Bạn đang đọc Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt – Chương 399
Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo/ZaloPay/ViettelPay/ShopeePay 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!
*********************************
Phong Việt nhặt nó lên rồi xé nó ra một cách rất vui sướng.
Hành động này cuối cùng cũng đã khiến Irna và những ngư3ời yêu thích cô ta đang đứng xung quanh, bất luận là
nam hay nữ đều cảm thấy tức giận.
“Đủ rồi!” Irna bước tới, án1h mắt lạnh lùng: “Cô không có quyền bảo cậu ta xé ảnh của tôi!”
Đối với cô ta mà nói, đây là đang sỉ nhục cô ta.
Đằng Vận Mộng cười lạnh, chỉ vào thanh niên tóc nâu: “Cậu ta cũng không có tư cách làm rách túi thơm của Doanh
thần3! Ăn miếng trả miếng thôi! Sao nào? Không chịu được sao?”
Lồng ngực của Irna phập phồng, rõ ràng là cô ta đang rất8 tức giận.
“Irna, đừng tức giận” Một nam sinh đứng bên
cạnh lạnh lùng lên tiếng: “Tôi đã gọi điện thoại cho người phụ trách khu vực rồi, bắt nạt bạn của chúng ta thì ngày
mai bọn họ đừng hòng nghĩ đến chuyện bốc thăm nữa.” Nghe được câu này, Phong Việt bắt đầu căng thẳng:
“Doanh thần” “Không phải sợ.
Từ đầu đến cuối, Doanh Tử Khâm vẫn luôn rất bình tĩnh: Đợi đấy” Chẳng mấy chốc
người phụ trách đã xuất hiện.
Sau khi đi vào, anh ta không tìm hiểu có chuyện gì xảy ra mà lập tức chỉ thẳng về phía Doanh Tử Khâm, rất mất
kiên nhẫn: “Thí sinh dự thi chung kết mà lại dám đánh nhau gây chuyện? Dẫn đi! Đưa đến chỗ giám sát”
Doanh Tử Khâm xoay người, lạnh lùng nói: “Có phải anh cảm thấy chúng tôi tha hương nơi đất khách, không có ai
hỗ trợ, không có người chống lưng, nên rất dễ bắt nạt không?”
Nghe được câu này, người phụ trách có hơi lúng túng, nhưng cũng không phản bác.
Anh ta thực sự có ý nghĩ như
vậy.
Con người ai chả có lòng ích kỷ.
Nếu để anh ta lựa chọn giữa một bên là Irna và một bên là Doanh Tử Khâm thì anh ta nhất định thiên về Irna rồi,
sao có thể đi quan tâm một người nước ngoài?
Đương nhiên, điều này không thể nói ra mồm được.
Người phụ trách chỉ nháy mắt với các bảo vệ phía sau một cái, ra hiệu cho bọn họ bắt mấy người Doanh Tử Khâm
lại.
Sắc mặt của Irna khá lạnh lùng, cô ta cũng không có ý định khuyên ngăn.
Lúc này, một giọng nói vang lên ngoài
cửa: “Ai muốn động đến học sinh nước Hoa của chúng tôi?” Phong Việt thở phào một câu: “Giáo sư Tả Lê!”
Trước khi tới đây bọn họ đã thông báo cho Tả Lê rồi.
Phía sau Tả Lê còn có mấy vị giáo sư khác, tất cả đều là người
châu u Hiển nhiên trước đó bọn họ đang có cuộc họp và đến đây rất vội vàng
“Giáo sư Tả Lê” Đằng Vận Mộng bước đến và kể lại toàn bộ sự việc một lần.
“Được thôi! Tốt lắm!” Tả Lê nghe xong, tức giận bật cười: “Xem thường chúng tôi đúng không? Vậy thì trận chung
kết quốc tế này, nước Hoa chúng tôi sẽ không tham gia nữa, các người tự mình thi đấu đi.”
“Sau này, Đại học Để đồ có phát hiện gì mới trong nghiên cứu, chúng tôi cũng sẽ không đồng hành nữa.”
Ngay sau khi những lời này vang lên, tất cả học sinh của trường công lập Ylang đều bị sốc, trong đó bao gồm cả
Irna.
Bọn họ coi thường người phương Đông thật nhưng không phải là không thừa nhận sự cường đại của Đại học Đế
đô.
Tại thế kỷ trước, Đại học Để độ chắc chắn không phải là một trường đại học hàng đầu trên thế giới.
Nhưng kể
từ thế kỷ 21 đến nay, Đại học Để đô đã phát triển rất nhanh chóng.
Tốc độ phát triển của nó quá nhanh, không một
trường đại học nào có thể sánh kịp.
Mặc dù xếp hạng của Đại học Để đồ không cao bằng Đại học Helga, nhưng triển vọng phát triển của nó chắc chắn
tốt hơn.
Nếu không có gì bất ngờ, thì chỉ cần thêm một vài năm nữa, Đại học Đế độ chắc chắn sẽ có thể thay thế Đại
học Helga và trở thành trường đại học đứng thứ hai trên thế giới.
Tả Lê cũng là hình mẫu cho thế hệ giáo sư trẻ
tuổi, anh ta còn có mối quan hệ tốt với nhiều giáo sư quốc tế.
Đại học Để đô rất biết bảo vệ người của mình, anh ta
thực sự có thể đại diện cho Đại học Đế đô khi nói những điều như vậy.
Nghe đến đây, mấy vị giáo sư đi theo anh ta
đều đứng ngồi không yên.
“Giáo sư Tả, xin hãy bình tĩnh lại” Một vị giáo sư già nhanh chóng ngăn cản: “Chuyện
này quả thực là do chúng tôi sắp xếp không ổn thỏa nên thất lễ với quý phương.
Xin giáo sư Tá yên tâm, chúng tôi
sẽ xử lý mọi việc một cách nghiêm minh”
“Người nào gây rắc rối trước sẽ bị đuổi khỏi trường công lập Ylang, đồng thời tiến hành bồi thường cho quý
phương”
“Học sinh của chúng tôi cần tiền bồi thường ư?” Tả Lê lại cười lạnh một tiếng: “Thực tế là học sinh của chúng tôi đã
bị bắt nạt.
Vậy mà các người vẫn muốn đổ lỗi lên đầu các em ấy!”
Các vị giáo sư đều cứng họng, chỉ đành sửa lại: “Giáo sư Tả, nhất định sẽ khiến anh hài lòng.
Người phụ trách này
không thể đại diện cho thái độ của chúng tôi, chuyện này là do chúng tôi còn thiếu sót trong việc quản lý.
Lát nữa
chúng tôi sẽ báo cáo lên ban giám hiệu, sa thải anh ta”
Người phụ trách nghe xong thì toát mồ hôi lạnh, miệng há hốc, sắc mặt tái nhợt,
Tả Lê liếc nhìn Doanh Tử Khâm: “Doanh thần, em có đồng ý không?” Lúc này, Doanh Tử Khâm mới buông tay ra,
dùng bông tẩm cồn lau tay sạch sẽ: “Về đi ngủ thôi.”
“Em ấy đồng ý rồi, vậy chúng tôi cũng không so đo chuyện này nữa” Tả Lê nói: “Tôi không hy vọng sẽ còn có
chuyện như vậy xảy ra.
Học sinh của chúng tôi, chúng tôi nhất định bảo vệ đến cùng Các vị giáo sư liên tục gật đầu
rồi tiễn nhóm Tả Lê ra ngoài, họ nhìn nhau và lắc đầu thở dài.
***
Sáng ngày 15 tháng 5.
Sáu giờ sáng, tất cả các thí sinh đều đã thức dậy.
Doanh Tử Khâm lấy ra mấy tủi thuốc, phân cho mấy người Đằng Vận Mộng và Phong Việt.
“Nếu còn gặp phải
chuyện như vậy các cậu có thể ném những thứ bên trong túi thuốc ra ngoài.”
Cô biết rõ bọn Phong Việt không phải là không muốn phản kháng, chỉ là bọn họ không có năng lực mà thôi.
Chất bột trong túi thuốc này có thể khiến đối phương mất khả năng hành động và thậm chí là không nhìn thấy gì
trong thời gian ngắn.
Cách để đối phó với những người ác chính là phải ác hơn họ.
Sau khi chia các túi thuốc cho mọi người, Doanh Tử Khâm và cả đoàn cùng nhau đi bốc thăm, kết quả có ngay lập
tức.
Chỉ được tham gia một trong hai loại thi đấu đồng đội hoặc thi đấu cá nhân.
“Tử Khâm, tôi bốc phải thi đấu cá nhân” Đằng Vận Mộng cảm thấy rất thất vọng: “Sao cậu lại có thể bốc vào thi
đấu đồng đội chứ? Thế là chúng ta không thể thi đấu cùng nhau rồi” Phần thi đấu cá nhân và phần thi đồng đội bắt
đầu cùng lúc, nhưng cách thức thi đấu lại khác nhau.
Trong phần thi cá nhân, thí sinh sẽ phải trả lời các câu hỏi
ngay tại chỗ và điểm số được tính bằng máy.
Các chủ đề của phần thi đồng đội phức tạp hơn và yêu cầu sáu người trong nhóm phải cùng hợp tác và thảo luận.
Khi các nhóm thi đấu đồng đội thảo luận thì phần thi cá nhân có thể tiến hành trước.
“Không sao đâu.” Doanh Tử
Khâm lộ vẻ mặt lười biếng: “Điểm cuối cùng sẽ cộng dồn lại thôi.”
Tuy nhiên, so với phần thi đồng đội, phần thi cá nhân quả thực dễ kiếm điểm hơn.
Vì phần thi cá nhân là cuộc thi đối mặt giữa hai người, mỗi người sẽ thi nhau trả lời câu hỏi.
Nếu bên kia hoàn
thành tất cả câu trả lời trước thời hạn, dù vẫn còn thời gian, thì người còn lại vẫn sẽ phải dừng việc trả lời.
Chính vì
thế, sự chênh lệch điểm số sẽ rất cao.
Vì vậy, khi biết người đứng đầu bảng xếp hạng toàn cầu sẽ không tham gia thi đấu, tất cả các thí sinh ngoại trừ
nước Hoa đều thở phào nhẹ nhõm.
Ai cũng biết tốc độ trả lời câu hỏi của người đứng đầu kia, đúng là rất biến thái!
“Phong Việt cũng là thi đấu cá nhân” Đằng Vận Mộng thở dài một hơi: “Xem ra chúng ta lại phải tách ra rồi”
Doanh Tử Khâm liếc nhìn sang trường công lập Ylang một cái: “Cẩn thận Irna”
Đằng Vận Mộng gật nhẹ đầu, sắc mặt rất nghiêm trọng.
Cô ấy đi theo Phong Việt và những học sinh tham gia phần thi cá nhân còn lại sang hội trường thi đấu khác.
Đúng 9 giờ 30, cuối cùng, vòng chung kết quốc tế ISC cũng chính thức bắt đầu.
Các phóng viên của Truyền thông Sơn Quang và đài truyền hình trung ương nước Hoa cũng đã đến hiện trường và
bắt đầu chương trình phát sóng trực tiếp.
Khi các đội thi theo nhóm bên kia bốc thăm câu hỏi thì phần thi cá nhân đã bắt đầu.
Cư dân mạng nước Hoa đều đang thấp thỏm chờ đợi trận chung kết quốc tế ISC này.
Ngay sau khi chương trình phát sóng trực tiếp bắt đầu, bình luận đã xuất hiện như vũ bão.
[A a a a, tại sao Doanh
thần của tôi lại không bốc trúng thi cá nhân? Thi cá nhân mới máu lửa chữ:]
[Đúng vậy, phần thi đồng đội là trước thảo luận, sau cùng mới nộp lên kết quả của thí nghiệm, làm sao có thể gay
cấn như thi cá nhân được!]
[Đây không phải là điều quan trọng nhất, điều quan trọng nhất là chúng ta không thể nhìn thấy vẻ đẹp của Doanh
thần rồi, haizz…]
Tuy nhiên, không có cách nào khác, kết quả bốc thăm đã được quyết định rồi.
Cuối cùng, sẽ có một thuật toán cụ thể để tính tổng điểm của từng quốc gia.
Sau khi cuộc thi kết thúc, sẽ không chỉ
có bảng xếp hạng cá nhân mà còn có bảng xếp hạng quốc gia.
Bảng xếp hạng quốc gia bao giờ cũng quan trọng hơn
Thật trùng hợp, trận đấu đầu tiên là nước Hoa thi đấu với nước Y.
Bên phía nước Hoa, người lên sân khấu chính là
thí sinh số 19, giống như Đằng Vận Mộng, cậu ta là người được trực tiếp tuyển thẳng vào vòng thi đấu quốc tế.
Đối
thủ của cậu ta chính là Irna, thần đồng được mọi người tung hô ở châu âu.
Thế nhưng trận thi đấu này kết thúc nhanh hơn mọi người nghĩ và ngay cả trọng tài cũng không kịp phản ứng.
Có hai mươi câu hỏi trong một vòng thi cá nhân và thời gian làm bài là mười lăm phút..
Tuy nhiên, chưa đến năm phút thì Irna đã hoàn thành tất cả các câu hỏi.
Còn bên này, thí sinh số 19 mới chỉ trả lời đến câu hỏi thứ sáu.
Nhưng vì Irna đã hoàn thành bài thi của mình sớm hơn nên cậu ta buộc phải dừng lại.
Trên màn hình lớn, rất nhanh liền nhảy ra điểm của hai bên.
20:6
Màn hình phát trực tiếp của các quốc gia đều đang hiện con số này.
Irna hơi cúi đầu, trên mặt nở một nụ cười đầy sự mỉa mai và khinh thường.
[Ôi trời ơi! Có cần phải chênh lệch lớn đến vậy không? ]
[Thí sinh số 19 cũng học một trong ba trường cấp 3 hàng đầu nước ta, làm sao lại… ]
[He he, nhìn thấy chưa? Ngay cả khi Doanh Tử Khâm bốc phải phần thi cá nhân, cô ấy cũng không phải là đối thủ
của Irna.
]
[Thần đồng đúng là thần đồng! Tôi xin nói thêm một câu, nước Hoa đúng là không ra sao! *mỉm cười* ]
“Irna! Irna!!!”
Khán già có mặt tại hiện trường đã phát điện, liên tiếp hét lớn tên của Irna.
Tuy rằng đây chỉ là trận đấu đầu tiên, nhưng sĩ khí đã lên rất cao rồi.
Irna ngầng đầu, nhưng không hề nhìn thí sinh số 19, mà là nhìn
tất cả các thí sinh.
Cô ta cầm lấy micro và nở một nụ cười mia mai: “Tôi không nhắm vào ai cả, tôi nhắm vào tất cả các người.
Các
người…”
“Đều là rác rưởi!”