Hôn Sai 55 Lần

Chương 877: Hôn lễ của Khuynh Thành Đường Thời (kết cục 3)


Đọc truyện Hôn Sai 55 Lần – Chương 877: Hôn lễ của Khuynh Thành Đường Thời (kết cục 3)

(toàn văn)

Tiếp qua một tuần, Thủy Quả Đường chính thức đi học, đối với Đường Thời mà nói, anh không bỏ xuống được là đứa con gái Đường Đường. ‖..! *

Trình độ Đường Thời yêu thương Đường Đường, gần như làm cho người ta giận sôi, thậm chí khi Đường Thủy và Đường Quả còn chưa biết nói, anh liền ngồi xổm ở trước giường trẻ, lẩm bẩm nói với hai đứa con trai tương lai nhất định phải coi em gái là nhất, chuyện khác là thứ hai.

Có lẽ là vì Đường Thời thường xuyên nhắc tới, trước khi Đường Thủy và Đường Quả không biết nói chuyện, Đường Thời cùng Cố Khuynh Thành còn vì ba đứa nên mở miệng họi cha hay mẹ trước mà còn cãi lộn, kết quả ai ngờ, Đường Thủy Đường Quả một trước một sau mở miệng nói chuyện, lại không phải kêu ba mẹ, mà chính là “em gái”.

Đường Thời ôm Đường Đường chơi một hồi, sau đó Đường Đường bị bảo mẫu ôm đi tắm rửa, Đường Thời cũng muốn đi tắm, kết quả trước khi rời phòng trẻ, nhìn thấy Đường Thủy đang chơi xếp gỗ.

Lúc đầu đưa bọn trẻ tới nhà trẻ, Đường Thời vốn chỉ muốn cho Đường Thủy và Đường Quả đi, Đường Đường tiếp tục ở lại trong nhà bảo hộ, nhưng bị Đường gia Cố gia một mực phản đối, sau cùng tứ cố vô thân, đành phải thôi.


Hiện tại anh nhìn thấy Đường Thủy xếp gỗ, lại muốn thăm dò Đường Thủy có quyết đoán không, có thể bảo vệ tốt Đường Đường hay không, thế là đi tới trước mặt Đường Thủy, chờ Đường Thủy xếp gỗ xong, sau đó vươn tay đẩy đổ.

Sau khi Đường Thời đẩy xong, chờ Đường Thủy nổi giận, ai ngờ mí mắt Đường Thủycũng đều không nhấc, giống như anh căn bản không tồn tại, mà tiếp tục xếp gỗ.

Đường Thời nhẫn nại chờ cho Đường Thủy xong, sau đó không lưu tình chút vươn tay làm đổ.

Vốn là Đường Thời coi Đường Thủy sẽ phát tác, kết quả ai ngờ, Đường Thủy ngẩng đầu, khuôn mặt non nớt không có nửa điểm ý cười, quét mắt Đường Thời một vòng, nói một câu: “Nhàm chán.”

Sau đó liền đứng lên, kéo căng khuôn mặt nhỏ nhắn, giống như người lớn, đi ra khỏi phòng trẻ.


Đường Thời chớp mắt mấy cái, có chút kinh ngạc nhìn bóng lưng Đường Thủy, con trai trưởng của anh, vậy mà mắng anh nhàm chán?

Đường Quả ở một bên chơi xe lửa, thu hết những chuyện phát sinh vào mắt, nó đợi sau khi Đường Thủy ra ngoài, ngẫm lại, liền đứng lên, đi đến trước mặt Đường Thời, sau đó học bộ dáng Đường Thủy, ngồi xếp gỗ.

Đường Thời bị Đường Thủy khinh bỉ qua, nhìn thấy Đường Quả xếp gỗ, nhất thời thu hồi uất khí trong lòng, nghĩ đến, con trai trưởng không đáng tin cậy, anh có thể dựa vào con thứ hai bảo hộ Đường Đường, thế là đợi đến khi Đường Quả xếp xong, đảy đổ xem Đường Quả có phản ứng gì.

Nhưng mà, khiến cho Đường Thời không thể nghĩ ra, sau khi Đường Quả xếp xong, anh còn chưa kịp vươn tay đẩy, Đường Quả đã vươn tay đẩy trước.

Đường Thời giật mình một chút, ngay sau đó thấy Đường Quả nhíu mày, một mặt đồng tình nhìn qua Đường Thời, mở miệng nói: “Lão ba, con còn tưởng đạp đổ xếp gỗ chơi rất vui, thì ra một chút ý cũng không có, cha thật là ấu trĩ!”

Nói xong, Đường Quả liền mang vẻ mặt ghét đứng dậy, vỗ vỗ chân mình, trong miệng hô hào “Đường Thủy”, bạch bạch bạch chạy ra khỏi phòng.

Đường Thời bị lưu lại, thật không thể tin chớp mắt mấy cái, ấu trĩ? Anh bị con trai trưởng mắng nhàm chán xong, lại bị con thứ hai mắng ấu trĩ?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.