Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt

Chương 83: Chấn Động Toàn Cầu!


Bạn đang đọc Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt – Chương 83: Chấn Động Toàn Cầu!


Lực vỗ rất nhẹ, gần như chỉ lướt qua.
Nhưng thân là tay súng thần đã hành tẩu khắp nơi trên thế giới, các giác quan của gã cực kỳ nhạy cảm.

Dù chỉ là chút gió thổi cỏ lay, gã cũng có thể cảm nhận được.
Sống lưng tay súng thần lập tức cứng đờ, trán gã đổ mồ hôi lạnh, tim đập càng nhanh.

Nhưng cuối cùng, gã vẫn quay đầu nhìn lại.
Trăng khuyết treo cao, sao mờ rải rác.
Ánh sáng nhàn nhạt phản chiếu lên gương mặt cô gái càng tăng thêm vài phần lạnh lẽo.

Thậm chí cô vẫn còn đang đi dép, mái tóc dài cũng xõa tung trên vai.

Cặp mắt phượng mơ hồ, mờ mịt như phủ một tầng sương mù nhàn nhạt.

Hình như cô vừa tỉnh ngủ.
Nhưng ngực tay súng thần bỗng nghẹn lại, bởi vì gã nhìn thấy thứ cô gái đang cầm trong tay.
Chim Ưng Sa Mạc – Một khẩu súng săn.
Bình thường gã sẽ không dùng đến, chỉ để trong ba lô.
Lúc phát hiện ba lô của mình không còn đặt ở bên chân, rốt cuộc tay súng cũng ý thức được, cô gái trước mặt gã không hề tầm thường.

Gã kinh hãi: “Mày…”
“Pång!”
Doanh Tử Khâm bóp cò, cổ tay thậm chí không hề giật về phía sau.

Sở dĩ Chim Ưng Sa Mạc không phổ biến là vì sức giật của nó rất mạnh.
Rất có thể bắn một phát súng mà xương cả cánh tay đều sẽ vỡ vụn, kể cả người dùng súng có là một người đàn ông cao lớn nặng bảy mươi cần đi chăng nữa.
Vừa giải quyết xong một tay súng thần những nét mặt Doanh Tử Khâm vẫn hờ hững, không mảy may thay đổi.
Cô lau sạch Chim Ưng Sa Mạc rồi cất đi.

Đoạn cô bỏ cả khẩu AS50 mà tay súng kia đã dùng vào trong ba lô, sau đó nhấc lên.
Tai Doanh Tử Khâm khẽ cử động, cô vừa nghe thấy tiếng bước chân.
Cô cũng không quay đầu, cứ thể chống tay lên lan can, xoay người trượt xuống, mái tóc đen dài tung bay trong gió.
Nội kinh căng tràn của cổ võ giả trong cơ thể bùng lên, cô trực tiếp tung người nhảy từ tầng mười tám xuống.
Đến khi người phía sau đi lên, trên sân thượng đã không còn một bóng người.
Anh chàng bartender lộ vẻ bối rối hiếm thấy, anh ta ngây người:
“Chuyện… chuyện này là ai làm?” Sau khi nhận được tin tức, Phó Quân Thâm đi lên, trông thấy cảnh ấy cũng rơi vào trạng thái trầm mặc.
Thông tin của anh đã được bảo mật qua nhiều tầng mã hóa, nếu không thì đầu đến mức cả IBI cũng không tìm được anh.
Lần này là bọn anh cố ý tung tin để dụ rắn ra khỏi hang.
Đương nhiên, không phải tung tin cho mỗi cánh thợ săn.

Chỉ là Phó Quân Thâm không ngờ tay súng thần đứng thứ 7 này lại chọn ra tay vào hôm nay.
Đúng là không biết chọn thời gian.
Nhưng càng không ngờ là bọn họ còn chưa kịp ra tay, mục tiêu đã đi đời, mà chỉ đến chậm có vài giây thôi.

“Không phải là cô bồ của cậu đấy chứ?” Vừa hỏi dứt câu, anh chàng bartender đã tự phủ nhận luôn:
“Không đúng, nếu cậu có bồ, tôi chắc chắn phải biết.”
Dùng một chút, anh ta lại hỏi: “Đó là người yêu thầm cậu à?”
Lúc này, Phó Quân Thẩm mới ngẩng đầu, ngước cặp mắt đào hoa lên:
“Người yêu thầm tôi nhiều lắm, anh nói ai cơ?”
Bartender: “…” Đủ rồi đẩy, đồ tự luyến.

Cơ mà quả thực Phó Quân Thâm có đủ vốn liếng để tự luyến.

Anh chàng bartender thắc mắc: “Kẻ thù của cậu nhiều như thế, ai lại giúp cậu nhỉ? Không giết cậu đều là người tốt.”

Phó Quân Thâm không trả lời câu hỏi của anh ta, chỉ thờ ơ nói: “Đây là một lời cảnh cáo.”
Nét mặt anh chàng kia thoáng run lên.

Cảnh cáo những thợ săn khác đừng tùy tiện ra tay bằng không đây chính là hậu quả.
Nhưng rốt cuộc là ai?
Ngoại trừ bọn họ, còn ai biết có một tay súng thần ẩn nấp ở đây nữa?
Cho dù có biết, thì ai có năng lực này? Lại còn giúp bọn họ? Tay súng thần trên bảng xếp hạng đều giỏi tấn công từ xa, thính lực của bọn họ cực tốt, muốn lặng lẽ tiếp cận bọn họ là chuyện cực kỳ khó khăn.

Trừ phi đó là cổ võ giả, trong cơ thể có nội kình, có thể che giấu hơi thở.
Phó Quân Thâm cũng không nói gì nữa: “Thu dọn đi.”
“Hả?” Anh chàng bartender hét với theo bóng lưng người đàn ông:
“Cậu đi đâu thế?”
“Đi tặng quà cho cô bạn nhỏ.”
Anh chàng bartender không biết nói gì cho phải.

Đương nhiên anh ta cũng từng gặp cô bạn nhỏ kia, thậm chí còn tỉ mẩn quan sát nhưng chẳng phát hiện ra điểm gì đặc biệt.

Được mỗi cái ưa nhìn, còn đầu chỉ là một người bình thường, thật sự không biết có điểm nào đáng để cậu ấm này nuông chiều như vậy.
Bartender đeo găng tay, bắt đầu dọn dẹp.
Thành phố Hồ vẫn gió êm sóng lặng như trước.

Đêm còn rất dài, thành phố này sẽ không có bất cứ thay đổi gì vì một đoạn quảng cáo xen ngang giữa chương trình như thế.
Thế nhưng, diễn đàn NOK đã trực tiếp nổ tung.


Chưa đến ba phút sau khi tay súng thần số 7 trên bảng xếp hạng tử vong, đã có người nhận được tin tức.

Dĩ nhiên, phần bùng nổ là một trang ẩn chứ không phải trên trang chủ.
Trên trang chủ vẫn còn rất nhiều thần côn đang nghiên cứu luận bàn phong thủy.

Hôm nay bọn họ đang nói đến chủ đề buổi tối về nhà gặp mèo đen thì phải làm thế nào.
Muốn vào được trang ẩn không chỉ cần có tài khoản NOK mà còn phải có điểm kinh nghiệm từ năm nghìn trở lên mới có thể vào.
Điểm kinh nghiệm có thể tích lũy dựa vào việc nhận treo thưởng.

Một treo thưởng cấp A có giá trị 10 nghìn điểm kinh nghiệm thế nên người dùng sinh hoạt trong trang ẩn mới thật sự là những tay trùm sỏ.
Lúc ấy hacker nào đó yên tâm gửi trình tự đăng ký tài khoản của NOK cho Doanh Tử Khâm như vậy là vì biết cho dù cô có lượn lờ lung tung thì cũng không vào đến nơi cơ mật.
Trang ẩn bình thường đều là thông tin treo thưởng, có đủ loại cấp bậc nhưng tối hôm nay, bài đăng mới đang điên cuồng được đẩy lên.
“Chuyện này là sao vậy? Tay súng thần số 7 trên bảng xếp hạng chết rồi à???” “Không thể nào, những tay súng xếp trên hắn, trừ những người đang có nhiệm vụ thì chỉ còn số 3, là ai chứ?” “Các thợ săn trong tốp mười lâu lắm rồi không thay đổi, thế này là sắp trở trời rồi.” “Đệch, vừa đi giặt cái quần ra đã thấy tin tức kinh thiên động địa thế này, có cho người ta đi ngủ không đây?” “Có thể giết tay súng trong tốp mười, chắc chỉ có thôi miên sư hoặc khôi lỗi sư thôi nhỉ? Nhưng sao bọn họ có thể ra tay được?”
Bình thường các thợ săn trên bảng xếp hạng sẽ không ra tay hãm hại lẫn nhau, trừ phi có dính líu đến lợi ích.
Hoặc là trên NOK xuất hiện thông tin treo thưởng do quản trị viên trực tiếp thông báo, cần các thợ săn tranh giành lẫn nhau.
“Tao không tin tao không tin tao không tin.”
Tất cả bình luận đều là “tao không tin”.
Cho đến một phút sau, một bài đăng mới xuất hiện


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.