Đọc truyện Hôm Nay Vợ Chồng Hí Tinh Lại Phát Đường Sao – Chương 21: Phân cảnh hai mươi mốt
Sau khi Ôn Nhiễm trở lại Sùng Châu, một mực nghĩ về Thư Vi. Sau đại học thật ra Thư Vi rất ít khi làm Ôn Nhiễm không thoải mái, nhưng mà bây giờ Thư Vi luôn làm cho cô không thoải mái, cô liền suy nghĩ có nên hẹn Thư Vi ra ngoài nói chuyện hay không. Mặc kệ kết quả như thế nào, tốt nhất là nói chuyện một chút.
Nhưng Ôn Nhiễm không có đầu mối gì, cô cũng không chắc chắn Thư Vi có thể hợp tác nói chuyện với cô hay không.
Sau ba ngày rời khỏi《 Đường trên sa mạc 》, Lục Minh Triết gọi điện thoại cho Ôn Nhiễm nói Thư Vi rời đoàn.
Như vậy, Ôn Nhiễm và Thư Vi đều ở Sùng Châu rồi. Nhưng không đợi Ôn Nhiễm dứt khoát quyết định, cô đã vào đoàn phim.
Diễn viên đoàn phim tuyển chọn đều chưa có danh tiếng gì nhưng mà kỹ thuật diễn rất tốt. Đoàn phim lại nghèo, không có tuyên truyền, trực tiếp toàn bộ đoàn phim cùng nhau khai đao ra trận.
Kế hoạch của Ôn Nhiễm là tháng ba vào đoàn, liên tục quay đến cuối tháng tư, liền quay xong.
Mới vừa vào đoàn không lâu, Lục Minh Triết liên tiếp gửi cho cô một ghi chép nói chuyện phiếm.
Là đối thoại của phòng công tác của Lục Minh Triết và một ký giả bát quái nho nhỏ.
Trên tay đối phương có hình trước đó Ôn Nhiễm một mình đi đến đoàn phim《 Đường trên sa mạc 》chờ Lục Minh Triết. Trong hình chẳng những có hình Ôn Nhiễm ngủ thiếp đi, còn có hình Lục Minh Triết cúi đầu hôn Ôn Nhiễm, cũng chụp một vài hình Lục Minh Triết lên xe ôm Ôn Nhiễm. Chụp rất rõ ràng.
Đối phương hỏi Lục Minh Triết có đồng ý mua đứt tin tức này hay không, phòng làm việc nói trước tiên thương lượng với ông chủ một chút.
Lục Minh Triết cũng đến hỏi Ôn Nhiễm, muốn công khai hay chưa muốn công khai.
Lúc biết chuyện này Ôn Nhiễm còn tỉnh ngủ. Tại sao lại bị chụp vậy.
Ôn Nhiễm hỏi Lục Minh Triết, “Anh muốn công khai sao?”
Lục Minh Triết trả lời, “Dĩ nhiên anh muốn công khai, công khai đi chơi dễ dàng hơn. Nhưng mà em lại không giống anh, sự nghiệp của em đang trong thời kỳ phát triển, anh lo lắng em không muốn công khai.”
Ôn Nhiễm cầm điện thoại di động cắn cắn môi dưới, Đúng vậy, cô đến một vai nữ chính xuất sắc nhất cũng chưa bắt được, nhưng mà Lục Minh Triết chỉ cần một giải thưởng Bách Hoa thì Đại Mãn Quán rồi.
Nhưng mà, có quan hệ gì đây? Cô là diễn viên, cũng không phải là muốn làm minh tinh lưu lượng.
Ôn Nhiễm nghĩ kỹ lập tức cầm điện thoại di động lên cạch cạch viết chữ, “Em muốn công khai, Lục tiên sinh. Em không thèm để ý có thể bị bôi đen hay không, tự em biết em không làm việc gì trái với lương tâm là được. Chỉ cần Lục tiên sinh ở cùng với em, đều không đáng sợ!”
Lục Minh Triết: Ôm tim. jpg. Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại Diễn đàn L(ê) Q=úy Đ/ôn
Vì vậy phòng công tác từ chối ký giả bát quái nho nhỏ.
Ngày mới bắt đầu, Ôn Nhiễm và Lục Minh Triết đã chuẩn bị tinh thần sẽ lên top tìm kiếm, chuẩn bị khi có yêu cầu liền công khai giải thích, kết quả đợi một lúc lâu cũng không thấy có tin tức xuất hiện.
Mọi người trăm mặt đều mơ màng.
Dần dần Ôn Nhiễm cũng sắp quên mất chuyện này, Thư Vi lại tìm tới.
Thư Vi và Ôn Nhiễm hẹn ở một quán cà phê gần đoàn phim, Ôn Nhiễm tới trước, cô gọi một ly cà phê, ngồi ở trong góc chờ Thư Vi.
Lúc Thư Vi tới, rất dễ dàng đã nhìn thấy Ôn Nhiễm. Cũng không phải là vị trí cho phép, nhưng cô chính là liếc mắt liền nhìn thấy Ôn Nhiễm.
Cô ngồi xuống đối diện Ôn Nhiễm, Ôn Nhiễm nghe động tĩnh ngẩng đầu, thấy là Thư Vi, theo phản xạ ngồi thẳng người.
Hai người đều nhìn đối phương, cùng trầm mặc.
Ôn Nhiễm vuốt quai ly cà phê, mở miệng trước, “Cô tìm tôi có chuyện gì?”
Sắc mặt Thư Vi có chút phức tạp, “Cô và Lục Minh Triết ở cùng một chỗ?”
Đột nhiên Ôn Nhiễm cảm thấy có hơi buồn cười, “Trước kia tôi cũng nghĩ muốn hẹn cô nói chuyện này. Nhưng không biết cô có chịu phối hợp hay không, nên không có hẹn cô.”
Thư Vi nhíu mày, cô cảm thấy Ôn Nhiễm đang chuyển chủ đề.
Ôn Nhiễm thấy Thư Vi nhíu mày, cười cười, trong lòng Thư Vi nhất định đã đoán ra, nhưng cô ta lại tỏ vẻ không có gì, nhìn ra ngoài, “Đúng, tôi và Lục Minh Triết ở cùng một chỗ. Nhưng mà làm sao cô biết?”
Thư Vi rũ mắt, siết chặt dây túi xách, “Trước đó tôi có thấy một vài tin tức bát quái, là cô và Lục Minh Triết ở 《 Đường trên sa mạc 》 .”
Trong hình bọn họ như vậy thân mật, cô chỉ cảm thấy trái tim vừa nhói vừa đau.
Ôn Nhiễm chợt hiểu, thì ra là do tấm hình đó.
Thư Vi còn vài lời chưa nói, người phóng viên kia muốn đòi tiền, vì vậy mới tìm cô, muốn cho cô cơ hội nổi bật, nhưng mà Thư Vi cự tuyệt.
Hai người trầm mặc một hồi lâu. Họ dường như không có gì để nói với nhau.
Thư Vi muốn rời đi, Ôn Nhiễm gọi cô lại, “Tôi không hiểu cô đang nghĩ gì, cũng không biết về sau cô còn có thể làm gì với tôi. Nhưng mà, tôi biết rõ cô vốn cũng không có suy nghĩ gì độc ác, nhưng lần một lần hai, khó tránh khỏi sẽ có rất nhiều việc thay đổi.”
“Tôi không biết tôi có khuyên được cô hay không, chẳng qua tôi muốn thử một chút. . . . . . Cô đừng tiếp tục làm những chuyện vô ích nữa.”
Thư Vi dừng một chút, cười cười, “Tôi không làm chuyện gì cả.”
Ôn Nhiễm nửa tin nửa ngờ, Thư Vi cũng không giải thích nữa, rời đi.
Ôn Nhiễm không biết, lần Lục Minh Triết gạt Thư Vi, Thư Vi bị dọa sợ không nhẹ. Sau khi về nhà cô cẩn thận nhớ lại thái độ của Lục Minh Triết đối với cô cho tới nay, cô đột nhiên cảm thấy ở trong lòng Lục Minh Triết, cô chính là một người xấu không có tim không có phổi.
Chính cô cảm thấy có một chút uất ức, cô chỉ thích Lục Minh Triết thôi.
Nhưng mà lại rất sợ, cô không thể trở thành kẻ địch của Lục Minh Triết, cô rất thích anh, quan hệ xã giao cô cũng nguyện ý. Chỉ cần không phải là kẻ địch.
Sau một khoảng thời gian, Ôn Nhiễm vốn cho rằng hình sẽ không bị phát tán ra ngoài.
Một hôm, bởi vì đêm hôm trước quay phim cả đêm, bắt đầu từ rạng sáng Ôn Nhiễm liền ngủ say, trên đường về đến khách sạn cô ngã đầu nằm ngủ. Tinh thần cũng không tỉnh táo, may là Lý Thiến đi theo sau cô, khiến cho cô tẩy trang rồi mới ngủ.
Lý Thiến nhìn Ôn Nhiễm ngủ, mới vừa đi ra ngoài, vừa trở lại phòng của mình, cô liền nhận được điện thoại của chị Trần.
Lý Thiến: Em buồn ngủ quá chị Trần ơi!
Cô nhận điện thoại, đè huyệt thái dương, “Chị Trần, làm sao vậy?”
“Ôn Nhiễm đâu? Chị gọi điện thoại cho cô ấy tại sao không ai nhận?”
“Ôn tổng ngủ thiếp đi, hôm nay quay cả đêm nên đặc biệt mệt mỏi, có thể vì vậy mà không nghe thấy thôi.”
Giọng chị Trần nghe có hơi nóng nảy, “Em đi kêu cô ấy đi, hình cô ấy và Lục Minh Triết bị người ta phát tán rồi.”
Lý Thiến vừa nghe, cũng không kịp giúp Ôn Nhiễm xin tha, nói chị Trần có chuyện gì sáng mai lại nói.
Ôn Nhiễm mới vừa ngủ liền bị Lý Thiến quay lại kêu dậy.
Ôn Nhiễm xoa một hồi lâu cũng không mở mắt ra được, “Chuyện gì vậy?”
“Ôn tổng, điện thoại của chị Trần.” Lý Thiến mở hands-free ra, đưa điện thoại cho Ôn Nhiễm.
“A lô ? Chị Trần. . . . . .”
“Hình em và Lục Minh Triết bị đăng trên web rồi, em biết chuyện này không?”
“. . . . . . Hình gì?” Ôn Nhiễm nghi ngờ.
Lý Thiến cứng nhắc mở hình ảnh ra, đưa cho Ôn Nhiễm xem.
Chậc, đây không phải là hình trên tay Lục Minh Triết trước đó sao?
Ôn Nhiễm sắp xếp lại suy nghĩ, tường tận kể lại hết việc trước đó Lục Minh Triết cho cô xem hình cho chị Trần nghe.
Chị Trần: . . . . . . Chị là người đại diện, tại sao ký giả bát quái không tìm chị?
Chị Trần còn muốn nói điều gì, điện thoại di động lại rung một cái, cô đưa ra xa liếc mắt nhìn, “Chút nữa chị sẽ gọi lại cho em, điện thoại của công ty gọi tới.”
“. . . . . . Vâng.”
Lý Thiến chuẩn bị đi, Ôn Nhiễm kéo cô, “Không cần đi, tối nay ngủ ở đây đi.” Dừng một chút, còn nói, “Cũng không biết có thể ngủ hay không.”
Lý Thiến: . . . . . .
Ôn Nhiễm nằm thẳng xuống, mới vừa nhắm mắt lại, điện thoại lại rung. . . . . .
Lý Thiến thoáng nhìn, “Là Lục tiên sinh.”
Ôn Nhiễm: . . . . . . Nhận.
“A lô ?”
“. . . . . . Em đang ngủ?”
“Ừ, quay đêm rất mệt mỏi.”
“. . . . . . Ừ.” Lục Minh Triết hạ giọng xuống, anh quên Ôn Nhiễm quay đêm, “Hình trước đây bị lộ, em biết không?”
“Ừ, chị Trần mới vừa gọi điện thoại cho em.”
“Được, anh chỉ muốn nói, em đăng Microblogging trước, bên anh theo em.”
Ôn Nhiễm dường như nghe thấy Lục Minh Triết như có như không cười thành tiếng.
“Các anh không chuẩn bị hai bài thông báo sao?”
Lục Minh Triết thật sự đang cười, “Chuyện này cũng cần soạn bản thảo sao? Em muốn công khai, nhưng mà có thể công ty của em sẽ không để cho em công khai, cho nên anh quyết định để cho em quyết định.”
Ôn Nhiễm sửng sốt, cô thật sự không nhớ tới còn có công ty.
“Không biết, Lục tiên sinh. Mặc kệ công ty nói thế nào, em đều sẽ công khai.” Trong lòng Ôn Nhiễm bổ sung, cùng lắm thì đi ăn máng khác thôi.
“Vậy em nghỉ ngơi một chút đi, sau đó chị Trần sẽ gọi điện thoại tới.”
“Sao nhanh như vậy, cô ấy và công ty đang gọi điện thoại đấy.” Ôn Nhiễm nói.
Vừa dứt lời, Lý Thiến liền giơ điện thoại của cô lên, hai chữ “Chị Trần” thật to đang lóe sáng, giống như là đang cười nhạo Ôn Nhiễm.
Ôn Nhiễm: . . . . . .
“Chị Trần điện thoại tới, em cúp đây.”
Lục Minh Triết không che giấu tiếng cười của mình.
Ôn Nhiễm nhẫn tâm cúp điện thoại. Diễn đàn – L.ê – – Q.uý – – Đô.n –
“Chị Trần, công ty nói thế nào?” Ôn Nhiễm vừa dịu dàng nhận điện thoại của chị Trần, ở trong lòng vừa mắng Lục Minh Triết 180 lần.
“Công ty vốn muốn đè xuống, nhưng mà không biết vì sao, mới vừa rồi đột nhiên đổi ý nói rằng tùy em… em muốn thừa nhận thì thừa nhận thôi.”
Ôn Nhiễm: ? ? ? Công ty sắp phá sản?
“Vậy em muốn thừa nhận.”
Chị Trần ừ một tiếng, “Bên Lục Minh Triết nói thế nào?”
“. . . . . . Anh ấy nói tùy em.”
“. . . . . . Ồ. Vậy em đăng Microblogging đi, những chuyện khác cũng không cần quản.”
Cúp điện thoại, Ôn Nhiễm tìm trong điện thoại di động hình bóng lưng của Lục Minh Triết ở núi Chiêu Minh và gò má của anh lúc ngắm pháo hoa đón năm mới, tấm bóng lưng lúc ấy là do cô vụng trộm chụp đấy.
@ Ôn Nhiễm V: hôm nay tôi rảnh, tôi cho mọi người nhìn bạn trai quá tốt của tôi một chút! 【 hình ảnh 】【 hình ảnh 】