Đọc truyện Hồn Ma Che Dù – Chương 102: Người chết máu xanh
“Anh là hỏi xem ai là người đối phó với cô bé kia sao?” Ma nữ áo trắng hỏi tôi.
Đương nhiên là như vậy, không hỏi cái này tôi còn muốn hỏi cái gì?
Ai ngờ ma nữ áo trắng lại cho tôi một câu trả lời “Không biết”. Con em cô, tồi vì chuyện của cô bày ra pháp trận, ngoắt một cái, cô lại nói cho tôi một câu “ không biết”?
Ma nữ áo trắng tiếp tục nói: “Tôi muốn nói chính là, tôi không biết là người nào đối phó với cô bé đó, nhưng tôi biết con ma nào đang đối phó với cô bé kia.”
Lòng tôi nhưng một ngàn con dê chay qua, đến lúc nào rồi, còn có thể nghiền ngẫm suy nghĩ từng chữ một.”Tốt, vậy thì mau nói cho tôi biết, đến tột cùng là ma quỷ nào đối phó với Mộ Vân Thấm.”
Ma nữ áo trắng bay tới dừng lại, nói: “Chuẩn xác mà nói, con ma kia cũng không phải là thật sự muốn làm hại cô bé kia, nó có rất nhiều cơ hội có thể giết chết cô nhóc đó, nhưng đều không động thủ. Nó chỉ là không ngừng cho cô bé ấy một chút đầu tằng kỳ quái, tiếng vào trong mộng của cô ấy. Nếu như tôi đoán không lầm, con ma kia chắc chắn thích con nhỏ đó.”
Thích? Trời ạ, đây là chuyện gì. Gần nhất đều thịnh hành tình yêu giữa ma và quỷ hay sao? Tôi vừa mới giúp ma nữ áo trắng tổ chức xong rồi cái lễ minh hôn, quay đầu đến lại có một con ma thích người sống.
“Vậy rốt cuộc là loại ma quỷ gì?” Tôi tò mò hỏi.
Ma nữ áo trắng đôi môi đỏ mọng khinh động, phun ra hai chữ: “Cấu thường.” ( ND: nghĩa đại loại như nếm đồ vật bẩn thỉu)
“Cấu thường?” Tôi nghĩ đi nghĩ lại, trong đầu tôi cũng chưa từng nghe qua loại ma quỷ nào như vậy.”Cái gì là cấu thường?”
Ma nữ áo trắng nhìn kỹ tôi, giống như là đang hưởng thụ dáng vẻ sốt ruột của tôi.
Sau một lúc lâu, cô ấy mới chậm rì rì nói: “Cái gọi là cấu thường, chính là một loại khi người đi vào trong giấc ngủ, tiến vào trong phòng nắm của người đó, liếm những thứ bẩn tưởi bên trong bồn tắm. Bồn tắm lớn bị nó liến qua, chẳng những không sẽ sạch mà là ngược lại ngày càng bẩn.” (ND: tác bửn tưởi vđ)
Thật đúng là con ma kỳ quái, tôi thật ra là lần đầu nghe nói còn có loại ma thích liếm thứ bẩn tưởi như thế.: “Như vậy nghe qua, con ma này cũng không có gì nguy hiểm, làm sao có thể sát hại Lưu Loan?” Tôi rất là không rõ.
“Quả thật là con ma kia cũng không có gì nguy hại, nó ngoại trừ tặng quà, liếm thứ bẩn tưởi, tiến vào trong mộng của cô bé kía, cũng sẽ không có cái gì khác ác độc cả.”
Ma nữ áo trắng nói chuyện làm cho tôi lâm vào trầm tư, từ lời của cô ấy nói như vậy, cấu thường chính là yêu thích mộ vân thấm, muốn cùng cô ấy quen biết. Mà thứ chân chính sát hại lưu loan, muốn đối phó với mộ vân thấm thực ra là một người khác.
Sửa sang lại một chút ý nghĩ, cho tới bây giờ, chuyện này đã liên lụy vào ba thế lực.
Thứ nhất chính là ma nữ áo trắng, bị nhốt ở trong phòng tắm không ra được, mọi chuyện này cơ bản cùng với cô ấy không có liên quan.
Thứ hai là cấu thường, nó yêu thích mộ vân thấm. Lúc trước những việc kỳ lạ mà người khác gặp được là do nó làm cả. Nhưng nó sẽ không phải là hung thủ giết người.
Về phần thế lực thứ ba, chính là người chân chính muốn đối phó mộ vân thấm, sát hại lưu loan chính là thủ phạm ra tay.
Nghĩ thông suốt ba điểm này, tôi hiểu được tiếp theo nên cần làm cái gì. Tôi không cần phải đặt tinh lực lớn lên cấu thường, con ma kia là vô hại, tôi lúc nào cũng có thể bắt và tiêu diệt được.
Chân chính cần đối phó chính là người đã sử dụng hành động để đối phó với mộ Vân Thấm. Cẩn thận suy nghĩ một chút, người kia rất có thể là Hồng Trí Hào.
Trước không nói anh ta có ý đồ sát hại tôi, khống chế con nhện, chỉ cần là đêm đó hiện trường xuất hiện con nhện quái dị hoặc giòi bọ là có thể phán đoán chắc chắn liên quan đến Hồng Trí Hào.
“Đại phi, anh đem hiện trường thu dọn cho tốt, sau đó trở về tiếp tục theo dõi hồng trí hào.”
Tôi phân phó một câu, liền rời khỏi.
Bây giờ cần làm rõ xem có phải hung thủ là Hồng Trí Hào hay không, hơn nữ anh ta sử dụng phương pháp gì. Làm sao có thể không chế con nhện kỳ quái giỏi như thế.
Ở phương diện này, Dư Bân là cao thủ, tôi phải gọi anh ta để hỏi mới hiểu được.
Gọi cho di đông của Dư Bân, nghe giọng giống như là anh ta mới vừa tỉnh ngủ. Hỏi tôi: “Hởm, bọn họ đều nói anh đã chết rồi, làm sao còn có thể gọi điện thoại cho tôi.”
Tôi vừa nghe giọng điệu của anh ta, chỉ biết anh ta nhất định đã sớm biết tôi không có chuyện gì rồi. Người này đúng là, tinh ranh như hầu tử vậy ( Khỉ) muốn giấu được ánh mắt của anh ta, qua thực là lên trời con khó hơn.
Tôi nói với anh ta: “Không cần nhiều lời, tôi có chuyện cũng muốn hỏi anh.”
“Không cần hỏi, chuyện anh muốn hỏi tôi đã sớm giúp anh điều tra rồi. Lưu loan chếtlà bởi vì vi bị người hạ cổ, chẳng qua là người hạ cổ pháp lực còn không cáo, phải đem độc vật cho vào trong rượu để cho người ta uống, mới có thể có hiệu quả.”
A, dư bân thật đúng là hiểu biết, mới sáng sớm đã đem việc này điều tra ra rồi.
Hạ cổ?
Là thuật ở ở Đông Nam Á đặc biệt lưu hành ở Thailand, một ít người hạ cổ lợi hại có thể không hề tiếng động mà sát hại một người. Cho nên không ai cùng dễ dàng đắc tội với cổ sư.
Nhưng mà cũng hiếm thấy Hạ cổ sư xuất hiện ở Trung Quốc? Hơn nữa một tên học sinh trung học mười bảy tám tuổi giống như là hạ cổ sư vậy.
Đến tột cùng hồng trí hào còn có bối cảnh như thế nào?
Tôi cúp điện thoại của Dư Bân, một mình tự hỏi vấn đề này, nhưng là nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra được cái gì.
Ngay khi tôi đang tự hỏi vấn đề, di động lại thấy gọi đến, tôi vừa nhìn, là đại phi gọi tới.
Tôi để cho đại phi theo dõi hồng trí hào, tại sao anh ta bây giờ đã gọi điện thoại? Chẳng lẽ là bên kia xảy ra chuyện gì rồi sao?
Tôi ấn nghe điện thoại, hỏi: “Có chuyện gì, xảy ra chuyện gì à?”
Đại phi lo lắng nói: “Nguy rồi, xong đại sư, mau đến nhìnxem đi, hoàng thiên kiên quyết không ổn rồi!”
Hoàng thiên kiên quyết không ổn? Cái lão già này tôi biết, bề ngoài thoạt nhìn khù khù đù đờ, tuổi cũng lớn. Nhưng ông ta xương cốt vẫn rất là cứng, tay chân cũng rất là nhanh nhẹn, có thể nói là như thế này, bồn năm thanh niên khỏe mạnh cũng không thể nào chế phục được ông ta.
Tôi cúp điện thoại, đi qua khách sạn, tìm phòng hoàng thiên kiên quyết mà đẩy cửa vào.
Trong phòng có mặt ba người, chính là mộ vân thấm, hồng trí hào cùng đại phi.
Đại phi nhìn thấy tôi quả thực đều có thể dùng từ vui quá mà khóc để hình dung, mà hồng trí hào sau khi nhìn thấy tôi, trong ánh mắt mặt tràn ngập bất đắc dĩ, không đoán được. Cũng khó trách anh ta không thể tin được, bởi vì anh ta ngay từ đầu liền cho rằng tôi đã chết.
Kỳ thật là điệu bộ cử chỉ của hai người này tôi cũng đã biết ở trong lòng rồi, thứ kỳ quái chính là mộ vân thấm, cô ấy chỉ là lẳng lặng địa nhìn tôi liếc mắt một cái, không có biểu tình gì. Càng mấu chốt chính là, cô ấy thò tay ra, kéo lấy cánh tay của hồng trí hào, đầu tựa vào vai của hồ trí hào, giống như là một đôi vợ chống trẻ ngọt ngào vậy. (ND: có lẽ nào dính bùa yêu)
Tại sao có thể như vậy? Mộ vân thấm lúc trước trốn Hồng trí Hào còn không kịp, tại sao bây giờ lại ân ân ái ái như thế? Bọn họ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Đối với vấn đề này, tôi cũng không để ở trong long, sau này sẽ từ từ mà lo lắng, bây giờ tôi cần phải xem xét tình huống của Hoàng Thiên Kiên Quyết.
Từ trong mắt tôi nhìn đến Hoàng Thiên Kiên Quyết, chỉ biết ông ta đã sắp chết.
Bởi vì hoàng thiên kiên quyết đã không có hô hấp, hai mắt tuy rằng mở to, nhưng vô thần.
Tôi đến gần tiếp tục quan sát, nhìn xem hoàng thiên kiên quyết còn có cái gì đặc biết hay không. Vừa nhìn qua mới phát hiện, miệng của ông ta có một chút vể máu.
Nhưng lại là máu màu xanh lá.
Vì chứng minh đó là máu, mà không phải cái gì khác. Tôi lấy ra một cây châm, đâm vào cacnhs tay của Hoàng Thiên Kiên Quyết, lúc lấy ra phát hiện, cũng là máu màu xanh lá.
“Máu màu xanh.” Tôi tinh tế cân nhắc đến phiên diện này.
Hoàng thiên kiên quyết hẳn cũng là trúng cổ, mới có thể chết đột ngột như vậy. Lưu loan dính cổ, đầu vỡ ra, sinh trưởng ra giòi, tôi toàn thân nổi lên mọng mủ, hoàng thiên kiên quyết trên người máu biến thành màu xanh lá.
Đây đều là đặc điểm của trúng cổ.
Mà người làm chuyện này, hẳn là chính là hồng trí hào.
“Là anh đã xuống tay?” Tôi liếc mắt nhìn thấy hồng trí hào, muốn từ trong anh mắt của anh ta nhìn ra vấn đề.
Nhưng kết quả là, cũng không nhìn ra cái gì cả.
Lúc này chuyện kỳ quái đã xảy ra, hồng trí hào cái gì cũng không nói, ngược lại là mộ vân thấm, cô ấy hai tay dang ra, che ở trước mặt hồng trí hào, nói: “Không cho anh bắt nạt Trí Hào.” (ND: 100% dính bùa yêu rồi)
Một màn không chỉ làm tôi ngây người, ngay cả đại phi cũng bị dọa, Mộ Vân Thấm, người luôn luôn sợ phiền phức sẽ vì người con trai mà cô ấy ghê tởm làm ra cái hành động này, đây là chuyện gì xảy ra?
“Mộ tiểu thư, cô có khỏe không?” Tôi hỏi cô ây.
Nhưng mà mộ vân thấm không hề dao động, vẻ mặt khinh thường, giống như là cho dù là vì Hồng Trí hào đi tìm cái chết cô ấy cũng nguyện ý.
Rốt cuộc trong khoảng thời gian tôi rời đi đã xảy ra chuyện gì, làm cho Mộ Vân Thấm biến hóa lớn đến như vậy? Càng quan trong hơn chính là, nhìn thế nào cũng giống như là cô ấy không biết tôi vậy?
Mộ vân thấm lôi kéo tay hồng trí hào hướng ngoài cửa đi, vừa đi vừa nói chuyện: “Trí hào, chúng ta đi, không cần để ý cái tên đáng ghét này.”
Hồng trí hào lắc đầu cái, nở nụ cười, nói: “Tốt, nghe em.” Lại quay đầu đối tôi trào phúng nói: “Xin lỗi, tôi phải rời khỏi đây trước, chuyện của lão già kia giao cho hai người anh giải quyết hậu quả.”
Nói xong, hai người bọn họ kéo tay đi ra ngoài cửa.
“Cái gì vậy!” Đại phi hung hăng đá một cước đá vào trên ghế mà hoàng thiên kiên quyết nằm phát tiết sự bất mãn.
Một cước này đá xong, hoàng thiên kiên quyết bàn tay mở ra, ở trong lòng bàn tay ông tay viết một chữ: rượu.
Tôi nhìn chữ này rồi lâm vào trầm tư.
Rượu? Lúc trước cả người tôi nổi mọng mủ chính là vì uống ly rượu của Hồng Trí Hào, chẳng lẽ nói, ngay cả mộ vân thấm cùng hoàng thiên kiên quyết bị thế này cũng là do vì rượu, mới có thế một người tính cách biến hóa lớn, còn một người thì tử vong?
Dư bân nói qua, người hạ cổ pháp lực chưa đủ cao thâm, chỉ có thể từ thức ăn và rượu thả độc vật và cổ. Như vậy nhìn qua, rất phù hợp với Hồng Trí Hào.
Anh ta không chỉ là muốn giết chết “Tình địch” là tôi, còn càng đáng sợ chính là, anh ta ngay cả lưu loan, hoàng thiên kiên quyết người bảo vệ Mộ Vân Thấm cũng muốn giết hại.
Tôi phải nghĩ ra một biện pháp để thu thập tên Hồng Trí Hào này, miễn cho anh ra càn rỡ coi trời bằng vung như thế.
Đúng lúc này, tôi cảm giác trong phòng lập tức liền âm trầm xuống. Đảo mắt vừa thấy, không biết từ khi nào thì ở cửa xuất hiện bốn năm con con nhện ngũ sắc.
Con nhện ngẩng cao đầu nhìn tôi cùng với đại phi, tôi biết, chuyện này đại biểu cho việc tuyên chiến.