Đọc truyện Hồn Ma Kia! Em Yêu Anh – Chương 21
Cô bất ngờ.
– Nam Nhân? Nhưng… nhìn vào tên làm ta cứ tưởng…
– Đây là nick của Muội muội ta,muội ấy nhờ ta làm giúp một vài nhiệm vụ, nhân tiện ta cũng muốn vào xem đồ họa và cách sắp xếp của game này thế nào.
– À, thì ra là vậy. Tại sao huynh không tạo một nick? Cách đăng ký cũng rất dể mà…
Bên kia im lặng, lát sau nổi lên dòng tin nhắn.
– Game quá tầm thường, cách sắp xếp nhiệm vụ đơn giản,ta không muốn phí thời gian. Ta nghĩ Game này có lẽ chỉ dành cho những người sơ cấp công nghệ.
Cô tròn mắt, đập tay xuống bàn chửi rủa ” Sơ cấp công nghệ? Tôi đạt 3 giải quốc gia về công nghệ máy tính đấy nhé, cái gì mà sơ cấp công nghệ?”
Cô bực dọc, phản hồi lại tin nhắn.
– “Có muốn đấu thử một trận với ta không?Nếu huynh thắng, ta sẽ đưa huynh “Ngọc nhị cầm” bậc 11 3 sao tăng lực chiến lên 20 lần rất có lợi cho nhân vật dược sư kiêm phòng ngự của huynh nhưng nếu huynh thua, huynh phải đưa cho ta ” Thất Tinh Kiếm “.
– Ta không đấu với nữ nhân, so về lực chiến thì ta hơn cô 1 triệu megan.
– Không so về lực chiến, chúng ta so về kỹ năng.
Bên kia im lặng, cô nhập tin nhắn…
– Trong thế giới game, game thủ cấp lớn chưa chắc đã đánh lại cấp bé hơn. Thắng bại tại kỹ năng thôi… hay là huynh không dám thách đấu với ta? – cô gửi tin thách thức.
– Được, ta chấp nhận lời thách đấu. Ta sẽ bỏ 2 trang bị ” Ám thiên ” và ” Bảo Thạch “. Coi như lực chiến bằng nhau.
– Được, đấu ở ” Động Y Tịch “,Ngọc Huyển Sơn Trang. Ta đến trước đợi huynh…
Nhân vật Hiệp nữ cưỡi Hỏa Thần Điêu đến Động Y Tịch đợi ở đó. Lát sau Nhân vật Kiếm Phong Lang cũng đến.
– Quyết đấu một trận, chưa chắc gì ta đã thua huynh.
– Thắng thua đã rõ, ta thấy không nên đấu thì hơn.
– Thử xem.
– Được, nếu cô đã kiên quyết như vậy thì xem ra ta không đồng ý cũng không được.
Hai nhân vật bắt đầu quyết đấu với nhau. Cô nắm chắc phần thắng trong tay vì nhân vật của cô là Đấu sĩ tầm gần còn là khắc tinh của nhân vật thầy lang. Nhưng đúng là không thể ngờ trước được, khả năng phòng thủ của của Kiếm Phong Lang quá mạnh chỉ né đòn rồi tấn công cũng khiến cô giật hơn nữa cây máu. Cuối cùng ván cờ lật ngược,cô thua một cách tâm phục khẩu phục.
– Huynh đúng là lợi hại. Ta xin nhận thua, đây là giao kèo – cô gửi Ngọc nhị cầm sang cho NV kiếm phong lang.
( Người chơi từ chối nhận)
– Ơ? Tại sao? – cô khó hiểu.
– Không hứng thú. – sau khi gửi tin nhắn sang nhân vật Kiếm Phong Lang để trạng thái offline.
Cô giật mình.
” Không hứng thú ” sao lại có cảm giác quen thuộc như vậy? Dường như đã nghe ở đâu rồi thì phải, Không lẻ ba từ đó hottrend vậy sao?
Cô đặt máy tính qua một bên, bỏ qua mọi suy nghĩ nằm lăng ra ngủ.
– —–
Sáng hôm sau…
Reng reng reng
Mỹ Linh dậy mau, Mỹ Linh dậy mau… – Tiếng chuông báo thức trong điện thoại reo lên in ỏi.
Cô lòm cồm mò chiếc điện thoại đặt trên đầu giường.
Ting Ting, cùng lúc tiếng chuông tin nhắn reo lên. Cô bật điện thoại xem nội dung tin nhắn.
” Cô còn 30p để có mặt ở công ty, không được trễ. ” – trên màng hình hiện “Ác Thần đã gửi tin nhắn cho bạn.”
Cô choáng vài giây sau khi đọc tin nhắn.
– Hơ? Tôi phải nghe theo anh sao? Nực cười… – Cổ ném điện thoại sang một bên, đi vào tolet.
Lát sau, cô bước ra cầm điện thoại lên, “Ác Thần đã gửi bạn tin nhắn”
” Cô còn 10p để có mặt ở phòng hợp, đừng bắt tôi nhắc lần tiếp theo.”
Cô lắc đầu ngao ngán…
– Mình dù gì cũng là một sinh viên ưu tú, sự nghiệp và tương lai phía trước tươi sáng như vậy. Giờ phải trở thành osin cho cái tên mình ghét nhất trên đời. Ông trêu ngươi con vậy sao lão thiên…
Nói rồi cô vát túi sách đến công ty. Đến đã là 6h58p, vừa bước xuống xe cô chạy một mạch vào bên trong.Thang máy quá tải nên cô đã nhường cho bác lao công và đi thang bộ lên tầng 9, đến nơi hắn đã đứng sẵn ở đó, nhìn cô với gương mặt băng trôi,rồi nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay.
– Trễ 2 phút.
Cô định biện minh cho mình.
– Tôi phải…
– Tan hợp xuống công ty đợi tôi. – hắn cướp lời.
Dứt câu hắn bước vào phòng hợp, cô nuốt nước bọt rồi lặng lẽ theo sau.
Cuộc hợp mau chóng kết thúc, hắn và một số đối tác lên phòng Tổng Giám Đốc bàn việc. Cô xuống đứng trước công ty đợi, trong lòng không khỏi thấp thỏm.
– Giờ sao đây? Không ngờ hắn lại là một người ky bo như vậy, mình chỉ trể hai phút thôi mà. Đáng ghét thật…
Trong lúc cô đang vò đầu bức tóc, lo lắng thì đột nhiên Kang bước vào.
– Ơ, Mỹ Linh? Cô đứng đây làm gì? – Kang tiến đến.
– Tôi đang đợi Cái tên… À không,tôi đợi Hàn Tổng.
– Kai à? Cậu ấy còn hợp sao?
– Hàn Tổng đang bàn việc với một số đối tác.
– Thế à, tôi cũng đang tìm Kai đây.
– Anh tìm cái tên… À Hàn Tổng có việc gì?
– Chuyện riêng thôi, cũng không có gì quan trọng.
Cô đang trò chuyện vui vẻ với Kang thì giọng hắn vang lên từ phía sau.
– Kang, hôm nay có trò gì vui à? – Hắn bỏ tay vào túi từ từ tiến đến.
– Ây, người anh em. Tớ đến tìm cậu có việc đây.
– Quan trọng lắm sao?
– Cũng không quan trọng lắm nhưng mà cũng rất là quan trọng. Nó liên quan đến cậu…
– Chuyện gì?
– Thật ra là…
– Anh họ! – Thừa Thừa từ ngoài tiến vào.
Thừa Thừa gấp gáp.
– Anh họ, em đến tìm anh có việc, việc này thật sự rất quan trọng.
Hắn nhìn sang Kang.
– Cậu nghe Thừa Thừa nói đi. – Kang khoanh tay xoay qua một bên.
Hắn nhìn sang Thừa Thừa.
– Anh họ, ngày mai dì dượng tổ chức tiệc ở Hàn gia. Có cả Chủ Tịch Trương, ông ấy muốn sang nói bàn chuyện của anh và con gái của ông ấy. Hình như là chuyện kết hôn, Dì Dượng bảo em đến đây gọi anh về nhà.
– Kết hôn? Không Được!!!… – cô chen ngang.
– Không được? – Kang chau mày nhìn cô khó hiểu.
– À không, tôi… – Cô bối rối.
Gương mặt lạnh như băng, hắn nhìn cô rồi nhìn sang Thừa Thừa.
– Anh bận, em cứ đi thay anh.
Thừa Thừa quơ tay lắc đầu.
– Không được, em không học Hàng không nên không giỏi láy máy bay đâu. Hôm đó em đi cùng Tuệ Nhi rồi.
Hắn nhìn sang Kang.
– Tớ? Không được, tớ đã có Haly rồi. Cậu muốn tớ chết sao? Không được…!! Hôm đó tớ sẽ đi cùng Haly, cậu định gây hỗn chiến à? – Kang lắc đầu từ chối.
– Anh không đi không được, hôm đó có cả bà nội. Anh nhất định phải có mặt.
Thừa Thừa rối rít.
– Bà Nội? – Hắn chau mày.
– Ừm hứm, lần này bà nhất quyết muốn tìm cháu dâu cho Hàn gia rồi. Anh không thoát được đâu.
Hắn không nói gì đi thẳng ra ngoài.
– Này anh đi đâu đấy? Còn tôi?- cô nói với.
Hắn dừng lại.
– Cô đánh 200 bản thảo đặt sẵn trong phòng,tôi sẽ đến kiểm tra. Hôm sau không cần làm việc.
Dứt câu, hắn bước vào trong xe.
– Này,200 bản? Tôi…
– Không sao, Kai không bắt cô nghĩ việc luôn đâu. Haizz… lần này Kai khó mà thoát. – Kang vỗ vai cô, lắt đầu.
– Bà Nội của Hàn Tổng đáng sợ lắm sao? – cô thắc mắc.
– Đáng sợ thì không nhưng Nói cho tỷ biết anh họ rất nghe lời bà. Chỉ cần bà nói một là anh họ không dám làm hai. Em đã nhìn thấy con gái của Trương Tổng rồi,bước ra từ công ty đào tạo người mẫu quả thật không thể bàn cải, thật sự rất xinh đẹp. Không những xinh đẹp em còn nghe nói chị ấy biết đàn, còn hát rất hay nữa, theo em biết thì hai gia đình đã hứa hôn với nhau, chị ấy cũng đã thích anh họ từ lâu rồi. Em thấy hai người họ rất xứng đôi.
Cô đứng đó tròn mắt.
– Thời này mà còn hứa hôn à? Xứng gì chứ? Chả thấy xứng gì cả, cô ta biết thì tôi cũng biết. – Cô bực tức, bỏ đi.
Kang và Thừa Thừa ngạc nhiên trước hành động của cô, nhìn nhau nhún vai khó hiểu.
– ———–
Chiếc xe BMW đen dừng bánh tại ngôi biệt thự lớn. Nhất Phong bước xuống, đi vào.
Bên trong, bố mẹ và cả bà của anh đang đợi ở phòng khách.
– Cháu yêu của bà, về rồi sao?
– Bà, bố, mẹ. – anh bước đến ôm lấy bà rồi ôm bố, mẹ sau đó ngồi xuống ghế sopha.
Bố nhìn anh mĩm cười.
– Chắc Thừa Thừa cũng đã nói với con lý do bố mẹ gọi con về rồi phải không? Vậy bố vào thẳng vấn đề nhé, Con chưa có vợ, Định Y cũng chưa lấy chồng, bố nghĩ đến lúc thực hiện lời hứa của Hàn gia và Trương gia rồi.
Bà nội gật đầu.
– Bố con nói đúng. Bà cũng đã già rồi, con là cháu đích tôn của Hàn gia, con phải mau lấy vợ sớm để bà có cháu ẳm bồng, Hàn gia có người nối dõi. Định Y, bà thấy con bé xinh đẹp, lại có hôn ước với Hàn gia chúng ta, nên con nhất định phải lấy con bé.
– Đúng rồi con trai, bố mong con mau sớm xây dựng gia đình để bố yên tâm giao công ty lại cho con.
Anh khoanh tay, không thay đổi sắc mặt.
– Con sẽ không kết hôn với một người mà con không có tình cảm.
Bố anh chau mày.
– Con trai, vậy đến bao giờ con mới chịu kết hôn đây? Từ nhỏ đến lớn ngoài Kang ra thì bố chưa thấy con nói chuyện với bất kỳ đứa con trai nào khác nói chi đến con gái. Con là con trai duy nhất của bố mẹ đừng để bố mẹ lo lắng như vậy chứ?
– Bố nghi ngờ con trai của bố à?
Bố anh đứng hình, mẹ anh tiếp lời.
– Kai à, con cũng đã 20 tuổi rồi. Trước đây ba và mẹ cũng kết hôn ở tuổi này, cả hai gia đình cũng hứa hôn với nhau như thế nhưng con thấy không, bố mẹ vẫn yêu thương nhau đấy thôi. Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, con không phải lo.
– Con không thể kết hôn.
– Tại sao? – ba người đồng thanh.
– Con có bạn gái rồi. – Anh dứt khoát.
– Sao? Con nói lại xem – ba người đồng thanh.
Anh thở dài.
– Con có bạn gái rồi.
– Bạn gái? Bao giờ? Cô gái đó là ai? – Bà nội hỏi dồn dập.
– Ngày mai nếu con đưa cô gái đó về, bố sẽ không bắt con kết hôn với Định Y. – Bố anh quả quyết.
– Được, con sẽ đưa cô ấy đến. Tối nay con có việc ở công ty nên sẽ không về. Chào bà, chào bố mẹ. – dứt câu anh đứng lên đi ra cổng.
Ring ring ring ( tiếng chuông điện thoại reo lên) Anh bắt máy.
Đầu dây bên kia rối rít.
– Kai, mọi chuyện sao rồi? – Kang hối hả.
– Không sao.
– Sao? Không lẽ cậu đồng ý kết hôn rồi à? Sao thế Kai? Cậu còn trẻ thế mà?
– Cậu tiếc à? Haizz, Tớ nghĩ đã đến lúc để con mèo phạm tội của tớ lấy thân rửa tội rồi.
– Con? Con mèo phạm tội?
– Hết chap –