Hỗn Đản! Cậu Không Được Đụng Vào Tôi!

Chương 39


Đọc truyện Hỗn Đản! Cậu Không Được Đụng Vào Tôi! – Chương 39

“Ùm bò!!!… Cạc cạc!!” Tức giận nện lên lưng Jung Yunho, tiếng chửi rủa lại biến thành tiếng động vật kêu! Thật sự là tức chết tôi rồi! Bà lão chết tiệt!

“Cậu thành thật nằm xuống đi!” So với bộ dạng sắp bùng nổ của tôi, thanh âm Jung Yunho lại vô cùng sung sướng, oa! Có ai không hả! Thả tôi xuống ah ah!!

Thật sự là tà môn, một đoạn đường không thể tính là ngắn vậy mà không gặp được người nào cả, hại tôi ngay cả hô cứu mạng cũng không thể, mà đừng nói đến hô cứu mạng, ngay cả cơ hội nói tiếng người cũng không có! Trên đường đi vài dặm lại có tiếng quang quác, tôi nghe xong cũng có chút dở khóc dở cười, bất đắc dĩ nhìn chim chóc bay trên đỉnh đầu, đều do tên Kim Hee Chul nuôi nhiều thú quá làm gì, hại tôi không dám mở miệng để tránh gọi dã thú tới!!

Trở lại phòng, Jung Yunho buông tôi ra. Miệng ngậm chặt nãy giờ bắt đầu phát thanh, thấy ánh mắt Jung Yunho càng ngày càng quỉ dị, dự cảm có chuyện chẳng lành, nhanh chân bỏ chạy, chưa được hai bước đã bị kéo mạnh lại, ném lên giường.

“Ầm ầm….”

Gian nan đứng dậy, ngoài cửa sổ lại vang lên tiếng sét, Jung Yunho không có hảo ý dưới tia chớp lập lòe nhìn càng thêm đáng sợ, kìm lòng không được run rẩy vài cái, đảo mắt đã bị đè xuống…

“Chít chít….” Chít chít cái gì ah!


“Jaejoong, tôi rất tò mò, lát nữa lúc cậu rên rỉ thì sẽ thế nào ah ~” Jung Yunho giữ chặt đầu tôi, một tay bắt đầu xé rách quần áo tôi, xin nhờ!! Tên này sao đột nhiên lại thú tính đại phát vậy!!! Cứu mạng ah!!

Tiếng sấm ngoài cửa sổ không ngừng vang lên, hẳn không lâu nữa sẽ mưa to, có thể coi là trời thương tôi sao?!

“Meow…” Trước ngực đột nhiên bị xoa nắn, lực chú ý lập tức tập trung vào tên đầu sỏ!

“Không chuyên tâm?!” Ác ý chậm rãi trượt tay xuống hạ thân tôi: “Hậu quả của việc không nghe lời….. Nơi này sẽ chịu thiệt đấy ah ~” Khóa rất nhanh bị kéo xuống, trung tâm bị một phát nắm lấy, hạ thể chấn kinh co rút nhanh một hồi, tên Jung Yunho kia! Cậu muốn hại tôi bất lực sao?!!

Tên kia lại cố ý bỏ qua ánh mắt phẫn nộ của tôi, áo bị cởi ra khỏi người, hơi thở ấm áp phun lên cổ tôi, đầu lưỡi cũng không chịu yên liếm láp, nếu như không phản kháng thì nhất định sẽ phải chịu thiệt, nhân lúc cậu ta chuyên tâm gặm cắn, nắm chặt bờ vai cậu ta dùng sức một phen, kết cục thay đổi, đè cậu ta dưới thân. Đắc ý cười.

Cậu ta lại không phản kháng, hai cánh tay đặt dưới ót: “Nguyên lai Jaejoong của chúng ta thích ở trên như vậy, thế thì hôm nay thử xem sao ~ ~”

Cái gì? Tôi không nghe lầm chứ? Để cho tôi ở phía trên? Đơ người một lúc, eo lại bị cậu ta ôm lấy.


“Vậy, Kim tiểu công ôn nhu, đến đây đi ~” Thanh âm gợi cảm và trầm thấp, lười biếng cởi bỏ mấy nút áo, ánh mắt mị hoặc không ngừng ném ra, ah! Mỹ thực trước mắt, lại nhiệt tình như vậy sao có thể buông tay, tôi ôm mặt cậu ta hôn một hồi, tay cũng bắt đầu sờ loạn khắp nơi, ông trời ơi, ngài rốt cuộc hiển linh rồi, nửa quỳ giữa hai chân cậu ta, thưởng thức cơ bụng rắn chắc, hai chân thon dài khỏe mạnh, đầu nóng lên, trực tiếp búng quần cậu ta. Ah…. Cái này, quả nhiên là có chút khác so với tôi a…

“Đợi một chút!” Jung Yunho túm lấy tay tôi: “Muốn xứng đáng với số 1, thì trước tiên phải yêu thương đối phương rồi mới hưởng thụ ~”

Tôi khó hiểu nghiêng đầu nhìn cậu ta.

“Chính là muốn cậu phải yêu thương người ta ah…” Thanh âm điệu đà cùng mị nhãn phóng điện rất mạnh, tôi nuốt nước bọt, không sao! Kim Jaejoong tôi tất nhiên là sẽ xứng đáng làm số 1, honey, cậu ngoan ngoãn nằm hưởng thụ đi!

Theo thói quen thè lưỡi liếm môi, khẽ gật đầu với cậu ta, sau đó cúi người nâng vật đã sớm ngẩng đầu ngậm vào trong miệng, ha ha, tivi nửa đêm thường chiếu cái này! Tôi cũng thử xem!

“A… Jaejoong….” Jung Yunho nâng người lên, cau mày: “Cậu có thể…. Thu lại răng nanh không? Tôi biết cậu rất đói, nhưng vật này tôi chỉ có một…”

Mặt đỏ lên, hàm răng lập tức thu lại, người ta không có kinh nghiệm a…


Chỉ có thể nói cậu ta thật sự quá lớn, lúc nhét vào trong miệng, ngay cả động tác phun ra nuốt vào tối thiểu nhất cũng không có cách nào hoàn thành, càng loạn hơn chính là nó càng lúc càng lớn, dường như đã đụng đến cổ họng của tôi, dạ dày cũng có chút khó chịu, nhưng là tôi phải chủ động giúp cậu ta, hiện tại mà lấy ra thật sự là có chút…. Hơn nữa, tôi là số 1 cơ mà! Sao có thể bỏ cuộc giữa đường, khẽ cắn môi, không được, không thể cắn răng, trong lúc Jung Yunho không ngừng ném mị nhãn qua, tôi cố gắng khiến nó chậm rãi ra vào, cảm thụ nhịp đập dồn dập, ra vào vài cái, khoang miệng bắt đầu cứng đơ, khóe miệng không tự chủ được chảy nước bọt, vật kia càng bành trướng, mặt tôi càng nóng hơn.

“Jaejoong, nhanh lên chút nữa.”

Nghe lệnh bảo động tác nhanh hơn, nhưng khoang miệng đã há đến mức to nhất, tốc độ ngược lại càng ngày càng chậm. Hô hấp Jung Yunho dần dần trở nên dồn dập. Tay ôm eo tôi trượt xuống, cắm vào bên trong tôi, xoa nắn lung tung.

Hạ thân vì động tác đáng thẹn này mà chậm rãi ngẩng đầu, thật sự không được, muốn rút nó ra, lại bị Jung Yunho đột nhiên động người, nắm tóc tôi chủ động tiến công, hỗn hợp nước bọt cùng dịch của cậu ta chậm rãi nhảy xuống khiến cho người ta đỏ mặt tới tận mang tai, tốc độ cậu ta càng ngày càng nhanh hơn, khoang miệng đã tê liệt không chịu nổi, thanh âm bị chặn ngay trong cổ họng, ngay cả tiếng kêu ô ô cũng không phát ra được.

“Jaejoong, Jaejoong!….” Jung Yunho điên cuồng thẳng tiến, trước lúc bắn ra vội vàng đẩy tôi ra, dịch trắng phun tung tóe nơi khóe miệng.

Miệng nhức nhối tạm thời không thể ngậm lại, ghé vào trên ngực cậu ta thở gấp. Việc này thật sự là mệt mỏi ah.

“Jaejoong…” Đầu lưỡi liếm liếm vành tai tôi: “Kế tiếp để tôi yêu thương cậu đi ~” Một tay chậm rãi đè ép trong tôi, tuy nội tâm rất muốn phản kháng, nhưng thên thể lại thành thật tiếp nhận ngón tay cậu ta xâm nhập, tay kia nắm chặt trung tâm của tôi xoa nắn, không thể không nói kỹ thuật của cậu ta rất tốt, đằng sau hơi đau đớn thì động tác phía trước lại nhanh hơn, cảm giác băng hỏa xen kẽ khiến người càng lúc càng hưng phấn, thở dốc khẽ cắn bờ vai cậu ta, cậu ta hiểu rõ lúc nào tôi muốn nhanh hơn, lúc hưng phấn nhất, tôi nức nở bắn ra, công việc khuyếch trương hậu huyệt cũng vừa xong, thân thể sau khi giải phóng thì càng thêm mềm nhũn, Jung Yunho ôm tôi bắt đầu, hai chân bị ép buộc mở ra lập tức cảm giác được vật nóng bỏng kiên định của cậu ta.

“Meow….” Chuyện gì thế này, cậu ta không phải là muốn tôi tự ngồi xuống…


“Jaejoong, tự ngồi xuống thử xem.” Hừ…. Tôi nào có khí lực!

Ngồi ngang hông cậu ta, cảm thụ đồ vật ngày càng cứng rắn xâm nhập vào cơ thể, cả hậu huyệt như muốn nổ tung ra, cánh tay nắm chặt lấy bờ vai cậu ta, hai đùi cũng run không ngừng, phía trước lại bị nắm chặt, đầu ngón tay ác ý lướt qua đỉnh, một cú đẩy liền sâu đến tận cùng.

“Meow….” Lúc vô lực ngã xuống, trong cơ thể liền bị ma sát liên tục, cảm giác tê dại sau lưng lan ra khắp cơ thể làm cho người ta thất thần. Ngẩng đầu lên khẽ nhấc phần eo rồi lại hạ xuống để cho vật kia vào càng ngày càng sâu, khoái cảm liên tiếp khiến cho tôi run rẩy. Bờ môi một lần nữa lại bị mở ra, đầu lưỡi tiến quân thần tốc mãnh liệt quấy rối khoang miệng nhức mỏi, bàn tay nâng mông tôi không ngừng xoa nắn, cả nửa người trên vì ngửa ra sau mà có chút cứng ngắc.

“Meow…” Tiếng rên rỉ bị thay thành tiếng mèo kêu, vượt qua đầu lưỡi của Jung Yunho thoát ra khỏi miệng. Nơi tương liên nóng kinh người, trước mắt phủ kín một màu đen, cảm giác như mình sắp bị đánh bay.

“Jaejoong!….” Tần suất va chạm càng lúc càng nhanh, cả gian phòng chỉ nghe thấy tiếng thở dốc của hai người, ra sức đâm vào trong cơ thể, phía trước đã sớm chảy ra một ít chất lỏng.

“Meow!….” Cú va chạm mãnh liệt cuối cùng, phía trước cùng phía sau cùng bị một cỗ nhiệt lưu xuyên qua. Chỉ là cậu ta bắn vào thân thể của tôi, mà tôi lại phun lên bụng cậu ta.

Trong lúc mơ màng, chợt nhớ lại tối nay tôi phải là số 1 mới đúng, cố hết sức kết cục vẫn bị ăn, đầu càng thêm mơ hồ, trong lúc hỗn loạn cảm giác được nhẹ nhàng ôm lấy…

Ngoài cửa sổ, trời vẫn đang mưa to…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.