Hôm Nay Tần Tiên Sinh Lại Ghen

Chương 17


Bạn đang đọc Hôm Nay Tần Tiên Sinh Lại Ghen FULL – Chương 17


Vì nụ hôn bất ngờ của Tần Tư Lăng mà Trình Nhiễm bị mất ngủ cả đêm đó.

Còn Tần Tư Lăng thì vẫn ngủ một cách bình thường, không những thế còn sâu giấc hơn cả mọi khi.

Trình Nhiễm xoay người sang trái rồi sang phải.

Cái hình ảnh đó cứ hiện lên trong đầu cô.

Không những vậy còn khiến cho cô cảm giác như bản thân sắp bốc hỏa đến nơi vậy.

Cái gì cả đời này chỉ hôn duy nhất một người? Tần Tư Lăng cũng quá bá đạo đi.

Dám tự tiện hôn cô ở nơi đông người nữa chứ…!
Kết quả cho cái suy nghĩ vớ vẩn cả đêm là sáng hôm sau Trình Nhiễm vừa dậy muộn lại vừa có đôi mắt thâm kiểu gấu trúc.

Khi cô từ phong ngủ đi ra thì tất cả mọi thứ đã được Tần Tư Lăng chuẩn bị đâu vào đấy, ngay cả vali của cô hắn cũng chuẩn bị không sót thứ gì.

Mẹ cô vừa trông thấy cô là lại bắt đầu than ngắn thở dài.

“Biết bây giờ là mấy giờ không hả? Nhìn con rể đây này.

Sáng sớm đã dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà, rồi chuẩn bị hành lí, sắp xếp mọi thứ cho con nữa.

Trình Nhiễm ơi Trình Nhiễm…!Bao giờ con mới được một góc của con rể đây.

Đi làm dâu mà cứ như bà hoàng ý.”
“Thôi không sao đâu mẹ.

Hôm qua Trình Nhiễm mải chơi nên ngủ muộn chút.

Mọi thứ con làm được rồi.”
Mặt trời hôm nay mọc ngược hay sao mà Tần tiên sinh lại có lòng tốt nói đỡ cho cô thế?
“Con rể, con đừng chiều nó quá.”
Ông cụ Trình lúc này từ trên tầng tầng đi xuống, thấy Tần Tư Lăng và Trình Nhiễm chuẩn bị đi thì mặt cũng chẳng biểu cảm gì.

Ông bước từng bước đi đến chỗ của Tần Tư Lăng, thở dài vỗ vai hắn.

“Ta giao con bé cho cậu.


Đừng để ta biết con bé vì cậu mà bị tổn thương.

Lúc ấy, ta sẽ đón con bé về, không cho nó gặp lại cậu nữa.”
Cả nhà đồng loạt đưa mắt nhìn nhau.

Thì ra ông cụ Trình đã chấp nhận Tần Tư Lăng rồi sao?
Thức ra ông cụ Trình cũng không muốn cháu gái gả đi sớm.

Nhưng mà, ông ngăn cấm quá cũng không được.

Lúc trước cháu gái học đại học, ông còn lấy lí do nó phải tập trung cho việc học nên ngăn cấm.

Bây giờ cháu gái đã có một cuộc sống của riêng nó.

Vả lại, ông nhìn ra được Tần Tư Lăng là người tốt nên mới yên tâm giao Trình Nhiễm cho hắn.

Chẳng ai có thể ngờ rằng lí do ông cụ Lăng chấp nhận Tần Tư Lăng chính là bệnh mắc sạch sẽ của hắn.

Ông cho rằng với con người mắc sạch sẽ nặng như thế thì không sợ hắn ngoại tình, không sợ hai đứa khi sống chung với nhau thì nhà cửa lộn xộn.

Sống với Tần Tư Lăng thì Trình Nhiễm có thể rèn được một số tính cách của mình.

Qua những ngày ngắn ngủi ở quê thì cuối cùng hai người cũng phải rời đi.

Một phần là vì công việc của Tần Tư Lăng, một phần là công việc của Trình Nhiễm.

Cả hai người không thể nào quên đi nhiệm vụ của mình được.

Lúc trở về, ngoài việc đi đò qua sông ra thì Tần Tư Lăng dứt khoát gọi cho tài xế riêng đến đón từ trước.

Cô biết ngay là hắn sẽ không dễ dàng gì mà đi tàu điện ngầm một lần nữa mà.

Ngồi trên chiếc xe sang trọng êm ái, Trình Nhiễm cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm cho mấy ngày qua.

Tất cả mọi thứ khiến cho cô hết giật mình rồi đến thót tim.

Cuối cùng cũng có thể trở lại cuộc sống yên bình rồi.


“Tần tiên sinh, ngài ở quê của phu nhân thấy cuộc sống ra sao ạ?”
Tài xế đột nhiên hỏi khiến cho Trình Nhiễm cũng hứng thú.

Cô cũng muốn biết Tần Tư Lăng cảm nhận gì sau khi được rèn giũa làm nông.

“Cậu…!Tập trung lái xe, bớt hỏi nhiều.”
Không khí trong xe lúc này lắng đọng lại.

Trình Nhiễm hơi đưa mắt nhìn sang bên cạnh thấy Tần Tư Lăng lại bắt đầu giải quyết công việc.

Kì thực nhìn hắn làm việc thế cô cũng ham lắm.

Nhưng hiện tại cô đang thất nghiệp, muốn làm việc cũng chẳng được.

“Nghe nói, em chưa tìm được công việc?”
“Vâng…”
Thực ra không phải là Tần Tư Lăng nghe nói.

Hôm nọ hắn có vô tình nhìn thấy cô vào một trang web giới thiệu việc làm nên hơi tò mò.

Hắn đã cho người điều tra tất cả thông tin của Trình Nhiễm thì thấy cô rất có năng lực làm việc.

Tuy nhiên, công ty trước đây của cô bị mù nên xảy ra vài tin đồn đa sa thải cô.

Dạo gần đây hắn cũng bận mấy dự án.

Chi bằng cho Trình Nhiễm một cơ hội để cô phát huy năng lực bản thân.

Nghĩ đến đây, Tần Tư Lăng lấy từ trong túi ra một tấm danh thiếp rồi đưa cho Trình Nhiễm.

“Cầm cái này, ngày mai đến Thụy Đằng phỏng vấn.

Tôi không phải muốn nâng đỡ em, chỉ tạo cho em một cơ hội thôi.

Còn lại có vượt qua bài kiểm tra của Thụy Đằng hay không đều là do em.”
Thụy Đằng chính là công ty được tách ra từ tập đoàn Bách Hải Thụy Đằng cũng do Tần Tư Lăng làm chủ.


Dù cho Thụy Đằng chỉ là một chi nhánh nhưng công ty này rất phát triển không kém cạnh những công ty lớn.

Nghe nói, Tổng giám đốc chịu trách nhiệm quản lí Thụy Đằng chính là em họ của Tần Tư Lăng thì phải.

Từ trước đến nay Tần Tư Lăng rất có nguyên tắc chọn người.

Hắn không bao giờ vì người nhà mà tuyển họ vào trong khi không có năng lực.

Cho dù họ hàng có thân thích đi nữa cũng phải làm theo đúng trình tự nhân viên trúng tuyển.

Một người công tư phân minh như vậy cũng rất hợp với ý của Trình Nhiễm.

“Em họ tôi là Tần Sỹ Đình đang quả lí Thụy Đằng.

Nếu em gặp vấn đề khó khăn gì cứ đến tìm nó.”
“Sao anh chắc chắn em sẽ đậu mà nói trước?”
“Nếu em không đậu chứng tỏ năng lực của em rất kém.

Tôi đưa em danh thiếp giới thiệu coi như uổng công.”
Trình Nhiễm nghe đến đây thì bĩu môi.

Tần tiên sinh ơi là Tần Tiên sinh…!Anh không thể khen em một câu được à? Khen một câu khích lệ khó đến như vậy sao?
Trở lại ngôi biệt thự quen thuộc, Trình Nhiễm chỉ muốn chạy lên phòng ngủ một giấc cho đã đời thôi.

Ngay khi cô bước xuống xe thì đã thấy một hàng người giúp việc đã xếp hàng ngay ngắn chào đón chủ nhân về.

Quản gia đi tới mở cửa xe cho Tần Tư Lăng, vui vẻ nói.

“Chào mừng ngài đã trở về.”
Người giúp việc vội chạy ra phía sau cốp xe mang hành lí xuống rồi đi sắp xếp hết thảy.

Mấy ngày hắn không ở nhà, quản gia luôn làm việc rất tốt.

Ông cho người chu toàn mọi thứ, quét dọn sạch sẽ chưa bao giờ làm hắn thất vọng.

“Thưa ngài, lão phu nhân vừa đi xem, chọn được ngày rất đẹp để tổ chức hôn lễ.

Lão phu nhân nói ngài và phu nhân hãy sắp xếp công việc mà chuẩn bị hôn lễ cho long trọng.

Hôm ấy tất cả khách khứa, truyền thông đều đến nên lão phu nhân không muốn xảy ra sai sót gì cả.”
“Tôi biết rồi.

Dự tính còn mấy ngày nữa?”

“Dạ, là 1 tháng nữa thôi.

Bây giờ tôi sẽ gấp rút liên hệ cho nhà tạo mẫu người Pháp, nhà thiết kế người Anh và cả dàn người chuẩn bị sự kiện, đi phát thiếp mời,…”
“Vậy tôi trông cậy vào ông đấy.”
Quản gia mỉm cười cúi xuống gật đầu.

Trình Nhiễm đang định đi lên phòng ngủ, ai ngờ công biệt thự đột nhiên có khách tới.

Chiếc xe thể thao màu trắng quen thuộc đập vào mắt của cô.

Rất nhanh Trình Nhiễm đã nhận ra đó là xe của ai.

Cô không vội đi lên phòng ngủ nữa mà đứng đó hóng chuyện.

Xe vừa dừng lại, Tần Thiến và Đỗ Thanh Xảo vội vàng đi xuống.

Trông thấy Tần Tư Lăng đã về, Tần Thiến có vẻ rất gấp nói.

“Ba, sao ba lại tước vị trí hiện tại của con? Con…”
“Quy củ ở đâu rồi?”
Lúc này Tần Thiến mới nhớ ra nên khom người xuống chào hỏi.

Vốn dĩ anh ta đã lên kế hoạch đi nghỉ dưỡng cùng Đỗ Thanh Xảo nhân lúc Tần Tư Lăng và Trình Nhiễm về quê.

Thật không ngờ dự án quản lí lại xảy ra vấn đề.

Khi anh ta nhận tin thì đã được thông báo rằng vị trí của anh ta bị chính chủ tịch hủy bỏ.

Chính vì thế mà Tần Thiến đã vội vàng trở về.

Tiền duy trì hàng tháng đã bị Trình Nhiễm kiểm soát, vị trí mà bị lấy đi chẳng khác gì anh ta mất hết.

“Thưa ba, con sẽ sửa chữa lỗi lầm nhanh nhất.

Mong ba cho con một cơ hội.”
“Ta giao dự án cho con không phải để con vứt đó rồi đi du lịch.

Tất cả những vấn đề phát sinh con hầu như không kiểm soát được.

Cho nên ta thấy con không hợp với vị trí hiện tại, nhường chỗ cho người có bản lĩnh thì hơn.”
Trình Nhiễm nghe được những lời này thì cố gắng nhịn cười.

Không cần cô ra tay mà cái tên tra nam này tự mình đào hố chôn mình rồi..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.