Đọc truyện Hôn Nhân Thú Vị – Chương 14
– Ê qua đây nè.
Nó vẫy tay khi thấy mấy đứa bạn nó đến. Hôm nay nó làm sinh nhật bù.
– Á đìu, vợ chồng son ha, con cái vứt cho ai ( thằng Dương).
– Um, sao ko ẵm cháu tao theo ( con Trang)
– Thôi thôi, đi ăn nhậu dẫn theo làm gì. (nó)
Tụi nó ngồi vào bàn gọi vài món trước, chờ con Thảo tới.
Quán nhậu này có tiếng ngon lại rẽ, gặp cuối tuần nữa, đông phải biết luôn.
Sau bao lâu ko gặp, con Thảo xuất hiện xinh đẹp, lồng lộn.
– Xin lỗi, kẹt xe tao đến trễ.( con Thảo)
– Ê Thảo, mày đây hả, phải mày ko đó? Sao lạ quá nè ( nó).
– Có gì mà lạ, con người phải thay đổi chứ vậy hoài sao được ( con Thảo).
– Nói như bà già 80 vậy mày ( con Trang).
– Thôi thôi, ai đẹp kệ ai, ai xấu kệ ai. Nâng ly mừng sinh nhật tao nè (nó).
– Zoooo…
Tất cả cùng nâng ly chúc mừng sinh nhật nó, cả đám đều ăn uống rất vui vẻ.
Bàn đối diện cũng đang rất vui vẻ.
– Ê Linh, con người yêu cũ của mày kìa ( bạn Linh).
– Đâu ( Linh).
– Bàn đối diện đó, dạo này nhìn ngon cơm quá mày ( bạn Linh).
Tên Linh chỉ nhìn qua bên đó, vẻ bực dọc, ánh mắt khó chịu. Gã nốc 1 hơi ly bia giang dở rồi đứng lên đi qua đó.
– Chào, cho tôi mời 1 ly được ko.
– Anh qua đây làm gì, biến đi ( Thảo).
– Em làm gì mà căng thế, tôi có thiện chí thôi mà( tên Linh)
Thảo đứng lên định làm dữ.
– Anh nên biến đi khuất mắt tôi đi, đồ đê tiện.
Tên Linh cười đểu.
– Tôi đê tiện, còn em là gì, đồ dễ giãi hay là điếm.
Chát…
Cái tát tai khá mạnh, nó khiến tên Linh giận giữ.
– Con điếm mày nghĩ mày là ai hả, mày ở đó mà làm giá
Con Thảo ứt sắp khóc.
– Anh trai, đây là sinh nhật vợ tôi, tôi ko muốn có kẻ quấy rối ( Quân).
– Vợ mày? Con này hay con này ( tên Linh)
– Thằng chó kia, mày gọi ai là con đó ( Trang).
– Tụi mày đều là lũ chó, cắn càng ( tên Linh).
– Anh quậy đủ chưa, anh nên biến đi, ko lẽ tôi khai mọi tội lỗi của anh ra đây cho anh mát mặt( nó).
– Mày dám, chính 2 đứa mày làm tao mất đi mối khá ngon. Còn con kia dạo này dụ được thằng nào rồi phải ko ( tên Linh chỉ tay về hướng của Thảo).
– Ê thằng chó, tao cho mày biết ta chưa từng sợ thằng nào con nào, mà cũng chưa có thằng nào con nào sợ tao hết ( nó).
Con Trang kéo tay nó lại.
– Ê nói chớt quớt vậy má.
– Kệ tao.
– Nếu mày ko đi, tao nhờ tới pháp luật đó.
Tên lưng bỏ đi vẫn ko quên với lại.
– Đừng nghĩ là tao sợ, hi vọng đừng bao giờ gặp lại nhau.
Thật là chán quá mà, cái sinh nhật mà gặp ngay thằng chó này thì thật là mất hứng quá đi.
– Yến, tao xin lỗi vì tao mà mày mất vui.
– Bực mình bỏ mịa ra đây, xin lỗi cái đéo gì. Đi, đi karoke xõa thôi tụi bây.
Vậy là cả lũ ăn nhanh đồ ăn và kéo nhau đi karaoke hát hò.
…..
Những tiếng rên thật nhỏ, những âm thanh va chạm xác thịt đều đều.
Oe… oa…
Tiếng khóc làm cái chăn được giở ra, nó nằm dưới, còn thằng Quân nằm trên. 2 đứa nó đang trong thế lõa lồ mà quấn lấy nhau. Mọi hoạt động bị đình chỉ vài chục giây. Con Bơ lại ngoan và nằm yên ngủ. Cái chăn lại được đắp lại, tư thế trong chăn lại đổi và những tiếng rên nhỏ lại vang lên. Chưa được 2p tụi nó lại nghe oe.. oe.. Thằng Quân xỏ vội cái quần đùi chạy lại ẵm con Bơ lên.
– Đây, đây… ba đây… à ơi… Yến ơi, sữa nhanh.
– Ờ, chờ tao tí.
Nó vơ đại cái áo phông của thằng Quân mặc vào, chạy lại pha bình sữa đưa cho thằng Quân. Còn nó nằm yên trên giường chờ đợi.
– Yến nhanh nhanh tiếp tục nào.
Thằng Quân vừa nói vừa cởi cái quần duy nhất vứt mất, nó cũng hào hứng vứt điện thoại đi.
Tụi nó lại chui vào chăn mà làm chuyện người lớn.
– Um… Quân… ahhhh tao.. thích…
– Yêu tao ko?
– Ahhh… yêu… yêu mày…
Thằng Quân nghe thích quá lắc hông thật mạnh..
Oe… oe…
Cái chăn lại được giở ra, thằng Quân lại xỏ quần chạy. Nó ngồi dậy xách đồ đi vào nhà tắm.
– Lịt pẹ, làm tình mà như chơi game Angry bird.
…..
Bữa cơm gia đình hôm ấy, chị Hiền có vẻ căng thẳng lắm. Dường như chị có điều muốn nói.
– Ba, mẹ à.. anh Khoa… ảnh mới cầu hôn con.
Mẹ chồng tôi mừng lắm, vui vẻ hỏi chị.
– Đồng ý ngay, chờ gì nữa.
– Nhưng… nhưng con ko muốn xa ba mẹ. Con muốn bên mẹ cả đời.
– Con bé ngốc, lấy chồng rồi thì cứ về thăm mẹ là được.
– Nhưng anh ấy muốn bọn con định cư ở nước ngoài.
Mẹ chồng tôi chựng lại vài phút.
– Thì qua đó rồi lại về thăm mẹ là được. Với ơ nhà có ba con, có con Yến nữa chăm cho mẹ. Ko sao đâu.
– Nhưng con vẫn lo.
– Con bé này sao mà lắm nhưng thế. Mẹ bảo ko sao mà, con được yên bề gia thất là điều mẹ vui nhất.
– Nhưng…
– Ko có nhưng gì hết, quyết định vậy đi. Đuôi được cô đi là tôi mừng hết lớn.
Tuy là nói thế nhưng trong mắt mẹ chồng nó pha lẫn chút vui và chút buồn.