Hôn Ước - Mạn Mạn Hà Kỳ Đa

Chương 16


Cái cảm giác ngọt ngào này quá mức tra tấn người, Hạ Thiên minh tư khổ tưởng, đột nhiên lảng sang chuyện khác: “A đúng rồi! Ngài vừa mới nói, lần đầu tiên cháu mở miệng yêu cầu, mặc kệ là xin cái gì, ngài đều sẽ đáp ứng…… Thật vậy ạ?”
Hàn Trình gật đầu, hứng thú dạt dào nhìn Hạ Thiên, y tò mò Hạ Thiên sẽ đưa ra yêu cầu gì đây.
“Nếu như vậy, cháu sẽ nói luôn.” Hạ Thiên gạt tất cả tạp niệm đang làm cậu thần hồn điên đảo sang một bên, nuốt nước miếng, nói “Cháu vốn định chờ sau này tìm cơ hội nói với ngài, đó là……”
Hạ Thiên gian nan nói ra khỏi miệng: “Đợt thi giữa kì này, yêu cầu họp phụ huynh.”
Nhất thời Hàn Trình còn chưa phản ứng kịp.
“Thành tích của cháu…… Cháu sẽ nỗ lực hết mình, nhưng mà, nhưng mà cháu cảm giác cháu không đuổi kịp cái bạn xếp thứ 2 từ dưới đếm lên, cho nên…… Đến lúc đó thành tích chắc hẳn vẫn là thấp nhất.” Hạ Thiên cảm thấy thẹn lắm, “Cho nên, sau khi thi giữa kì xong, giáo viên chủ nhiệm gọi cho Lương đại ca, ngài có thể cho anh ấy nghỉ nửa ngày, để anh ấy đến trường, họp phụ huynh……”
“Không cần anh ta, họp phụ huynh cho cậu, tôi sẽ đi.” Hàn Trình nói. Hạ Thiên ngây ra nhìn Hàn Trình, Hàn Trình nhíu mày: “Cuộc họp phụ huynh của cậu, tại vì sao lại muốn nhờ người ngoài đi giúp?”
Hàn Trình nhìn chằm chằm Hạ Thiên, chậm rãi nói tiếp: “Lúc tôi không để ý, quan hệ của cậu với Lương Thanh Phong đã tốt đến mức ấy? Cậu tình nguyện chọn hắn, đi họp phụ huynh cho mình?”
“Không có không có, cháu không nghĩ sẽ để ngài đi, rốt cuộc…… là hạng nhất từ dưới lên đó……” Hạ Thiên theo bản năng vội thanh minh, “Hơn nữa cháu với anh ấy không thân đâu, cháu sợ anh ấy chết đi được, thật đó.”
Hàn Trình không rõ Hạ Thiên đang rối rắm điều gì, y bất đắc dĩ cười: “Tuy tôi bận thật, nhưng vẫn có thể bớt chút thời gian đi họp phụ huynh được, cậu yên tâm đi.”

Nai con trong lòng Hạ Thiên càng nhảy hăng hơn, Hàn Trình…… sẽ đi họp phụ huynh cho cậu đó!
Hạ Thiên thanh thanh họng, hạ giọng trịnh trọng bảo đảm: “Dạ, vậy mấy ngày trước khi thi này, cháu sẽ càng cố gắng hơn, tận lực…… không làm ngài mất mặt đâu.”
Hàn Trình bật cười, y chẳng hề cảm thấy sẽ mất mặt chút nào. Chẳng qua Hạ Thiên có lẽ đã gom đủ dũng khí, mới nói chuyện này ra với mình.
Hàn Trình hơi suy tư, săn sóc cười nói: “Nếu tôi đi, thì không cần nói cho mẹ cậu nữa.”
Hạ Thiên sửng sốt, Hàn Trình thấy buồn cười, liền nhắc nhở: “Cuối tuần về thăm nhà, đừng có lỡ miệng đấy.”
Hai mắt Hạ Thiên sáng lên, vội gật đầu: “Vâng vâng, nếu ngài đi, thì…… đừng nói cho mẹ cháu biết! Bà mà biết cháu xếp bét, chắc chắn lại lo lắng cháu bị áp lực chưa thể chấp nhận sự thật…… Bà nghĩ quá nhiều, kì thật cháu căn bản không có việc gì cả.”
Hạ Thiên nói ra suy nghĩ thật tâm: “Các bạn học của cháu đều rất giỏi, thành tích tốt hơn cháu là điều bình thường, hơn nữa mọi người chưa bao giờ chê cười châu hết, bình thường hay giảng bài cho cháu lắm…… Ai cũng tốt, cháu học trong lớp ấy thấy vui lắm.”
Điều này Hàn Trình đã đoán được từ sớm, Chu Vận suy nghĩ quá nhiều, thành ra chăm lo cho Hạ Thiên quá mức tinh tế.
Nhưng mà Hạ Thiên đâu có yếu ớt đến vậy.

Tuy rằng phản nghịch, nhưng nội tâm cũng rất cứng cỏi, không có đa sầu đa cảm bi xuân thương thu nhưng đám bạn cùng trang lứa, mà lại rất lạc quan, khả năng kháng áp lực kháng đả kích đều thực tốt, trong lòng Hàn Trình rất vừa lòng đánh giá.
Chẳng mấy chốc đã đến trường Hạ Thiên, Hàn Trình giơ tay nhìn đồng hồ, nói: “Không tồi, không đến trễ, đi thôi.”
Hạ Thiên gật đầu, bàn tay đặt trên tay nắm cửa xe, chần chờ một giây, mới nhỏ giọng nói: “Còn có, chú Hàn…… Chuyện hôm nay, cảm ơn chú.”
Nếu không phải Hàn Trình tới kịp thời, có khi bây giờ cậu vẫn còn bị Nghiêm Lệ Hoa quấn lấy.
Hàn Trình chẳng những tới, còn nói thẳng luôn, chặt đứt ý niệm kiếm cớ để lôi kéo Hạ Thiên giúp đỡ của Nghiêm Lệ Hoa, trong lòng Hạ Thiên thực cảm kích.
“Không cần phải khách sáo như vậy, tôi cũng không đơn thuần chỉ vì cậu.” Hàn Trình mỉm cười, “nếu cậu thật sự đồng ý, về sau ngày ngày bị Nghiêm đổng xúi giục đòi cái này cái kia suốt không yên, tôi cũng sẽ đau đầu.”
Hạ Thiên vội nói: “Sao có thể chứ……”
“Biết là cậu hiểu chuyện, sẽ không làm như vậy.” Hàn Trình đúng lúc dừng đề tài này lại, “Buổi trưa ăn uống thế nào?”
Hạ Thiên cười khổ: “Không ăn được mấy.”
Như thường lệ nếu trên bàn cơm có Nghiêm Lệ Hoa, Hạ Thiên đều ăn không ngon miệng.

“Cố nhịn chút vậy, buổi tối đưa cậu ra ngoài ăn.” Hàn Trình nói.
Hạ Thiên chớp chớp mắt: “Ra ngoài ăn ạ?!”
Kết hôn một tháng có lẻ, hai người từ trước tới nay còn chưa từng cùng nhau đi ăn riêng đâu.
Hàn Trình mỉm cười: “Dì giúp việc nấu, còn ăn chưa đủ vòng sao?”
“Không ăn đủ đâu.” Nói là nói thế, nhưng Hạ Thiên vẫn nguyện ý đi ăn với Hàn Trình, cậu có chút hưng phấn, không xác định nói, “Không có việc gì chứ ạ? Chẳng may bị ai thấy……”
“Không chắc khéo như vậy, mà có thấy thì cứ thấy đi.” Hàn Trình nói, “Buổi tối tôi tới đón cậu, đi vào đi.”
Hạ Thiên gật đầu, hắc hắc cười xuống xe.
Nhưng mà, lúc Hàn Trình cùng Hạ Thiên đi vào khách sạn, bị người ta chụp được, xào xáo lên. Mà kể cũng khéo, địa điểm Hàn Trình cùng Hạ Thiên ăn tối, lại đúng là khách sạn mà một ngôi sao mới nổi qua đêm, paparazzi canh ngoài khách sạn một ngày một đêm, không chụp được cái bóng vị kia, trời xui đất khiến lại chộp được Hàn Trình với Hạ Thiên.
Tháng trước Hàn Trình ở nước ngoài kết hôn ai ai cũng biết, hôn lễ không tổ chức rùm beng, nghe nói phu nhân của Hàn Trình có trợ lực rất lớn với sự nghiệp của y, lại nghe nói đối phương sống ở nước ngoài từ bé, nhiều tinđồn nữa, nhưng Hàn Trình vẫn luôn không khẳng định hay phủ nhận, cũng chưa từng nhắc tới vị này, lần đầu tiên xuất hiện sau khi kết hôn, cũng không hề đeo nhẫn cưới.
Từ đầu đến cuối, thái độ của Hàn Trình với hôn sự của bản thân, có thểz nói có lệ tới cực điểm, mọi người cũng đều suy đoán, đây hẳn chỉ là một cuộc hôn nhân thương nghiệp vừa khuôn sáo lại thực dụng mà thôi.

Cuộc hôn nhân chẳng có chút tình cảm nào, kết hôn xong ai chơi mặc ai thì cũng chẳng có gì gọi là kì quái, paparazzi chụp được ảnh xong chẳng hề nghĩ nhiều, trực tiếp gửi về team.
Hàn Trình luôn tỏ thái độ không hề gì với những tin tức liên quan đến đời sống cá nhân của mình, không đáp lại, không làm sáng tỏ, càng không bỏ tiền mua tin tức, đội cẩu tử không thử liên hệ Hàn Trình, đêm đó liền xào một bài câu view.
Nếu chỉ có như thế đã đành, cố tình biên tập của trang báo lá cải kia lại nhìn mặt cậu trai đi cùng Hàn Trình, trước khi đăng tin, tự dưng lại do dự.
Sau khi thu được ảnh chụp, đầu tiên bọn họ đi điều tra tư liệu về ‘tân hoan’ của Hàn Trình, lúc đầu bọn họ cho rằng người kia chắc chắn là một người mẫu mới ra sân, hoặc là một diễn viên tép riu mới nổi, còn không thì là cậu ấm nhà nào đó thuộc tầng lớp trung lưu, nhưng cả tổ tăng ca điều tra mấy giờ liền, cũng không thu hoạch được gì cả.
Tra không ra tư liệu ‘tân hoan’, scandal này mất đi rất nhiều độ hot thì không nói, quan trọng nhất, là bọn họ căn bản không thể nào xác nhận được tuổi tác của ‘tân hoan’.
Tuy vóc dáng Hạ Thiên cao ráo, nhưng mặt cậu nhìn non choẹt, đứng trên ranh giới vị thành niên một tí ti thôi, chỉ bằng tướng mạo, căn bản vô pháp phán đoán rốt cuộc cậu bao nhiêu tuổi.
Tên biên tập này trước từng đi phỏng vấn Hàn Trình rồi, gã biết vị này không dễ chọc, gã sợ tân hoan của Hàn Trình thực sự còn là vị thành niên, nếu thế thì lại chọc phải phiền toái lớn.
Mấy cái tin tức ra ngoài ăn vụng sau khi kết hôn thế này, thật thật giả giả, mỗi tháng bọn họ xào xáo ra không biết bao nhiêu mà kể, thế nhưng nếu đối tượng ăn vụng lại là trẻ vị thành niên, tính chất liền khác biệt. Biên tập chỉ muốn mượn cớ kiếm chút fame, chứ không có ý muốn tự rước lấy hoạ.
Ngày thường những người này không thèm so đo với họ, thứ nhất là bởi càng làm căng càng thêm xấu xí, làm sáng tỏ ra càng nhiều gièm pha, thứ hai là bởi không đau không ngứa, lười đi để ý. Nhưng nếu thật sự bị chọc vào chỗ đau, đối phương truy cứu, bọn họ liền không gánh nổi.
Nhưng mà một cái tin tức lớn như vậy, nghẹn ở trong tay mệt muốn chết, biên tập tự cho là thông minh, trước khi gửi bản thảo đi, làm mờ mặt Hạ Thiên, còn gắn một cái tít rất có tính câu view là .
Tin đồn Hàn Trình với Hạ Thiên mới kết hôn mà đã bất hoà, liền như vậy lan truyền.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.