Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt

Chương 388


Bạn đang đọc Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt – Chương 388


Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo/ZaloPay/ViettelPay/ShopeePay 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!
*********************************
Thực ra Inna và mười người của trường công lập Ylang không hề bước vào, bọn họ vẫn còn đứng bên ngoài căn cứ
nghiên cứu.

Nghe thấy 3câu nói của cô gái, tất cả đều quay đầu lại.

Mấy năm nay kể từ khi cuộc thi Toán học quốc
tế bắt đầu, trường công lập Ylang cùng v1ới trường Trung học Thanh Trí và các trường trung học phổ thông trực
thuộc Đế đô cực kỳ không ưa nhau.

Chỉ bởi vì có mấy lần số đi9ểm số tổng của cả đội, tất cả các thành viên trong
đội đại biểu mà trường công lập Ylang cử đi đều lép vế so với đội đại diện của 3nước Hoa.
Cuộc thi chung kết quốc tế ISC lần này, sở dĩ bọn họ khiêu khích ra ngoài mặt là bởi vì bọn họ có thêm Irna.
Khô8ng chỉ là học sinh trường công lập Ylang mà cả châu Âu đều có niềm tin rất lớn vào Irna.

Ngoại trừ Irna ra,
cũng chỉ có người bí ẩn đứng thứ nhất trên bảng xếp hạng tổng kia là khiến cho mọi người chấn động thôi.
Có Irna ở đây, kiểu gì bọn họ cũng giành được giải nhất một hạng mục vòng thi đội nhóm hoặc vòng thi cá nhân
trong trận chung kết quốc tế ISC, thậm chí là giành được cả hai.
Việc hôm nay đến tham quan căn cứ nghiên cứu này quả đúng là do bọn họ cố ý.
“Diễn đàn NOK, tên đầy đủ là No one knows.” Cậu nam sinh tóc vàng kim lại lên tiếng, vẻ mặt đầy châm chọc:
“Diễn đàn này không có phần mềm điện thoại, chỉ có phần mềm đăng nhập bằng máy tính thôi, cậu chắc chắn là
cậu dùng diễn đàn NOK đấy chứ? Không phải là diễn đàn vớ vẩn nào đó à?”
“Biết các cậu thích giữ sĩ diện nhưng cũng đừng thái quá, như vậy chỉ có mất mặt hơn thôi.”
Doanh Tử Khâm lấy điện thoại ra đưa sang, bên trên có một bản ghi chép, trên bản ghi chép có ba chữ cái.

Cô lạnh
nhạt gõ vào cửa sổ: “Anh giúp tôi xem xem tài khoản này có thể đưa được mấy người vào.”
Nhân viên quản lý không biết về cuộc tranh đấu giữa trường công lập Ylang và trường Trung học Thanh Trí, anh ta
nhận lấy, sau đó nhập tên người dùng mà Doanh Tử Khâm đưa cho vào máy tính: “Ngài đến đây lần đầu tiên, cần
phải nhập chữ số thực thời của ID người dùng.”
Chỉ có tài khoản cấp E trở lên mới có chữ số thực thời của ID người dùng.

Có hơi tương tự với mã QR, sẽ thay đổi
tùy theo thời điểm.

Tuy diễn đàn NOK không có phiên bản dành cho điện thoại nhưng chỗ này có chuẩn bị sẵn máy
tính, có thể đăng nhập.
Doanh Tử Khâm liếc nhìn điện thoại một cái: “092837.”
“Tôi muốn xem xem, tài khoản mà các cậu có thể show ra như thế nào nào.” Cậu nam sinh tóc vàng kim cười khẩy
một tiếng, ngẩng đầu lên nhìn về phía màn hình bên trên.

Các học sinh khác đều hùa theo giễu cợt.

Irna cũng nhìn
sang.

Nhân viên quản lý nhập dãy số đó vào, rồi nhấn “Enter”.
Một chữ “A” đỏ chói lập tức chiếm lĩnh vị trí trung tâm màn hình, máy móc còn phối hợp phát ra một đoạn nhạc

vui vẻ chào mừng.
Trong chớp mắt, tất cả mọi âm thanh đều biến mất sạch sẽ.

Nụ cười cứng đờ trên gương mặt cậu nam sinh tóc vàng
kim, cậu ta hoàn toàn không thể tin nổi, kêu lên thất thanh: “Cấp A?”
Đến cả Irna, từ tài khoản cấp E nâng lên đến cấp C cũng phải mất một năm, tốc độ thăng cấp thế này đã là rất
nhanh rồi.

Bọn họ không có tài khoản của diễn đàn NOK nhưng cũng may mắn mượn được tài khoản của Irna để
xem lướt qua.
Nhiệm vụ trên diễn đàn có thể nói là vô cùng kỳ lạ, thậm chí có một số nhiệm vụ bọn họ đọc còn không hiểu.
Nhưng những nhiệm vụ mà bọn họ không hiểu này lại giành được giá trị tăng trưởng cao hơn.

Ánh mắt Inna trở
nên nghiêm túc, lần đầu tiên cô ta nhìn tới cô gái, cuối cùng ánh mắt cũng có thêm vài phần nghiêm trọng.

Đây
cũng là lần đầu tiên nhân viên quản lý gặp được tài khoản có cấp bậc cao như thế này, trong phút chốc bỗng nhiên
quên cả từ ngữ, ngây ra như phỗng.

Một hồi sau, anh ta mới sực bừng tỉnh.

Anh ta lập tức đứng lên, vẻ mặt kích
động, mặt mũi đỏ ửng hết cả lên: “Tiểu thư ơi, cô, cô muốn đưa bao nhiêu người vào trong cũng được, cô có thể tùy
ý tham quan tất cả các khu vực bên trong căn cứ nghiên cứu.”
Nghe được điều này, Phong Việt cố ý hỏi lại một câu: “Vậy tài khoản cấp C cũng được đi tất cả các khu vực à?”
“Tài khoản cấp B trở lên mới được phép tham quan tất cả các khu vực.” Nhân viên quản lý lắc đầu: “Khu vực nòng
cốt có không ít những vũ khí và vật phẩm kiểu mới vừa mới được nghiên cứu phát minh ra, tài khoản cấp C vẫn
chưa đủ tư cách.”
Theo lẽ thường, chỉ có tài khoản cấp B.

Bởi vì anh ta làm việc ở đây biết bao nhiêu năm rồi song cũng chưa bao giờ
nhìn thấy tài khoản cấp A.

Tuy cấp A và cấp B chỉ chênh nhau một cấp nhưng đó lại là cách biệt một trời một vực.
Nhân viên quản lý không biết rõ là phải thăng lên tài khoản cấp A mới có thể vào được web ẩn của diễn đàn, gia
nhập vào hội kín.
“Hầy, đáng tiếc quá.” Sau khi có được thông tin chính xác, Phong Việt mới hào hứng nhìn về phía các học sinh
trường công lập Ylang: “Đến cả một cái tài khoản cấp A mà các cậu cũng không có, bọn tôi có thể vào khu vực nòng
cốt để tham quan, còn các cậu thì không vào nồi.”
Cậu nam sinh tóc vàng kim tức đến mức giậm chân, gương mặt đỏ ửng lên: “Cậu…”
Irna khẽ mím môi.
Khu vực nòng cốt, đến cô ta cũng chưa bao giờ được tới đó.

Tuy cô ta đã tham gia vào một phòng thí nghiệm, trở
thành nghiên cứu viên, cũng thể hiện ra kiến thức mà một nhà khoa học mới sở hữu nhưng dẫu sao tuổi tác của cô
ta còn quá nhỏ, vẫn chưa đủ quyền hạn.
Thật ra ở bên châu u, diễn đàn NOK rất phổ biến, còn ở bên phía nước Hoa thì lại mới lạ chẳng mấy ai biết.

Cô ta
cũng đã làm rất nhiều nhiệm vụ treo thưởng mới có thể tăng tài khoản lên tới cấp C.


Người nước Hoa này vừa lấy
ra đã là tài khoản cấp A rồi sao?
Năm học sinh trong đoàn đại diện nước Hoa đi vào cùng với Doanh Tử Khâm, còn là nhân viên quản lý đích thân
mở cửa giúp bọn họ nữa.
“Tử Khâm, cậu có tài khoản thật à?” Đằng Vận Mộng khẽ giọng hỏi: “Lẽ ra cậu nên lấy tài khoản có cấp thấp một
chút, tớ thấy biểu cảm của bọn họ sắp phát điên luôn rồi.”
Tuy cô ấy không biết về diễn đàn NOK nhưng cũng hiểu rõ chữ A kia là cấp bậc cao.
Doanh Tử Khâm ngáp một cái, đút hai tay vào túi, gương mặt có vẻ chây lười: “Hết cách rồi, bởi vì tài khoản có cấp
bậc thấp nhất của tôi là cấp 4, tạo tài khoản mới thì không vào được đâu.”
Đằng Vận Mộng: “…” Thế giới của Doanh thần, cô ấy không hiểu.
“Nhưng mà rốt cuộc diễn đàn NOK này là cái gì?” Phong Việt vò vò đầu: “Một phần mềm mạng xã hội mà đáng để
cho bọn họ xem trọng đến thế ư?”
Cậu ta còn là người dùng vương miện của QQ kia mà có thấy đặc quyền gì đâu.

Nghe thấy câu này, Doanh Tử
Khâm thầm suy nghĩ đến khả năng bọn Đằng Vân Mộng đi vào web ẩn, rồi bị chấn động bởi các đại lão ngốc
nghếch.

Khả năng đó bằng không.
Khi nãy 10 cũng có nói với cô, lý do bên phía châu Âu lấy cấp bậc tài khoản của diễn đàn NOK ra làm thẻ thông
hành vì nó cũng là một biểu tượng cho thực lực.

Người có thể thăng cấp thông qua việc làm nhiệm vụ treo thưởng
thì chứng tỏ năng lực của người đó không hề thấp.
Tất nhiên, chỉ là bên châu Âu thôi.

Các gia tộc lớn bên cổ võ và cổ y của nước Hoa cùng với các gia tộc lớn cấp cao ở
Đế đô cũng sẽ dùng diễn đàn NOK nhưng đó là vì nó là cửa ngõ của mạng lưới giao thiệp rộng rãi và có thể mua
được nhiều đồ quý hiếm.
“Chỗ tôi có rất nhiều tài khoản.” Doanh Tử Khâm lại nhận vài cái lên điện thoại, phân phát tài khoản và mật mã
cho mọi người: “Quay về tôi sẽ gửi phần mềm đăng nhập cho các cậu, các cậu có thể đăng nhập vào đó xem xem.”
Ba học sinh khác cũng được phát cho một tài khoản.
“Tôi có mang máy tính theo.” Phong Việt lập tức lôi chiếc máy tính xách tay từ trong cặp sách ra: “Bây giờ tôi sẽ
đăng nhập vào đó xem sao.”
Doanh Tử Khâm gật đầu, lấy điện thoại ra gửi chương trình đăng nhập bản máy tính cho cậu ta: “Các cậu trò
chuyện đi, tôi tới phía trước xem thử.” Cô đẩy vành mũ lên, men theo dãy tủ đồ.

Sau lưng, Phong Việt đã cài đặt
chương trình đăng nhập thành công, nhập tài khoản của cậu ta vào.

Chẳng mấy chốc, cậu ta đã vào được diễn đàn
NOK.
Sau khi nhìn thấy cấp bậc tài khoản của mình, cậu ta ngạc nhiên đến mức suýt nhảy dựng lên.

Phong Việt đăng
xuất ra, sau đó lại nhập tài khoản của Đằng Vận Mộng vào, ánh mắt ngây ra.

Đó cũng là một tài khoản cấp A

nhưng điểm tăng trưởng là 0.

Điểm tăng trưởng 0 cho dù là tài khoản cấp A cũng không cách nào vào được hội kín.
Chứng tỏ đây là tài khoản ban đầu mà chỉ có nhân viên quản lý cùng với người sáng lập nên diễn đàn NOK mới có
thể cho người khác được.
Những nhóm Đằng Vận Mộng lại không biết những điều này.

Đằng Vận Mộng nhìn tài khoản cấp A trong tay
mình, có hơi ngây ra, cô ấy hốt hoảng ngẩng đầu lên: “Phong Việt, cậu có nhớ khi nãy nhân viên quản lý kia bảo tài
khoản của Irna cấp bao nhiêu không?”
Phong Việt cũng rất hoảng loạn: “Cấp C.” Được cả thế giới ca tụng là thần đồng mà cấp bậc của tài khoản trong tay
chẳng cao bằng tài khoản mà Doanh Tử Khâm tiện tay lấy ra.

Vả lại Doanh Tử Khâm còn cho hơn năm tài khoản
một lúc.

Phong Việt lẩm bẩm, tay nắm thành quyền: “Quả nhiên, đi theo Doanh thần là có thể phát tài.”
Cậu ta bắt đầu tò mò xem xét các bài viết.

Đằng Vận Mộng và ba học sinh còn lại cũng xán lại gần cùng xem, thấy
ngay bài viết đầu tiên trên trang nhất.

Số lượng người trả lời bài viết này cũng khá nhiều, đằng sau tiêu đề có đính
kèm chữ Hot.
“Lại phát hiện di tích cổ ở Atlantis, đến lúc đi nhặt tiền rồi, cần lập đội, còn thiếu người hỗ trợ.”
Diễn đàn này đúng là khiến người ta mê mẩn.
***
Bên ngoài căn cứ nghiên cứu.
Irna vẫn còn đứng ở đó, chưa đi vào.
“Irna, cậu đừng để trong lòng.” Một nữ sinh an ủi cô ta: “Chẳng phải giáo viên hướng dẫn của cậu đã nói là bên
nước Hoa có một số gia tộc lớn, bọn họ sở hữu tài khoản diễn đàn NOK ư?”
“Có lẽ là gia tộc của bọn họ cho bọn họ đấy, đâu phải thăng cấp nhờ năng lực của bọn họ, làm sao so sánh với cậu
được?”
“Hơn nữa, tuần sau là chung kết quốc tế rồi, đến khi ấy bước vào cuộc thi chắc chắn sẽ lộ nguyên hình thôi còn gì?”
Irna im lặng không lên tiếng, chỉ lặng lẽ mở điện thoại ra.

Cô ta tìm kiếm thông tin về một người, ánh mắt trở nên
lạnh lẽo.

“Irna, cậu đang xem gì thế?” Cô nữ sinh tiến lại gần, nhìn thấy dòng chữ trên màn hình điện thoại: “Cậu
cũng thích Simon Brand à? Ông ấy là thần tượng của tớ đó, vả lại bên phía ban tổ chức cũng có nói ISC được tổ
chức là vì ông ấy đấy.” Cái tên Simon Brand rất có ảnh hưởng ở châu u.

Có thể nói nhà khoa học thiên tài thế kỷ 17
này là một kỳ tích trong giới khoa học.

“Không, tôi ghét ông ta.” Irna siết chặt chiếc điện thoại, cười khẩy: “Lão già
đó rất thiên vị, rất cố chấp, chẳng chịu dạy cho tôi thứ gì cả.”
Nghe được điều này, cô gái ngẩn người ra: “Irna, cậu đang nói gì thế?”
Tuy vẫn luôn có tin tức báo Irma được thôi miên sư đánh thức ký ức kiếp trước nhưng chẳng ai thèm bận tâm đến
chuyện đó cả, tất cả chỉ xem đó là chiêu trò giật tít mà thôi.

Tất nhiên, chuyện này cũng đã được không ít các đại lão
trên diễn đàn NOK thảo luận tới, bọn họ đều rất tin tưởng.

Thế giới rộng lớn, không gì không thể.

Đến cả thuật
luyện kim cũng có thì còn có gì không thể nữa đây?

“Đi thôi.” Cô nữ sinh lắc đầu, kéo tay Irna: “Tớ chưa tới căn cứ nghiên cứu tham quan bao giờ.”
Ina tắt điện thoại, khẽ mím môi, nhấc chân lên bước vào trong căn cứ nghiên cứu.

Giờ phút này, cuối cùng nhân
viên quản lý môi hít một hơi thật sâu.

Anh ta run rẩy viết lại tên người dùng của Doanh Tử Khâm vào sổ ghi chép,
sau đó mới đăng nhập vào tài khoản của chính mình trên máy tính.
Nhân viên quản lý lại nhập ba chữ “Người chỉ đường” vào thanh thêm bạn bè.

Có thể đạt tới tài khoản cấp A thì
chắc chắn đã nhận không ít nhiệm vụ treo thưởng trên diễn đàn NOK.

Có điều tài khoản của anh ta là cấp D, không
đủ quyền hạn nên không nhìn thấy những nhiệm vụ treo thưởng mà tài khoản cấp A nhận, chỉ có thể xem các giao
dịch mà tài khoản đăng lên thôi.
Sau đó nhân viên quản lý nhìn thấy dầu gội đầu mọc tóc, thuốc chữa thận hư và thức uống hỗ trợ giấc ngủ.
“???”
Người quản lý sờ sờ đầu mình, ngẫm nghĩ một hồi sau đó di chuyển con chuột, nhấn vào nút mua hàng ở mục dầu
gội đầu mọc tóc.
Tham quan xong căn cứ nghiên cứu đã là buổi trưa.

Sau khi ăn cơm trưa xong, Doanh Tử Khâm và Phó Quân Thâm
đi đến sân bay.

ở đường đi dành cho khách quý, một người đàn ông cao một mét tăm xuất hiện, tay cầm báo che
mặt mình lại, liên tục ngó nghiêng liếc trộm, sau đó sải bước về trước.
Doanh Tử Khâm như có điều đang suy nghĩ, cô quay đầu lại: “Anh ta?”
“Là anh ta.” Phó Quân Thâm nhướng mày, tiến lên trước, không nhanh không chậm tóm lấy bả vai người đàn ông:
“Tần Linh Yến, anh trốn cái gì? Đã gặp trên mạng biết bao nhiêu lần rồi mà bây giờ không dám
à?”
“A!”
Thình lình bị phát hiện, Tần Linh Yến phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Anh ta vứt tờ báo đi, lùi về sau một bước: “Cậu
dọa chết tôi rồi!”
Doanh Tử Khâm tỉ mỉ đánh giá gương mặt anh ta, cuối cùng bình luận: “Mười năm nữa, anh cũng sẽ không bị già
đâu.”
Tần Linh Yến và Tần Linh Du đều là con lại.

Nhưng đặc trưng con lai của Tần Linh Du lại không được rõ ràng lắm,
ngược lại Tần Linh Yến có đôi mắt màu xanh sẫm.
“Hừ, tưởng tôi không nhận ra là cô đang bảo tôi có gương mặt nai tơ đấy hả?” Tần Linh Yến lẩm bẩm, anh ta lại
nhìn ra sau với ánh mắt cảnh giác: “Em gái tôi không tới đúng không?”
Phó Quân Thâm đút một tay vào túi quần: “Xin lỗi nhé, tôi không để ý đến những người khác giới khác.”
Tần Linh Yến gần như phun cả máu ra: “Tôi thấy cậu có mà tán gái tán đến mức bị điên rồi!”
Em gái anh ta sao có thể tính là người khác giới được? Một nữ sinh đơn thương độc mã đánh vào tận nhà đại tài
phiệt ở châu u? Rõ ràng là một kẻ cuồng bạo lực.

Độc thân là đáng đời.
“Em gái anh tới rồi.” Doanh Tử Khâm bưng một ly nước có ga: “Đang ở khách sạn năm sao bên kia kìa, có cần tôi sắp xếp cho anh
căn phòng cách vách phòng cô ấy không?”
“Không không không.” Tần Linh Yến bị dọa sợ đến mức xua tay liên tục: “Làm ơn làm phước đừng để nó biết tôi cũng ở đây, nếu
không nó sẽ bắt tôi làm ngựa cho nó cười mất.” Nói rồi, anh ta moi một tờ giấy từ trong túi ra: “Này, cho hai người xem một thứ đáng
sợ.”
“Đây là cái gì?”
Doanh Tử Khâm cầm lấy, mở tờ giấy ra.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.