Hỗn Độn Đại Chúa Tể

Chương 30: Lục Giai Yêu Thú


Bạn đang đọc Hỗn Độn Đại Chúa Tể – Chương 30: Lục Giai Yêu Thú


Đám người Kim Cang Môn liền cười phá lên, một tên trong nhóm liền đi lên chỉ vào mặt Hàn Nguyên nói:” Chỉ là một nhị đẳng thế lực mà đòi bọn ta lui, mặt ngươi dác vàng sao ?”
Hàn Nguyên liền sượng mặt đúng vậy kêu tam đẳng thế lực đi lui trước nhị đẳng thế lực không còn trò đùa nào hơn trò này.

Nhưng cùng lúc đó, một thanh âm nhẹ nhàng liền cất lên: ” Xin lỗi hai vị, Xích Huyết Liên này, tiểu nữ liền muốn, mong hai vị lui bước a.


Lúc này, một nhóm mười nữ đệ tử cũng đi tới, bọn họ đều mặt y phục trắng đều có màng che mặt, nhưng tuy che mặt từ mười người thiếu nữ đều toát lên vẻ kiêu sa, nhất là vị nữ tử vừa nảy, nếu như không che, vẻ đẹp của thể so sánh cùng Nhậm Doanh Doanh, quốc sắc nghiêng hương.
Nam tử dẫn đầu Kim Cang Môn vẻ mặt bối rối:” Đông Huyền Châu, tứ đẳng thế lực đứng đầu, Bích Du Cung, và người này chính là Bích Du Cung một trong năm vị thánh nữ bên trong, Vương Thi Thi.”

Từ xa, Lâm Thần có thể thấy được cô nàng Vương Thi Thi này tu vi chính là Ngưng Đan Kỳ đỉnh phong, sớm đã muốn đột phá nhưng không hiểu vì nguyên nhân áp chế không đột phá, có thể cô nàng sắp chạm đến Ngưng Đan cực hạn.
Vương Thi Thi nhìn qua thiếu niên Kim Cang lúc nảy:” Vị này chắc là thiếu môn chủ Kim Cang Môn, Quách Hạo, Quách thiếu chủ !”
Quách Hạo liền tiến về trịnh trọng vái bái:” Không dám chỉ là một tông môn nhỏ, không dám xưng thiếu chủ trước, Thi Thi Thánh Nữ! “
Lúc này, Hàn Nguyên đã có ý thối lui, hai bên một người họ sau lưng thế lực đều mạnh hơn Thanh Vân Môn chỉ cần nhấc tay có thể làm Thanh Vân Môn chảo đảo chó gà ngồi không yên, nhưng thất phẩm dị bảo trước mặt bỏ đi như vậy hắn không cam tâm.
Lúc này bỗng nhiên mặt hồ bỗng nhiên rung chuyển, nước trong trong hồ liền rợn sóng, lập tức cảm nhận được nguy hiểm tất cả mọi người lâm vào tư thế sẵn sàng đối.

Bỗng từ mặt nước, vụt lên một đầu yêu thú dài gần trăm mét, toàn thân bao phủ vẩy giáp màu xanh, đầu mọc hai cái sừng nhọn.

Vương Thi Thi cùng Quách Hạo liền mặt biến sắc : ” Lục giai yêu thú, Thanh Lẫn Mãng Giao.”
Lâm Thần núp từ xa liền trợn mắt : ” Con này sắp hoá thành Giao thời điểm, đã mọc ra long giác, xem ra nó tính đợi Xích Huyết Liên này hoá thành Cửu Huyết Liên về sau liền hoá thanh Chân Long thời điểm! “
Quách Hạo ra lệnh cho chúng đệ tử toàn lực rút lui, đồng thời Vương Thi Thi cũng cho các đệ tử rút lui, lục giai yêu thú đã sánh ngang với Huyền Vũ Cảnh cường giả của nhân loại, bây giờ bọn họ không phải là đối thủ của nó.

Thanh Lân Mãng Giao rít một hơi rồi phun ra một luồng hoả diễm về phía người Hàn Nguyên đang chạy, trước mắt nguy cơ sắp chết, dù không cam lòng hắn liền lấy ra khối ngọc bài lúc trước mà Tần trưởng lão phân phát cho mọi người, bóp nát liền có thoát ly khỏi Sa Mạc Thần Cung di tích, nhưng việc này đồng nghĩa với việc vô phương quay lại.

Nhưng nào hắn đâu có ngờ tại lúc hắn lấy ra ngọc bài thời điểm, một thanh phi đao từ đâu lao vút ra đánh văng ra khối ngọc trên tay hắn trước khi hắn bóp nát nó.


Không cam tâm hắn liền bị hoả tức của Thanh Lân Mãng Giao thiêu thành tro.
Người phóng thanh đao đó không ai khác chính là Lâm Thần, hắn dùng [Nặc Khí Quyết] thời điểm có thể tránh sự do thám của yêu thú, nhưng hắn vẫn luôn nhìn chằm phía Hàn Nguyên, cười nói:” Muốn chạy đâu dễ, tiện nghi cho ngươi phải chết trong tay ta nếu không cũng không thoải mái vậy a! “
Không dừng ở đó, con yêu giao liền hướng về phía Vương Thi Thi cùng Quách Hạo mà tấn công chặn đường lui bọn chúng.

Quách Hạo lúc này liền lấy ra một tấm phù phóng về phía yêu giao:” Súc sinh, xem chiêu…!Canh Kim Phù, đi !”
Tấm phù màu vàng hoá thành những mũi kim phóng về phía Thanh Lân Mãng Giao, Vương Thi Thi đồng dạng lấy ra một cây cung màu xanh lắp tên liền hướng về thanh giao mà tấn công, đây là ngũ phẩm binh khí Huyền Băng Cung.
Các đệ khác thấy vậy cũng đồng loạt xuất các chiêu bài của mình ra tấn công thanh giao.

Lúc này,cách không xa chỗ Lâm Thần đứng, xuất hiện một thiếu nữ khoác một choàng đen bên trên có phù văn, nếu không phải hồn lực của Lâm Thần có nhạy cảm và đứng gần hắn thực sự cũng không phát hiện ra, lúc này thiếu nữ áo đen mới cất tiếng nói:” Ngươi đứng quan sát cũng một hồi lâu rôi a!? “
Lâm Thần liền cảnh giác :” Cũng như nhau thôi! “
Cô nàng liền không nói gì nhưng bên trong áo choàng đó, cô liền cười nhẹ một thoáng: ” Ngươi nghỉ bọn hắn sẽ thắng chứ?”

Lâm Thần liền lắc đầu từ chối cho cho ý kiến, nhưng cậu không hề pháp giác được tu vi của người thiếu nữ kì bí này dù cậu âm thầm vận dụng [Vô Thượng Tiên Đồng] liền không nhìn rõ chỉ có thể thấy mờ mờ ảo ảo một màu đen, chứng tỏ chiếc áo choàng này phải có lai lịch rất lớn mới tránh được [Vô Thượng Tiên Đồng] truy xét, nhưng cậu dám chắc chỉ có thể là Ngưng Đan Kỳ trở xuống, vì Sa Mạc Thần Cung sẽ đào thải những người bên ngoài từ Ngưng Đan Kỳ trở lên.

Và món bảo vật này tối thiểu cũng là bát phẩm trở lên,và phù triện trên áo phải từ lục giai trở lên.

Điều này nói gõ, cô gái kỳ bí trước mặt này thân phận không hề tầm thường, nội tình sau lưng cô có thể ngũ đẳng thế lực mới có thể tuỳ tiện lấy ra một bảo bối như vậy
Thiếu nữ thấy Lâm Thần cũng không trả lời cô cũng không nói tiếp, cả hai đứng ngoài quan sát, quả thật cô gái này đồng dạng như Lâm Thần, không phải tới gần mới thấy hắn thì thật cô không phát hiện ra.

Không nghỉ tới thế giới này có người có thể làm được thứ mà chiếc áo bảo vật này mang lại hiệu quả.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.