Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần

Chương 116: "Ăn" nhạc mẫu


Đọc truyện Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần – Chương 116: “Ăn” nhạc mẫu

– A

Dù đã từng sinh con nhưng bên dưới của nàng lại vô cùng chặc chẽ, khi bị cự long của Vô Thiên một hơi công phá tận hoa tâm thì không tránh khỏi nàng có chút đau đớn.

Hắn nhìn nàng đau đớn có chút không đành lòng, hắn hơi dừng động tác nơi hạ thân lại. Hai tay bắt lấy hai khỏa cầu tuyết trắng của nàng, vừa gặm lấy đôi môi đỏ mọng của nàng mà kích thích nhằm giúp nàng giảm bớt đau đớn.

Và hắn đã hoàn toàn thành công rồi, tuy nàng một bộ dáng mỹ nhân thành thục nhưng thực tế thì đây có thể coi là lần đầu tiên nàng cùng một nam nhân ân ái. Nên trong mảng này có thể nói nàng thực sự chỉ là một tân thủ không hơn không kém, mà hắn lại là một tay sắc lang lão luyện thì sao nàng có thể là đối thủ của hắn được chứ.

Chẳng mấy chốc dưới sự kích thích từ nhiều mặt của hắn nàng đã dần quên đi đau đớn, mà khi đau đớn rút đi thì bên dưới lại truyền đến cảm giác trống rỗng khó chịu khiến nàng không nhịn được mà bắt đầu giảy dụa eo thon muốn tìm kiếm một cảm giác giác khác.

– Nàng khôn nhịn được rồi à.

Hắn cười xấu xa nhìn nàng mà nói.

– Ư…Còn Không phải là do chàng sao. Làm người ta khó…khó chịu muốn chết.

Nàng tức giận trừng mắt hắn cãi lại, nhưng vừa nói hết câu thì nàng cũng đã đỏ bừng mặt cuối đầu. Từ bé tới giờ nàng bao giờ cũng được giáo dục kỹ lưỡng, ngay từ nhỏ đã ăn nói vô cùng nhã nhặn chưa từng nói ra mấy lời xấu hổ như vậy chứ, nhất thời khiến nàng ngại ngùng không thôi.


– Được rồi vậy để lão công giúp nàng thoải mái, coi như đền bù cho nàng vậy.

Hắn cười một tiếng sau đó cự long bên dưới bắt đầu mạnh mẽ mà ra vào nhất thời khiến cho nàng không khỏi cất lên từng trận kiều ngâm khiến người ta đến cả xương cốt cũng muốn tan ra. Nhất là hình ảnh hiện tại của nàng càng khiến người ta sôi máu.

Làn da trắng bóng như sữa hiện đang phủ lên một tầng phấn hồng ướt át, ngọc thủ mềm mại đang khó khăn ôm lấy cổ hắn. Mà khuôn mặt xinh đẹp của nàng cũng phủ lên một tầng ửng đỏ mê người, mái tóc đen dài tán lạc phối hợp với thân hình quyến rủ mê hoặc của nàng tạo nên một bức tranh đầy mỹ diệu.

Hắn nhìn nàng kiều diễm ướt át như vậy nhất thời sắc tâm đại động, bên dưới hạ thân lại càng thêm gia tốc. Cảm nhận khoái cảm nơi hạ thể truyền tới làm nàng không khỏi kiều ngâm liên tục, hạ thể xuân thủy tràn ngập. Mà hiện tại tâm hồn nàng thì lại như phiêu du trên chín tầng mây, khoái cảm mạnh mẽ khiến nàng như quên đi mọi thứ.

– A…thiếp sắp…ngô…không chịu được rồi…á…ư…

Sau hơn trăm đợt trùng kích của hắn nàng bổng dưng cất lên một tiếng rên rỉ cao vút, hai ta nắm chặt lấy tấm trải giường trắng mịn. Hạ thân một trận co rút dữ dội như thể muốn đem kẻ xâm nhập kia bóp chết, nhưng sau đó từ bên trong hoa tâm lại chảy ra từng đợt ôn tuyền ấm áp tưới lên cự long bên trong. Hiển nhiên nàng đã đạt đến cao trào mà tiết thân.

Nhưng nàng chưa hết cao trào thì hoa huyệt mẫn cảm lại bị hắn lần nữa tấn công mãnh liệt khiến nàng lại cất lên từng trận kiều ngâm mị nhân. Mà hắn thì lại như mãnh hổ không ngừng trùng kích, nhất thời căn phòng xuân sắc tràn đầy.

Hai người lăn lộn một trận hơn hai giờ thì nàng cũng không thể chịu nổi nữa mà cầu xin hắn. Hắn cũng không có miễn cưỡng nàng, gầm nhẹ một tiếng sau đó đem cự long chôn sâu vào trong hoa huyệt mềm mại của nàng. Sau đó lại đem từng đợt tinh hoa không ngừng rót vào cơ thể nàng.


Mà nàng sau khi nhận được một lượng lớn tinh hoa của hắn thì cũng thỏa mãn rên rỉ một tiếng sau đó mềm nhũn tựa vào trong ngực hắn mà ngủ thiếp đi. Mà hắn sau khi nàng thiếp đi cũng không có rảnh rỗi, đầu tiên là đem nàng lau sạch sẽ sau đó lại thay mới chăn đệm vì đống chăn đệm cũ đã vương đầy dấu vết hoan ái của hai người. Sau khi làm xong hết thảy hắn mới rời khỏi Không Gian Bổn Nguyên cùng chúng nữ trở lại Băng Ngưng Cung.

Ma Giới, trung tâm Ma Điện, một hắc y nhân không nhìn ra mặt mũi, cơ thể lại tỏa ra từng đợt khí thế cường liệt cùng hung mãnh đang nhiễm nhiên ngồi trên cái vương tọa được làm từ Hắc Thiết không rõ nguồn gốc, bên trên chiếc Vương tọa kia lại điêu khắc chín con Ma Long vô cùng hung ác dữ tợn khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.

Mà bên trên chiếc Vương tọa kia cũng tản ra một cổ khí tức huyết tinh tàn bạo không gì sánh được, hoàn toàn không hề thua kém chủ nhân của nó. Đúng là chủ nào ghế nấy.:V

Mà bên trong đại điện hiện tại đang quỳ hơn trăm người, tất cả đều vô cùng cung kính đối với Hắc y nhân này. Duy nhất chỉ có một nữ nhân tay ôm một con thú nhỏ lông đen là không hề quỳ xuống mà chỉ đứng yên một chỗ.

– Khưu Trác báo cáo cho ta tình hình cụ thể của Ma Giới hiện tại.

Hắc y nhân kia bỗng nhiên lên tiếng, giọng nói hắn ồm ồm như ngũ lôi oanh đỉnh dội vào đầu người khó nghe vô cùng. Tên hắc y nhân này không phải ai khác chính là người vừa thoát khỏi khốn trận của các vị chư Thần, Ma Thần Hoàng Thiên.

– Thưa Ma Thần Đại nhân tình hình hiện tại của Ma Giới chúng ta là…


Khi hắn gọi, một lão già chừng sáu, bảy chục tuổi đứng lên. Hắn cầm lấy một cuốn xổ to đùng bắt đầu đọc. Hắn từ trong cuốn sách kia liệt kê toàn bộ không sót chút gì nhất thời khiến người nghe…buồn ngủ gần chết. Đến cả vị Ma Thần kia cũng sắp có xu thể ngủ gục trên Vương tọa.

– Khưu lão đầu ngươi, trăm ngàn năm rồi mà ngươi cũng không thể sửa đổi cái tính dài dòng đó sao?

Bóng đen bất đắc dĩ lắc đầu nói, lão đầu này có thể coi là một người thống kê tốt vì gần như cái gì trong Ma Giới điều bị hắn một hơi liệt kê ra hết, vốn hắn chỉ nắm chút tình hình của Ma Tộc trong lúc hắn bị phong thôi vậy mà lão đầu này lại một hơi đem toàn bộ nêu ra khiến hắn cũng sắp ngủ gục rồi.

– Thỉnh Ma Thần bỏ qua, lão nô chỉ là làm đúng việc thôi.

– Thôi được rồi các ngươi trở về đi, mấy người các ngươi trong thời gian này phải chuẩn bị cho lần tấn công nhân tộc này, đây là một cơ hội tốt để chúng ta nhất thống thiên hạ, đem cái đám.nhân loại kia hung hăng giẫm dưới chân.

– Tuân lệnh Ma Thần đại nhân…

Trăm người đồng thời biến mất, ai cũng muốn đệ tử mình trong trận chiến này có thể vương danh a.

– Loan Nhi nói cho ta biết con rốt cuộc là đã phát sinh quan hệ với ai. Còn nữa tiểu gia hỏa đó ở đâu ra.

Đợi khi toàn bộ người đi hết thì hắc y nhân mới quay lại hỏi cô gái đang ôm sủng thú kia, hơn nữa trong giọng nói của hắn đã có chút sát khí nhàn nhạt.


Mà nữ nhân ôm sủng thú kia cũng không ai khác chính là công chúa Ma Tộc, Lê Ngọc Loan một trong những nữ nhân của Vô Thiên

– Chuyện này… nữ nhi không thể nói.

Nàng nhìn hắc y nhân có chút kinh hãi nói ra, nhưng mà hiển nhiên không có nói đến hắn chút nào.

– Hừ con gái càng lớn càng khó dạy. Xem ra ta phải dạy giỗ con một chút.

Hắc y nhân hừ lạnh một tiếng sau đó một chưởng vung xuống, chưởng này đánh xuống tuy không có chút ý giết người nhưng mà một khi trúng phải sẽ không dễ chịu. Nhưng kì lạ là nàng cũng không có làm ra hành động phản kháng nào như thể hoàn toàn muốn gánh chịu.

Nhưng mà đúng lúc này thì dị biến phát sinh, chỉ thấy tiểu thú trên tay nàng bỗng dưng tỏa ra hắc khí mãnh liệt sau đó hình thành một cái hắc thuẫn ở trước người nàng.

Khiến người ta kinh hãi là một chưởng kinh khủng kia vậy mà khi đụng vào hắc khí lại hoàn toàn biến mất tăm. Nhìn cảnh này hắc y nhân không khỏi hơi khựng người. Hắn cũng là một cường giả Chủ Thần cảnh sánh ngang với Yến Nhi nên một chưởng vung ra đủ khiến người dưới Trung Vị Thần nhất thời bị đập thành máu thịt.

Vậy mà tiểu thú kia lại có thể chặn được khiến hắn có chút bất ngờ.

– Được lắm để ta nhốt con lại xem con có nói không.

Hắn hừ lạnh một tiếng sau đó phất tay một cái, Ngọc Loan cùng tiểu thú nhất tề biến mất


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.