Đọc truyện Hỗn Độn Đại Chúa Tể – Chương 157: Kiếm Trận Bí Điển!
Mộng Thiên Nguyệt bắt đầu đem ấn kí tinh thần kiếm đạo bản thân dung nhập lên Nguyên Đan của bản thân, mới chạm vào nhau cơ thể nàng bắt đầu chở nên đau nhức, khẽ nhăn mặt nhưng nàng cắn răng chịu đựng từng chút một cơn đau một chút tăng, nàng cắn răng chịu đựng đến mức miệng nàng chảy máu nhưng nàng không hề thốt lên một tiếng, cố gắng chịu đựng.
Bên ngoài, Lâm Thân không mắt rời khỏi nàng dù chỉ một giây, lòng hắn vô cùng đau xot nhưng vẫn giữ im lặng, bởi hắn hiểu ” ngọc bất trác, bất thành khí” muốn thành kiệt tác thì viên ngọc phải trải qua trăm ngàn tôi luyện mài dũa các kiểu mới thành.
Nguyệt Mị Ly bên cạnh thấy vẻ mặt đau đớn của Mộng Thiên Nguyệt không khỏi sợ hãi đồng thời thán phục sức chịu đựng của nàng.
Độ một canh giờ trôi qua, ấn kí kiếm đạo đã được khắc họa được một phần pha, trên bề mặt Nguyên Đan đã hình thành hình thái một chuôi kiếm, bỗng lúc này ấn kí tinh thần kiếm đạo được thúc đẩy nhanh tốc độ khắc nhập, Lâm Thần bên ngoài kinh hãi nói: “Thiên Nguyệt, đừng làm ẩu…”
Thiên Nguyệt vì muốn nhanh chóng thoát khỏi sự dày dò này tăng tốc độ khắc nhập tinh thần kiếm đạo, nhưng cũng có nghĩa sẽ rất nguy hiểm, lúc này nàng đã không nhịn nỗi nữa bắt đầu gào thét đau đớn, khuôn mặt nỗi lên những đường gân máu, hai mắt dần trắng dã không thấy tròng đen, Lâm Thần thấy vậy liền dùng hồn lực truyền cho nàng thông qua bí thuật [Âm Dương Luyện Hồn Bí Thuật] khiến nàng duy trì sự được tỉnh táo, cảm nhận sự nguy hiểm của chủ nhân Bảo Liên Đăng liền xuất hiện trên đỉnh đầu nàng, nó bắt đầu xoay tròn chiếu lên nàng những ánh sáng xanh nhè nhẹ khiến cho nàng từ u minh trở về hiện tại, nàng nhìn qua Lâm Thần tính nói gì đó thì hắn quát nàng:” Nhanh lên, tập trung lại đi…”
Mộng Thiên Nguyệt mới sực nhớ ra mình đang làm gì, liền ngưng trọng tinh thần tiếp tục dẫn dắt linh lực khắc nhập ấn kí tinh thần, lần này dưới hồn lực của Lâm
Thần cùng với hào quang tỏa ra từ Bảo Liên Đăng nàng nhanh chóng đẩy nhanh tốc độ luyện hóa tinh thần ấn kí kiếm đạo cùng Nguyên Đan, rất nhanh độ nửa canh giờ nàng đã thành công khắc nhập cả hai lại với nhau, lúc này Nguyên Đan nàng bỗng nhiên run nhẹ hư hư ảo ảo hiện hóa ra một hư ảnh sau lưng nàng, ấn kí kiếm đạo bỗng phát ra một luồng kiếm khí bạo phát xung quang khiến cho A Ly kinh ngạc một phen, dương như phát tiếc xong nó trở nên mờ ảo biến mất.
Lúc này, Mộng Thiên Nguyệt từ từ mở mắt cả người như đổ nhào xuống nhưng Lâm Thần may mắn đỡ kịp nàng, nàng yếu ớt thều thào nói:” Xin lỗi…”
Lâm Thần hít thơ nhẹ nhàng từ trong người lấy ra một viên đan dược đưa vào miệng nàng nói:” Đây là Bổ Huyết Đan, nàng ăn vào nghỉ ngơi chút đi, nàng đã cố gắng rồi, chúc mừng nàng nữa bước tiến vào Kiếm Trận sư…”
Mộng Thiên Nguyệt mĩm cười sáu đó nuốt viên đan dược trong tay Lâm Thần bón cho nàng, nàng vận chuyển [Hồng Mông Tạo Hóa Quyết] thúc đẩy quá trình hấp thu dược lực, đô năm mười phút toàn bộ dược lực được nàng hấp thu hoàn toàn, thể trạng cũng khôi phục chín mười phần, lúc này Lâm Thần mới tiến tới nói:” Bây giờ Nguyên Đan của nàng đã chịu tải tinh thần kiếm ấn của nàng đã thành công hóa thành hạch tâm kiếm trận nhưng như vậy vẫn chưa đủ, tiếp theo nàng cần uẩn dưỡng nó và tăng cường thể chất của nàng để chịu đạo văn trận pháp, thể chất nàng đặc thù không thể tùy tiện tu luyện thể pháp được, luyện pháp không được nhưng ta sẽ dùng đan dược giúp nàng tăng cường thể phách nên nàng không cần lo lắng.
Bây giờ ta sẽ truyền cho nàng kiếm trận bí thuật, hiện tại ta có hai bộ kiếm trận tối thượng, là [Thập Nhị Đô Thiên Tinh Đấu Đại Trận] và [Hỗn Nguyên Thập Vạn Bát Thiên Kiếm Trận]…!Hai bộ này là pháp quyết vô thượng, may mắn ta có được, nàng chọn đi!”
Sau đó hắn giải thích sơ lược hai bộ kiếm trận này cho nàng, lại nói, hai bộ kiếm trận này kiếp trước vô tình hắn có được trong một lần cơ duyên xảo hợp có được, nhưng một trong đó có một quyển không được đầy đủ, hắn phải mất ngàn năm nghiên cứu, tham khảo hơn trăm vạn quyển trận điển có hơn, nhờ vậy kiến thức trận pháp hắn cũng có tạo nghệ xuất chúng, khi đang bế tắc thì hắn vô tình đi vào một di tích cổ của một nền văn minh kì bí không được nhắc đến trong các điển tịch, nhưng cũng nhờ vậy hắn mới tìm được phương hướng bổ, lại mất vài trăm năm hắn mới bổ sung đầy đủ khiếm khuyết của kiếm trận, nhưng dù vậy hắn cũng chưa hài lòng, vẫn cảm thấy thiếu gì đó, mà bộ đó chính [Thập Nhị Đô Thiên Tinh Đấu Đại Trận], kiếm trận này gồm bốn đại trâbh hợp thành lần lượt là sát trận tuyệt diệt tứ phương, huyễn trận huyễn hoặc thế nhân, khốn trận vây hãm chư thiên thần phật, thủ trận kiên cố bất phá…!Còn về phía [Hỗn Nguyên Thập Vạn Bát Thiên Kiếm Trận] là kiếm trận hắn tình cờ phát hiện trong lúc thu thập trận pháp điển tịch, trong một thành trì bị bỏ hoang, bộ kiếm trận này được cất giữ trong đạo tràng, phải mất mấy ngày hắn giải được câu đố trên thạch bia đê có được nó, nhìn chung kiếm trận này là bộ hoàn chỉnh hơn bộ trước, dĩ nhiên uy lực không hề thua kém là bao, nó lấy quy tắc đạo sinh vạn vật mà hình thành mười vạn tám ngàn kiếm ảnh để diễn hoá trận đồ từ sát trận tấn công, tới thủ trận phòng ngự…
Mộng Thiên Nguyệt ngây người một lúc suy nghĩ một hồi sau đó nói:” Ngươi nói muốn rèn mười hai thanh kiếm nhất định là muốn luyện [Thập Nhị Đô Thiên Tinh Đấu Đại Trận] đúng không ?”
Lâm Thần gật đầu :” Không sai!”
Mộng Thiên Nguyệt mỉm cười nói:” Vậy ta chọn [Hỗn Nguyên Thập Vạn Bát Thiên Kiếm Trận] “
Lâm Thần nhìn nàng nói:” Nàng xác định rồi chứ, như ta đã nói, một khi đã chọn sẽ không thể thay đổi được đâu!”
Mộng Thiên Nguyệt gật đầu chắc chắn nói:” Tuyệt không thay đổi! “
Lâm Thần gật đầu sau đó dùng ngón tay thông qua hồn lực mà truyền toàn bộ kinh văn bên trong [Hỗn Nguyên Thập Vạn Bát Thiên Kiếm Trận] cho nàng, sau đó hắn nói tiếp:” Hiện tại nàng chưa thể khắc trận văn được, muốn vậy thể phách nàng phải đạt cửu giai mới bắt đầu khắc trận, bây giờ mà khắc chính là cái chết.”
Mộng Thiên Nguyệt gật đầu :” Ta biết rồi!”