Hỗn Độn Đại Chúa Tể

Chương 152: Tây Huyền Châu Đại Biến


Bạn đang đọc Hỗn Độn Đại Chúa Tể – Chương 152: Tây Huyền Châu Đại Biến


Cùng lúc này phía xa cách đó hơn vài trăm mét, một người vận đồ đen toàn thân, một cái nón phủ lên, mặt đeo mặt nạ, lộ ra hai mắt xanh biếc nhìn phía Lâm Thần, vẻ mặt đầy kinh hãi nói :” Không ngờ hắn vậy mà giết được nhóm người kia, phải nhanh chóng báo cho tiểu thư biết! Người này quá nguy hiểm.


Đang định lúc hắn rời đi thì bỗng bốn phía kiếm khí bao quanh, chỉ cần hắn dám cử động lập tức số kiếm khí này bổ vây tấn công hắn, hắc y nhân nhìn lại thì thấy một thanh kiếm màu đen tuyền đang chĩa về phía hắn, dựa vào kinh nghiệm phong phú rất nhanh liền nhận ra đây là thứ gì, liền thốt lên:” Kiếm linh…!Nói vậy, hắn phát hiện ra ta…”sau đó hắn khằn giọng, nhẹ nhàng nói.” Ta là người của tiểu thư Đạm Đài, phái tới để hỗ trợ công tử, thấy người bình an ta liền quay báo cho tiểu thư một tiếng, cho người yên tâm! “
Lúc này, giọng Lâm Thần vang lên trong đầu hắc y nhân nói:” Cất giữ tâm tư của ngươi, ta biết ngươi đang nghĩ gì, chuyện hôm nay không được truyền ra ngoài, báo cho Đạm Đài Thanh Trì, khi ta phục hồi linh lực sẽ tới tìm nàng bàn việc!
Hắc y nhân khẽ toát mồ hôi hột, gật đầu nói:” Yên tâm, ta sẽ giữ kín chuyện này…!”
Lâm Thần nói:” Vậy thì tốt, ngươi có thể đi báo cho Đạm Đài Thanh Trì biết !”
Sau đó, hắc y liền cảm thấy xung kiếm khí tản mát không còn một chút dấu vết lưu lại, thanh kiếm đen trước mặt cũng không thấy đâu,hắc y lắc đầu một cái sau đó kiên định ánh mắt, hắn liền biến mất tại chỗ.
Vừa rồi khi Lâm Thần hấp thu thiên địa linh khí khôi phục linh lực, đồng thời linh hồn hắn cũng dần dần khôi phục, lúc hồn lực khôi phục bảy, tám phần hắn liền cảm nhận được sự hiện diện của hắc y nhân, vốn dự định không biết phải đối phó như thế nào, thì hắn phát hiện đôi mắt phát ra dị tượng, là Thanh Đồng Thiên Nhãn, thiên phú độc nhất của Thái Cổ Thị Tộc, người của Đạm Đài Thanh Trì, hắn tạm thời thở phào nhẹ nhõm.


Sau đó hắn đem Dạ Nguyệt Kiếm đem hù dọa hắn, một phần kẻ kia thấy bản lĩnh của Lâm Thần kèm Dạ Nguyệt mang một phần linh hồn của hắn, lại là bản mệnh chi kiếm của hắn nên nó có một ý thức riêng, trong lòng đã mang sợ kiêng dè nên hắc y nhân bị Lâm Thần thành công hù dọa.

Lúc này hắn mới an tĩnh điều tức khôi phục vết thương sau cuộc chiến.
Về phía Trân Bảo Phủ sau khi Đạm Đài Thanh Trì nghe được bản thân không chủ động được mà run lên kích động:” Quả nhiên…!Haha, Đạm Đài Kính thúc, mang người của gia tộc vây hãm người của Tây Môn Gia cùng Tư Đồ Gia, nhất cử nhất động không được bỏ xót nếu được bút bọn họ không thể rời khỏi Bạch Hổ Thành.

Đồng thời cũng âm thầm phong tỏa tin tức này lại! “
Hắc y nhân kia tên là Đạm Đài Kính cũng là người của Thái Cổ Thị Tộc một trong những thuộc hạ đắc lực của Đạm Đài Thanh Trì, hắn gật đầu lĩnh mệnh nhưng hắn chợt nhớ gì đó khẽ hỏi:” Còn Tư Mã Gia thì sao ?”
Đạm Đài Thanh Trì khẽ nheo mắt trầm ngâm suy nghĩ chuyện gì đó liền nói:” Chuyện Tư Mã Gia ta sẽ đích thân giải quyết, phần còn lại nhờ thúc giải quyết…!Không được bỏ xót bất cứ chuyện gì?!”
Đạm Đài Kính trịnh trọng chấp tay cúi chào sau đó biến mất, chỉ còn Đạm Đài Thanh Trì còn lại mặt dãn ra mĩm cười nói:” Lâm Thần đệ đệ, quả nhiên ván bài này mình cược đúng…” liền ngay nét mặt nàng trở nên nghiêm túc nói :” Người đâu…!Chuẩn bị viếng thăm Tư Mã Gia…”
Tây Môn Gia, bên trong linh đường bài vị của Tây Môn Thiên cùng hai vị Thánh Vũ Cảnh liền vỡ nát, kẻ trông coi linh đường liền sợ hãi vội đi báo cho người trong gia tộc, hay tin các trưởng lão của Tây Môn Gia liền kinh hãi không thôi, chưa kịp hoàn hồn thì một gia nhân chạy vào báo:” Các vị trưởng lão, chúng ta bị một nhóm người vây hãm, khu mỏ cũng bị nhóm người này khống chế, bây giờ chúng ta gần như không thể rời khỏi trang viên !”
Tây Môn Nhân (đại trưởng lão của Tây Môn thế gia, tu vi Tôn Vũ Cảnh thất trọng đỉnh phong) hớt hãi nói:” Rốt cuộc là kẻ nào làm điều này, Tư Đồ Gia hay Tư Mã Gia, hay là nhóm người của Trân Bảo Phủ ???”
Tên thuộc hạ run rẫy sợ sệt nói:” Thuộc hạ không rõ, bọn chúng toàn thân mặc đồ đen không cách nào phân biệt là ai?!”
Tây Môn Nhân tức giận nghiến răng nói:” Chết tiệt! Chúng ta đã đắc tội ai mà phải gặp cảnh ngộ như vậy ?! “
Lúc này các trưởng lão khác cũng bắt đầu nhao lên, bọn chúng bắt đầu bàn tán.

Tây Môn Hoàng (nhị trưởng lão của Tây Môn Gia, tu vi Thất vũ trọng Tôn Vũ Cảnh) hướng mọi người nói: “Chuyện tới nước này, tạm thời triệu tập gia nhân lại, mở lên kết giới bảo hộ.


Nhân huynh, ngươi xem ý kiến này như thế nào ?”
Tây Môn Nhân bất đắc dĩ gật đầu nói:” Chuyện đến nước này chỉ còn cách như vậy, truyền lệnh xuống dưới cho mọi người đi”
Sau đó mọi người tản ra nhanh chóng đi làm nhiệm vụ của bản thân, chưa bao giờ Tây Môn gia rơi vào thế bị động như vậy, đại sảnh bây giờ chỉ còn Tây Môn Nhân cùng Tây Môn Hoàng ở lại, Tây Môn Hoàng tức giận nói:” Ruốt cuộc kẻ nào giết đại ca cùng hai vị cung phụng của gia tộc?”
Tây Môn Nhân mặt mày nhăn nhó, mắt híp lại suy nghĩ cái gì đó sau đó quay qua nói với Tây Môn Hoàng:” Chuyện này nhất định phải điều tra rõ ràng, Hoàng ngươi ở lại gia tộc chỉnh đốn tộc nhân, ta sẽ ra ngoài âm thầm điều tra…”
Không đợi Tây Môn Hoàng phản ứng Tây Môn Nhân vội vàng thi triển vũ kỹ biến mất trước mắt.

Tại một bên cạnh khác, cũng ngộ tương đồng như Tây Môn Gia chính là Tư Đồ Gia, bọn họ trưởng lão đoàn cũng phái người ra ngoài âm thầm điều tra.

Bạch Hổ Thành nhất thời trở nên tĩnh lặng hơn bao giờ khác, tại một phía khác, Tư Mã Gia, ngồi trong đại sảnh tiếp khách, Đạm Đài Thanh Trì người ngồi cầm tẩu thuốc dài khẽ rít một hơi thở ra nói:” Tư Mã gia chủ, người cũng nên cho ta biết lựa chọn của người đi a, nô gia không tiện ở lâu a!”
Tư Mã Huy (gia chủ đương nhiệm Tư Mã Gia, tu vi Tôn Vũ Cảnh cửu trọng) mặt cau có nói:” Chuyện này quá hệ trọng nhất thời ta không thể quyết định được”
Nghe vậy, Đạm Đài Thanh Trì liền đứng dậy ý định rời đi, nàng nói:” Xem ra gia chủ đây là không muốn tham dự, vậy mong gia chủ vẫn giũ lập trường, Trân Bảo Phủ không muốn đối đầu cùng Tư Mã Gia đâu a…!Hôm nay đã quấy rầy, nô gia xin phép cáo biệt!”
Tư Mã Huy liền cảm thấy dường như mình đánh mất thứ gì đó, khiến hắn khó chịu, định nói gì đó nhưng rồi lại thôi mắt nhìn Đạm Đài Thanh Trì rời đi khỏi đại sảnh.


Lúc này, Tư Mã Nhu (đại trưởng lão Tư Mã Gia, tu vi Tôn Vũ Cảnh lục trọng) nói:” Gia chủ chuyện này hệ lụy quá sâu, Tư Mã Gia không nên nhúng tay vào, giữ vũng trung lập lập trường, chẳng may bị phản ngược chính là đại họa của Tư Mã Gia ta!”
Tư Mã Huy gật đầu nói:” Không sai, nhưng có thể trong một ngày giết hai vị gia chủ Tây Môn Thiên cùng Tư Đồ Lãng, và năm vị Thánh Vũ Cảnh.

Lâm Thần người này thật là có bản lĩnh, nếu có cơ hội ta cũng muốn kết giao một phen, nhưng bây giờ thì phái người Tư Mã Gia triệu tập về gia viên, nếu như không có chuyện gì quan trọng hạn chế bước ra đường!”
Tư Mã Nhu gật đầu, hướng gia chủ một vái sau đó cũng nhanh chóng rời đi.

Tư Mã Huy ngồi trên ghế dài trầm tư suy nghĩ:” Không biết nước cờ này ta đi là đúng hay sai a…!Thôi phó thác cho số mệnh vậy!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.