Bạn đang đọc Hôn Nhân Dục Vọng Cố Phu Nhân Muốn Chạy – Chương 24
“Ah….ha….đừng….ah~”
Tiêu Nhã bấu chặt bả vai hắn.
Cô ưỡn ngực giật mình.
“Ư….ugh….”
Tư Dật liên tục luật động.
Mỗi lần đâm vào đều đâm sâu đến tận bên trong.
Tiêu Nhã không chịu nổi kích thích mà liên tục rên rỉ, cào vào lưng hắn.
“Ah…đừng…..”
*Phập phập bạch bạch
Hắn thúc thật mạnh vào trong rồi lại rút ra.
Cánh anh đào thít chặt lấy vật nhỏ tưởng như muốn nuốt chửng.
Tư Dật nhếch môi cười, đôi mày anh khẽ chau lại.
“Tiểu yêu tinh, em thả lỏng nào”
Nói rồi, hắn lại thúc mạnh vào trong.
Tiêu Nhã cong người run rẩy.
Kích thích quá! Kích thích quá a…
“Hự….”
Vật nhỏ nóng hổi như muốn bùng nổ.
Hoàng loạt tiểu tinh linh phóng vào cơ thể cô.
Nhiều đến mức còn tràn ra bên ngoài.
Tư Dật nhìn cô mà mỉm cười.
Tiêu Nhã kiệt sức nằm xìu dưới thân hắn.
Tứ chi như rụng rời, không thể cử động nổi.
Cầm thú! Hắn chính là cầm thú!
Sao hắn có thể làm chuyện này ở trong phòng làm việc chứ, thật hết nói nổi!!!
Phòng làm việc có một phòng tắm nhỏ, Tư Dật liền bế cô vào trong.
Hắn xả nước vào bồn tắm rồi bế cô vào cùng.
Nước trong bồn tràn ra ngoài.
Hắn ôm lấy cô, vừa thoa sữa tắm vừa mơn trớn da thịt.
Đúng là cao thủ không bằng tranh thủ.
Tư Dật đột nhiên nắn lấy tiểu bánh bao nhỏ.
Tiêu Nhã thoáng giật mình.
Biết cô không còn sức lực hắn lại giở trò.
Tư Dật nắm lấy hạt đậu nhỏ rồi giật một cái.
“A…”
Cô giật mình.
Hiếm khi thấy cô ngoan ngoãn thế này hắn lại càng hứng thú.
Tay hắn không yên phận mà gãy hạt đậu nhỏ, kích thích này khiến cô phải run người.
“A..đừng…
Tư Dật đột nhiên ghé sát tai cô, giọng nói mị hoặc của hắn thì thầm.
“Lần nữa nhé”
Tiêu Nhã hoàn hồn nhìn hắn.
“Đừng….”
Tư Dật nhìn khuôn mặt ửng hồng của cô, rồi lại nhìn đến đôi môi đỏ mọng kia.
Yết hầu của hắn khẽ trượt lên trượt xuống, Cố Tư Dật chậm rãi lẩm bẩm.
“Đúng là em quyến rũ anh mà”
Nói rồi hắn đột nhiên bế cô ngồi lên đùi mình, vật nhỏ kia lại đột nhiên cạ vào người cô.
Nó đã cương to đến vậy rồi sao?????
Tư Dật ôm chặt lấy cô, kề sát tai tì thầm.
“Bây giờ ai mới là người không còn sức, hửm?”
Tư Dật cắn nhẹ lên tai cô rồi nhếch môi cười đắc ý.
Aaaaaa, cái miệng hại cái thân.
Vào hang sói rồi!!!!!
“Anh…..a….”
Tiêu Nhã chưa kịp nói gì liền bị hắn nhấc bổng rồi đẩy mạnh xuống, vật kia cũng liên tục chà xát vào người cô.
“Không….ah…..đừng….”
Tiêu Nhã siết chặt lấy cổ hắn, Tư Dật liếm nhẹ môi cô rồi lại hôn sâu, lúc dứt ra không khỏi để lại sợi chỉ bạc.
“Cơ thể em thành thật vậy mà”
Hắn xốc cô lên xuống liên tục, da thịt ma sát với nhau.
Nước trong bồn tắm bập bềnh rồi tràn ra ngoài.
Tiêu Nhã đắm chìm vào dục vọng, chẳng thể dứt ra được.
Lần sau, nhất định không được chọc sói nữa a~
– ————–
Tư Dật nằm trên giường ngắm nhìn khuôn mặt chìm vào giấc ngủ của cô rồi yên tâm bước ra khỏi phòng.
Hắn đi xuống tầng hầm.
Đứng trước phòng giam, hắn nhìn người dàn ông nhếch nhác nằm trong góc.
“Tôi đến thăm cậu đây”
*Leng keng leng keng
Người đàn ông ngước mặt nhìn hắn, tiếng xích chân vang lên liên hồi.
Dưới khung ảnh tối mịt, cái bóng to lớn của hắn phủ lên người đàn ông kia.
“Cố Tư Dật…..”
Anh ta trợn tròn con mắt hung dữ, răng nghiến lại, lẩm bẩm tên hắn trong miệng.
“Cậu sống khỏe nhỉ, Lăng Mặc?”.