Hỗn Độn Đại Chúa Tể

Chương 23: Mộ Linh San Vs Tô Ngọc


Bạn đang đọc Hỗn Độn Đại Chúa Tể – Chương 23: Mộ Linh San Vs Tô Ngọc


Nghỉ ngơi một đêm, sáng hôm sau các đệ tử đều tập trung tại sảnh, các vị trưởng lão đều có mặt, đặc biệt hôm nay có sự hiện diện của người có quyền lực bậc nhất tại Thanh Vân Môn, môn chủ Lãnh Phàm.

Sự xuất hiện của môn chủ khiến cho các đệ tử rất cao hứng, đồng thời cũng rất áp lực.
Lãnh Phàm đứng trên đài quan sát nói:” Các đệ tử của ta, hãy thể hiện hết tài năng của mình, tông môn sẽ giúp các ngươi phát triển tài năng dựa vào biểu hiện ngày hôm nay nay các ngươi.


Các đệ tử hào hùng, một vị trưởng lão bắt đầu tuyên bô cuộc thi bắt đầu, cũng kêu các đệ tử bắt đầu trận đấu, trận đầu là Mộ Linh San cùng Tô Ngọc, cả hai sắc quốc nghiên hương, thiên tư trác tuyệt.

Cuộc chiến giữa hai mỹ nhân được các nam đệ tử chú mục và hò hét cổ vũ.

Trên khán đài cả hai đều ngang tài ngang sức với nhau, nhưng Mộ Linh San vẫn nhỉnh hơn chút.


Trận chiến dần tới hồi cao trào.

Mộ Linh San dùng tới vũ kỹ là [Hàn Băng Miên Chưởng], Địa giai hạ phẩm chưởng pháp của Mộ gia.

Vũ kỹ này chí âm chí hàn liên miên không ngừng, chưởng pháp đánh trúng sẽ mang theo âm độc gây tổn thương cho lục phụ ngũ tạng bên trong.

Đáp lại Tô Ngọc cũng không vừa, dùng vũ kỹ của Tô gia là Phàm giai cực phẩm kiếm kỹ, [Ngọc Tiêu Kiếm Pháp], chuyên tấn công nhanh nhẹn, là kiếm pháp nhưng sử dụng tiêu sáo để vận dụng nên [Ngọc Tiêu Kiếm Pháp].
Tuy cách biệt giai cấp nhưng độ thuần thục hai bên dường như khá chênh lệch, [Ngọc Tiêu Kiếm Pháp] của Tô Ngọc luyện gần như sắp đạt tới đại thành cấp bậc, còn [Hàn Băng Miên Chưởng] chỉ mới qua nhập môn một chút chưa đạt tới tiểu thành nên không thể áp chế hoàn toàn.
Cuối cùng, Mộ Linh San bèn toàn lực xuất chiêu đem [Hàn Băng Miên Chưởng] thức cuối cùng Băng Tinh Kết Đống mà tung ra để nhanh chóng kết thúc trận đấu, dường như hiểu được tâm tư của cô, Tô Ngọc cũng vận chuyển kình lực sử dụng thức thứ bảy của [Ngọc Tiêu Kiếm Pháp], Trúc Âm Thức, ăn cả ngã về không với Mộ Linh San.
Hai chiêu thức giao nhau cuối cùng, tuyệt chiêu Băng Tinh Kết Đống của Mộ Linh San đã thắng áp đảo tuyệt kỹ Trúc Âm Thức của Tô Ngọc.

Việc này đồng nghĩa, Tô Ngọc đã thua, người thắng là Mộ Linh San.

Các trưởng lão gật đầu đánh giá trận chiến của hai người, thậm chí ngay cả Lãnh Phàm cũng hài lòng với biểu hiện của hai người.
Trận tiếp theo là trận đấu của Lâm Thần với Trác Phàm, rút kinh nghiệm các lần đấu trước, Trác Phàm cũng đánh giá cao Lâm Thần không hề xem thường cậu.

Vào trận, hắn liền sử dụng tuyệt kỹ mạnh nhất của hắn Phàm giai thượng phẩm [Ưng Trảo Trảo Công] hai đôi tay của hắn mô phỏng cặp vuốt sắc của chim ưng hướng Lâm Thần tấn công.

Lâm Thần liền dùng [Du Bộ] tránh né.


Lần này, Lâm Thần muốn lấy Trác Phàm ra đấu luyện đem [Du Bộ] tiến vào tiểu thành, đối với hắn thực chiến là cách nhanh nhứt thăng cấp bản thân.
Lãnh Phàm ngồi trên ghế quan sát: ” Hảo bộ pháp, không nghỉ tới trong tông môn ta lại có đệ tử nắm giữ bộ pháp trác tuyệt như vậy…! “
– ” Theo ta thấy đây không phải vũ kỹ của Thanh Vân Môn ta có “.

Một vị trưởng lão ngồi kế bên nói.
Lãnh Phàm gật đầu đồng tình một bộ phap cao thâm như vậy không thể nào xuất hiện tại một nhị đẳng thế lực như Thanh Vân Môn được, ắt hẳn đây là do hắn có được hoặc của gia tộc hắn có được.
Phía dưới, Lâm Thần tránh những đòn của Trác Phàm một cách suýt sao dù gì người ta là đệ nhất ngoại môn bài danh cũng không phải hạng tầm thường.

[Ưng Trảo Công] tuy thuộc Phàm giai thượng phẩm nhưng luận tốc độ và linh hoạt của nó sánh ngang với cực phẩm đồng giai thậm chí có chút đạt tới Địa cấp, và tên này cũng đem vũ kỹ luyện tới đại thành còn thiếu một chút hoả hầu nữa đạt tới viên mãn.
Để nâng cao thực chiến,Lâm Thần vô tình hay cố ý trong lúc tránh né bằng [ Du Bộ ] cũng đem những thiếu xót của bộ trảo công chỉ điểm cho Trác Phàm, ban đầu hắn không để tâm nhưng khi suy xét thì hắn thấy hợp lý và làm theo tuy không biết mục đích của Lâm Thần là gì nhưng hắn vẫn y đem lời hắn nói mà làm theo.
Ngồi trên quan sát Lãnh Phàm thấy hết những gì bên dưới đang xảy ra liền cười nói: ” Tên Lâm Thần này thật biết cach ngược bản thân, haha…!”
Các vị trưởng lão ngồi kế bên lại nghe không hiểu tại sao vị chưởng môn của mình lại nói như vậy.


Lãnh Phàm liền giải thích : ” Các ngươi xem tên Lâm Thần vừa tránh đòn vừa tấn công vào yếu điểm của Trác Phàm, người ngoài thì tưởng hắn chiếm ưu thế nhưng thật ra là đang chỉ điểm cho tên Trác Phàm này những thiếu sót của vũ kỹ “
” Cái gì , không thể nào, hắn có vấn đề hay sao mà chỉ điểm cho đối phương, còn tên Trác Phàm này cũng thật tại sao lại nghe lời kẻ địch “.

Các trưởng lão ngạc nhiên va một trong đó liền sinh nghi nói.
Lãnh Phàm lại cười haha nói: ” Ta thấy tên Lâm Thần này đem tên Trác Phàm này thành đá mài dao ma luyện cho bộ pháp quai dị của hắn, vì muốn giúp bản hắn tiến bộ hắn chỉ đem đối phương bồi mạnh hơn, chung quy của vì bản thân hắn thôi.

Còn tại sao Trác Phàm lại nghe theo thì ta đoán chắc hắn đã kiểm chứng lời của Lâm Thần nên hắn nghe theo mà không biết đã rơi vào bẫy của đối phương.

Hảo tiểu tử, ta xem ngươi làm thế nào đánh thắng hắn đây! “
Các trưởng lão nghe Lãnh Phàm đánh giá cao Lâm Thần, tất cả chú mục đều tập trung dưới trận đấu của hai người, nhất là Lâm Thần.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.