Đọc truyện Hồng Anh Ký – Chương 15: Hỗn loạn
Dịch giả: Tà Dương
Đối với chuyện một lúc sau mới hiểu của Phong Y Linh, A Phi đã từng có thể nghiệm khắc sâu. Vì thế hắn không nhanh không chậm kể về sự tình mình bị đệ tử Hoa Sơn đánh lén, còn chưa nói đến chuyện mình đã báo thù thành công thì Phong Y Linh đã nổi giận.
– Thù này phải trả, phái Hoa Sơn quá hung hăng càn quấy rồi!
A Phi chợt thấy trong lòng có một chút cảm động, cuối cùng cũng đã có người giúp mình đòi lại sự công bằng. Chẳng qua hắn rất nhanh biết rằng mọi chuyện không như hắn tưởng tượng. Bởi vì kênh môn phái rất nhanh đã náo nhiệt, giống như là nước sôi vậy.
– Đệ tử mới của chúng ta đã bị người Hoa Sơn giết, lại còn ngay tại địa bàn phái Ma Sơn chúng ta!
– A!!!
– Người phái Hoa Sơn đến phái Ma Sơn chúng ta giết người đấy!
– Làm sao có khả năng, môn phái chiến tháng trước, bọn họ còn chưa ăn đủ giáo huấn sao?
– Người nào của Hoa Sơn vậy?
– Chúng ta chết bao người rồi?
– Đại sư huynh biết chưa? Nhanh thông báo cho đại sư huynh các môn.
– Chết không rõ, nghe nói thảm lắm.
– MK, mọi người cầm vũ khí, môn phái chiến muốn bắt đầu rồi!
…
A Phi nhất thời ngây người nhìn kênh môn phái đang sôi trào. Chuyện có thể trở nên sóng to gió lớn như vậy, tuyệt đối không phải bởi vì hắn bị giết. Rất nhanh hắn theo sự phẫn nỗ trong kênh môn phái đã lần ra được rất nhiều đầu mối. Mà ân oán giữa hai phái Ma Sơn và Hoa Sơn đã được một ít tiền bối phơi bày.
Kẻ thù truyền kiếp?
A Phi gọi cho Lạc Nhật để giải đáp nghi vấn.
Nghe thấy A Phi bị đệ tử giết một lần, Hải Vương Tinh Lạc Nhật nhắn về một cái
– Hả
-Bung cái gì?
Cuối cùng mới giải thích về ân oán của hai môn phái. Nguyên nhân là trước đây, Hoa Sơn được xưng là đệ nhất đại phái trong trò chơi, tự xưng là kiếm pháp chính tông, cũng va chạm với rất nhiều môn phái khác. Mà trong đấy va chạm lớn nhất chính là Ma Sơn. Phái Ma Sơn không dùng kiếm, đối với Hoa Sơn mà nói chính là dị loại, đương nhiên đây không phải là gán ghép của trò chơi, mà là tự người chơi nói ra.
Trò chơi có gần ba trăm vạn người chơi, Hoa Sơn liền có ba mươi vạn, chiếm gần một phần mười. Một là bởi vì sự hấp dẫn của Độc Cô Cửu Kiếm, hai là vì kiếm pháp của Hoa Sơn mạnh hơn kiếm pháp trong Ngũ Nhạc phái nhiều. Bên trong Ngũ Nhạc trừ Hoa Sơn không nói, kiếm pháp của các môn phái khác cũng chẳng có gì khác lạ. Còn Hoa Sơn thì không giống vậy, trừ đỉnh cấp tuyệt học Độc Cô Cửu Kiếm, Hoa Sơn còn không ít võ công danh chấn giang hồ. Bọn họ có một cái sơn động sau núi, bên trong có tinh túy kiếm pháp của Ngũ Nhạc cùng với phương pháp hóa giải, ít nhất nó cũng đều là võ học cao cấp. Mà Tử Hà Thần Công của Nhạc Bất Quần cũng được coi là tuyệt học, không những thế Tịch Tà Kiếm Phổ cũng chính là một môn đại tuyệt học, làm hấp dẫn không ít các bằng hữu.
Có một số tuyệt học lại thêm một số võ học cao cấp, thêm vào đó lại có các soái ca hấp dẫn như Phong Thanh Dương cùng Lệnh Hồ Xung, Hoa Sơn không chật ních mới là lạ. Ngay cả Thiếu Lâm được xưng là thiên hạ đệ nhất võ lâm trăm ngàn năm qua cũng bị hạ xuống đứng thứ 2, dù sao thanh danh trăm ngàn năm qua vẫn còn đó, nên người chơi đạt tới con số hơn hai mươi vạn. Bảy mươi hai tuyệt kỹ, đỉnh cấp nội công Dịch Cân Kinh cùng Tẩy Tủy Kinh, còn có hình tượng Thần Tăng quét rác, vì thế Thiếu Lâm đã trở thành môn phái có thực lực trong trò chơi.
Theo sau mới là Minh Giáo, Ma Sơn, Cái Bang, Võ Đang.. v.. v. Trong đó Ma Sơn cũng có hơn mười vạn người.
Bởi vì dùng vũ khí khác hoàn toàn với Hoa Sơn, cho nên hai bên có nhiều tranh đấu, đến thời điểm này đã có rất nhiều đại chiến có quy mô lớn xảy ra. Trước khi A Phi tham gia trò chơi, Ma Sơn với Hoa Sơn đã đánh qua vô số lần, động cái là mấy vạn người, giết đến trời đất mù mịt, vì thế thù hận kết ngày càng sâu. Đệ tử hai nhà nhìn nhau không vừa mắt, không cẩn thận là lại phát sinh chiến đấu, này cũng là lý do vì sao lúc trước Lạc Nhật nghe thấy A Phi phản Hoa Sơn gia nhập Ma Sơn lại nổi giận như thế.
A Phi nghe xong bỗng nhiên sững người hỏi:
– Vậy chẳng phải ta với ngươi trở thành đối thủ của nhau?
Lạc Nhật cười ha ha một tiếng, nói:
– Ngươi đánh chuyện của ngươi, ta đánh chuyện của ta. Lại nói, tuy là môn phái chiến nhưng chưa chắc ta đã tham gia, đây là tự nguyện. Ngươi đồng ý tham gia thì tham gia, không đồng ý thì đi làm việc khác. Đệ tử Hoa Sơn giết ngươi là ai?
– Đông Thành. Còn một người gọi là Tây Tựu.
– Hóa ra là hai người bọn họ. Coi bộ lần này là người của Khí tông phải ra tay.
– Hoa Sơn các ngươi trong trò chơi cũng chia Khí tông với Kiếm tông?
– Chia. Chẳng qua không phải là ép buộc, chỉ là hai phe phái võ công mà thôi, bình thường cũng không gây sự với nhau. Chỉ là Kiếm tông chúng ta với Khí tông đều có bang phái riêng, ai cũng không phục ai. Đại sư huynh hiện tại của phái Hoa Sơn gọi là Vân Trung Long, hắn là người Khí tông. Lão đại bang phái chúng ta là người Kiếm tông, hắn không phục Vân Trung Long, lần trước bị Vân Trung Long đánh bại nên mất đi tư cách đại sư huynh. Cho nên môn phái chiến hầu như là toàn phe phái cùng người ta đánh.
– Vậy ngươi đến hay không?
– Không đến. Lão đại của ta cũng đang xem náo nhiệt đây. Nghe nói bây giờ Hoa Sơn Khí tông đã có mấy vạn người đánh đến, ngươi phải cẩn thận chút.
A Phi bị từ mấy vạn người làm cho giật mình, sau khi cúp tin nhắn, hắn nhìn khắp nơi, e sợ bốn phía bỗng nhiên xuất hiện một mảng người đen nghịt, giơ cao vũ khí muốn đem A Phi hắn băm thành vạn đoạn. Chẳng qua hắn nhìn xuống kênh môn phái, tý thì phun ra ngụm máu. Thấy có một người đang không ngừng nói:
– Các huynh đệ Ma Sơn, Hoa Sơn đã khi dễ đến địa bàn chúng ta rồi. Hôm nay có mấy trăm tên đệ tử tân thủ bị mấy ngàn tên đệ tử Hoa Sơn vây công ở Đông Sơn, chết thảm lắm, ngay cả trang phục tân thủ cũng rơi ra luôn. Bọn họ dám động thủ trên địa bàn Ma Sơn, chúng ta tuyệt đối không thể nhịn, mọi người mau tập hợp ở điểm truyền tống Mạt Lăng, cùng nhau giết bọn cẩu Hoa Sơn!
A Phi cuối cùng cũng xem như là đã rõ uy lực của “giang hồ đồn đại”. Hắn vốn bị hai tên đệ tử Hoa Sơn đánh lén, bây giờ sau khi trải qua đủ phiên bản đã trở thành một cái hoàn toàn khác. Mấy trăm tên đệ tử tân thủ đơn thuần thiện lương của Ma Sơn, bị mấy ngàn tên đệ tử cao cấp Hoa Sơn vây công, tàn nhẫn sát hại. Trên Đông Sơn, máu chảy thành sông, mặt đất biến thành màu đỏ, từng kiền, từng kiện trang phục tân thủ nằm bất lực trên mặt đất, như là bằng chứng cho một tràng đồ sát tàn nhẫn đến cực điểm…
A Phi không biết phân đoạn nào đã xảy ra vấn đề, chẳng qua Phong Y Linh này có hiềm nghi rất lớn. Bởi vì Phong Y Linh bây giờ đang đứng cách hắn không xa, lớn tiếng la hét cái gì đó, chỉ trích khắp nơi. Giờ phút này nhìn tư thế oai hùng của nàng, quả nhiên có bản sắc nữ nhi giang hồ.
Trông thấy A Phi, hai mắt Phong Y Linh tỏa sáng, liền nhảy qua một cái túm lấy hắn, nói:
– Mọi người xem, người này chính là sự đệ mới bị giết. Hắn tên là Số Khổ A Phi!
– A, Số Khổ A Phi, quả nhiên là khổ a!
– Khi đó ngươi bị giết thế nào?
– Nghe nói là bị mấy trăm người giết, khi đó ngươi nhìn thấy cái gì?
– Nghe đồn ngươi còn bị phân thây, phân thây cảm giác như nào?
A Phi muốn khóc mà không có nước mắt, hiên nhiên lời đồn này đã khuếch đại đến một tình trạng khó có thể tin nổi. Trước không nói có mấy trăm người vây giết hắn, mà hệ thống cũng không cho phép xảy ra chuyện phân thây này ra a. Lẽ nào A Phi hắn phải ở chỗ này miêu tả mình bị giết tàn nhẫn thế nào, bị phân thây ra sao, bị giẫm lên…
Chẳng qua Phong Y Linh không cho hắn cơ hội để giải thích, nàng vỗ vai A Phi, an ủi nói:
– Yên tâm đi, ta đã thông báo cho các huynh đệ tỷ muội, chúng ta sẽ vì ngươi mà báo thủ. Hiện tại các huynh đệ phái Ma Sơn đều đang đi tới, chúng ta phải đem điểm truyền tống Mạt Lăng chặn lại, khiến đám đệ tử Hoa Sơn kia đến một người chết một người!
– À!
– Giết sạch phái Hoa Sơn!
– Phong sư tỷ uy vũ!
Phong Y Linh hiển nhiên rất hưởng thụ cái cảm giác chúng tinh nâng nguyệt này. Rất nhanh khắp nơi Ma Sơn đều là người và người, ngay cả Mạt Lăng cũng bắt đầu có người làm loạn. Nghe nói Ma Sơn với Hoa Sơn đã đánh rồi, nhóm người đang làm nhiệm vụ ở bên ngoài cũng nhao nhao trở về, tất cả các điểm truyền tống ở Mạt Lăng đều là bạch quang, có Ma Sơn cũng có Hoa Sơn, thậm chí có cả người chỉ vì ngồi chung xe ngựa mà đến. Không ít người đã thượng cẳng chân hạ cẳng tay, nhưng vẫn may là còn trong phạm vi khống chế. Bởi vì hình thức môn phái chiến còn chưa bắt đầu, lúc này đánh nhau là bị khấu trừ danh vọng.
A Phi đứng trên một tòa lầu ở Mạt Lăng, không nhịn được mà cảm khái vô vàn. Đây chính là môn phái chiến a, chỉ nhìn tràng diện một cách đơn thuần cũng khiến người ta vui vẻ, nhiệt huyết dâng trào. Theo một tiếng nhắc nhở của hệ thống, A Phi biết, hai đại sư huynh đều đã đồng ý môn phái chiến, một hồi hỗn loạn võ đấu cứ như vậy, mơ mơ màng màng mà bắt đầu.