàn tay nhỏ nhắn đang “mát-xa” trên eo hắn.

“Nhìn đủ chưa? Còn nhìn nữa có tin ta móc mắt ngươi ra không?”

Nàng trừng mắt nhìn hắn trong con mắt xinh đẹp kia tỏa ra sát khí, từ trước tới giờ chưa từng có kẻ nào dám nhìn nàng như vậy không ngờ hôm nay tên phàm nhân này lại dám nhìn trắng trợn như vậy thậm chí còn nuốt nước bọt nữa chứ.

“Chưa đủ, nếu nàng cởi hết ra chắc sẽ đủ hắc hắc”

Hắn trả lời cực độ vô sỉ khiến cho nàng tức muốn nổ phổi sát khí ngày càng đậm nghiến răng nghiến lợi nói từng chữ:

“Ta phải giết ngươi”


Từng chữ phun ra sát khí tỏa ra khiến nhiệt độ xung quanh giảm xuống rõ rệt, Thanh Thanh và Hồ Mị cũng cảm thấy ớn lạnh, Hàn Tuyết Linh thì run cầm cập, nhưng tên bị sát khí trực tiếp nhắm vào thì lại dửng dưng như không có gì.

“Các nàng không phải đối thủ của nàng ta tạm thời ở trong không gian của ta tu luyện để tránh dính phải loạn quyền, khi nào ta thu thập xong nàng sẽ đưa các nàng ra.”

Ba nàng cùng gật đầu đồng ý, tuy không rõ hắn mạnh cỡ nào nhưng các nàng đã nhận thức hắn là chồng thì hoàn toàn tin tưởng vào hắn, cũng không muốn ở lại làm hắn phân tâm. Còn về lý do hắn để ba nàng vào Bổn nguyên không gian không phải vì sợ vướng tay vướng chân hay tránh loạn quyền gì cả vì nếu hắn muốn thì một phát là chế trụ được Sư Thứu ngay chẳng qua hắn muốn hốt luôn nàng cũng tiện thể sử dụng chiêu thức hắn vừa nghỉ ra luôn. Sau khi cả ba nàng đã vào trong không gian Bổn nguyên của hắn, hắn cũng mỉm cười nhìn nữ nhân đằng đằng sát khí kia

“Nếu nàng muốn giết ta thì tới đây nào”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.