Đọc truyện Hồi Sinh 2003 – Chương 29: Đi cửa sau
Edit: Lăng Tình
Beta: Thần Hi
Lục Dương cao hứng mà đến, mất hứng mà quay về.
Lúc đi ra khỏi phòng học, cơn gió đêm mát mẻ trong sân trường thổi qua hắn, khiến cả người tỉnh táo hơn rất nhiều.
Vừa rồi lúc Lục Dương tức giận, đầu nóng lên liền đứng dậy, cũng không quay đầu lại liền chạy ra. Lúc này, cảm giác tức giận dần dần nhạt đi, trong lòng Lục Dương liền có chút hối hận.
Theo đuổi Tào Tuyết, vốn cũng không phải là truy cầu tình yêu, cần gì bởi vì nàng nói một câu nghe không lọt tai, mà bỏ qua một gốc rau cải trắng trong veo như nước như vậy? Thấy mình quá ngu chưa?
Nghĩ tới đây, khóe miệng Lục Dương lộ ra vẻ cười khổ nhàn nhạt.
Chỉ là, mới vừa rồi đi tiêu sái như vậy, lúc này nếu như lại xám xịt chạy về, không nói đến Tào Tuyết có tha thứ cho hành vi vừa rồi của hắn hay không, chỉ sợ là từ nay về sau, hình tượng của hắn ở trong lòng Tào Tuyết liền bị hủy toàn bộ, nếu như sau đó Tào Tuyết có thể cùng hắn tiến tới với nhau, ở dưới đáy lòng, chỉ sợ nàng cũng vĩnh viến xem thường hắn.
Chẳng qua, luôn luôn sẽ có biện pháp.
Lục Dương từ nhiều năm trước đã bắt đầu kiên quyết cho rằng, vấn đề giữa người và người, luôn có thể nghĩ được biện pháp giải quyết.
Thời điểm mau chóng rời khỏi cổng trường, trong lòng Lục Dương đã dần dần có một cái biện pháp.
Nhưng mà, đêm nay Lục Dương không có dự định tiếp tục đi tìm Tào Tuyết, biện pháp trong lòng vẫn nên để ngày mai hẵng thi hành đi! Có lẽ, lần này phát giận, còn có thể nhanh chóng rút ngắn khoảng cách giữa hắn cùng với Tào Tuyết.
Nghĩ đến khả năng gặp phải hậu quả này, trên mặt Lục Dương lại xuất hiện nụ cười nhàn nhạt.
Không phải đều hoài nghi năng lực viết tiểu thuyết của ta sao?
Ngày mai sẽ cho nàng biết một chút về nó, để xem nàng còn làm thế nào xem thường mình?
…
Sau khi trở lại phòng trọ, Lục Dương mở máy tính ra, mở ra một trang word mới, châm một điếu thuốc lá, nhớ lại một chút tình tiết cụ thể của chương 2 đã sắp xếp tốt lúc trước viết vào đêm nay, sau đó liền bắt tay vào gõ trên bàn phím, hai tay mười ngón giống đang đàn dương cầm vậy, tùy ý bay múa.
Lúc sắp tới mười một giờ đêm, Lục Dương rốt cục viết xong một chương này, cộng thêm chương một viết ở trong phòng học lúc trước, đêm nay kế hoạch hai chương rốt cuộc đã hoàn thành.
Chẳng qua, còn có một chương lúc trước là viết tay, còn cần đưa vào trong máy vi tính.
Lục Dương trước giờ vẫn không phải một người thích đem việc của hôm nay kéo dài tới ngày mai, đi vào phòng bếp rót một ly trà, trở về uống được hai ngụm hai cái liền bắt tay gõ lại bản thảo văn tự viết trên giấy, đưa vào máy tính.
Một hồi làm việc này, liền mất khoảng hơn một giờ, chờ đến lúc bản thảo trên giấy hơn ba ngàn chữ hoàn toàn đưa vào lưu trong bản văn word của máy vi tính, đã là gần rạng sáng.
Viết bản thảo đến gần rạng sáng, đối với Lục Dương mà nói cũng không coi là gì ghê gớm.
Trước khi sống lại, đã từng có vài năm như vậy, ngày và đêm của hắn hoàn toàn đảo lộn, ban ngày ở trong phòng ngủ, trời vừa tối, cả người liền sinh long hoạt hổ (như rồng như hổ), tinh lực dư thừa, lúc ở đêm khuya vắng lặng, tinh thần của hắn ngược lại là lúc tốt nhất trong một ngày.
Mấy năm đó, Lục Dương gần như là suốt đêm buổi tối mỗi ngày ngồi phía trước máy vi tính, cho dù là ngày đó đã viết bản thảo xong, cũng không muốn đi ngủ.
Sau đó, lại theo số tuổi tăng lên, Lục Dương mới từ bỏ cái kiểu sắp xếp thời gian làm việc và nghỉ ngơi rất không khỏe mạnh này.
Sau khi sống lại, trừ phi là tình huống đặc biệt, bằng không Lục Dương cũng sẽ không lại thức suốt đêm.
Lục Dương mỉm cười đem bản thảo trong máy vi tính lưu lại tốt, liền theo thói quen đăng nhập vào hậu trường tác giả, nhìn một chút nhân khí của” Tận Thế Đất Hoang ” bây giờ.
Lục Dương phát hiện lượt view đã tăng lên đến 72.
Xem ra, theo số lượng từ cập nhật đang đi lên càng ngày càng nhiều, tốc độ nhân khí tăng lên cũng càng lúc càng nhanh, là một dấu hiệu tốt.
Sau đó, Lục Dương lại mở ra trang đầu của tác phẩm, phát hiện tổng điểm vote cũng tăng lên đến 528, phiếu đề cử cũng tăng được không ít, đã có 98 phiếu, mắt thấy sẽ đột phá hai số còn lại.
“Không tệ!”
Tuy rằng đã viết sách cũng khoảng mười năm rồi, nhưng Lục Dương mỗi một lần thấy nhân khí trong tác phẩm của mình càng dài càng cao, trong lòng vẫn là không nhịn được cảm thấy vui mừng.
Lục Dương kéo websites xuống, kéo đến khu bình luận sách, thấy khu bình luận sách ngoại trừ lại có thêm mấy cái tiêu đề quảng cáo ở ngoài, bài post mới của độc giả cũng có vài cái, cũng vẫn đều là thanh âm ủng hộ như cũ.
“Tận Thế Đất Hoang” còn chưa có được trang web đề cử, nhân khí vẫn còn ở trong thời kì tăng chậm chạp, lại mới chỉ post chừng hai vạn chữ, còn thuộc về thời kì sách tuyệt đối mới, người chú ý vẫn còn rất ít, ngoại trừ như độc giả chân chính, còn có không ít người đỏ mắt đến khu bình luận của sách quấy rối, cho nên, trừ phi chất lượng của quyển sách này quả thực không được, bằng không vào thời kỳ này, khu bình luận sách trên cơ bản tất cả đều là thanh âm ủng hộ.
Lục Dương thích xem độc giả bình luận sách, nhất là những bình luận ủng hộ sách này.
Mỗi một lần thấy, mặc dù phần lớn độc giả viết ý tứ đều không khác nhau lắm, nhưng hắn mỗi thấy nhiều tên của các độc giả ủng hộ xuất hiện, trong lòng đều sinh ra một loại cảm giác vui sướng khi được người khác công nhận.
Đây có lẽ là một trong chừng vài loại vui sướng của một người thân sáng tác.
Dù sao, hành trình sáng tác, 99% thời gian, đều rất cô độc và khô khan.
Mặc kệ người sáng tác này viết tác phẩm chất lượng đến như thế nào, nhưng mỗi một chương đến hai – ba nghìn chữ, thậm chí còn nhiều hơn, luôn luôn cần một thời gian dài trước máy vi tính, một mình ngồi buồn so, vắt hết óc viết ra.
Giống như trước đây mà nói, tốc độ gõ những bảy, tám ngàn chữ một giờ, dù sao chỉ có rất ít người mới có thể làm được.
Tốc độ gõ chữ của đại bộ phận những người sáng tác, có thể đến hai nghìn chữ một giờ, liền đã coi như là rất tốt rồi.
Rất nhiều tay không tốt, thậm chí một giờ cũng chỉ có thể gõ được trên dưới một nghìn chữ, cộng thêm lúc trước bắt tay vào viết, cần tìm trạng thái thời gian, một chương hai ba nghìn chữ, tác giả rất có khả năng sẽ mất ba bốn giờ đồng hồ.
…
Đêm đã khuya, Lục Dương cũng xem xong tình huống tác phẩm của mình rồi, nghĩ đến hai chuyện phải làm ngày mai, liền mỉm cười tắt máy vi tính, đi rửa mặt đi ngủ.
…
Bởi vì buổi tối hôm trước ngủ hơi muộn, sáng ngày thứ hai, Lục Dương vẫn ngủ thẳng đến hơn tám giờ, lúc tỉnh lại, đồng hồ báo thức đặt trong điện thoại di động ở ngay sát đầu hắn trong chăn cũng không có gọi hắn tỉnh dậy nổi.
Xem ra khóa học buổi sáng hôm nay lại không kịp đi đến.
Đối với lần này, Lục Dương cũng chỉ là cười cười không để ý.
Sách vở gì đó, đối với Lục Dương mà nói, cũng không có ích lợi gì, một tiết khóa không kịp liền cũng có sao đâu!
Lục Dương thản nhiên rời giường rửa mặt, sau đó đi vào phòng bếp vo gạo, bỏ thêm rất nhiều nước và gạo cho vào nồi cơm điện, chuẩn bị nấu bát cháo uống.
Cháo mua hai ngày trước vẫn còn để ở trong tủ lạnh không hề động đến, liền đem ra ăn cùng bát cháo cũng vừa đúng lúc.
Trong lúc chờ nồi cơm điện nấu cháo, Lục Dương lại vào phòng học mở máy vi tính ra, đăng nhập hậu trường tác giả, trước tiên liếc một cái con số cất dấu của “Tận Thế Đất Hoang ” , đã là 83.
Lại tăng thêm mấy người, tâm tình của Lục Dương khá hơn nhiều, sau đó liền mỉm cười đăng chương một mới của truyện lên.
Chờ chương mới đăng lên xong, mới mở ra trang đầu của tác phẩm, hai mắt liếc tình huống tăng trưởng số liệu của điểm vote và phiếu đề cử.
Bởi vì ngày hôm qua nhìn những số liệu chi tiết này lúc rạng sáng, cũng không có hiện lên thông báo chương mới, cho nên lúc này trở lại nhìn tổng điểm vote và phiếu đề cử tăng lên cũng không nhiều.
Tổng điểm vote chỉ gia tăng thêm mười mấy, còn chưa có lên đến 600 lượt.
Phiếu đề cử cũng chỉ tăng hơi dài một chút điểm, vừa đột phá 100 phiếu, lên tới 103 phiếu.
Khu bình luận sách mới chỉ tăng thêm một cái bình luận của độc giả.
Đối với lần này, Lục Dương biết nó rất bình thường, một quyển sách mới, trước lúc còn chưa đủ ba vạn chữ, ngoại trừ nửa giờ sau khi đăng chương mới lên, nhân khí tăng trưởng sẽ có ít rõ ràng, những thời điểm khác, số liệu mấy người của tác phẩm, tốc độ tăng trưởng là vô cùng chậm chạp.
Chờ chịu đựng qua một đoạn thời gian nữa, tình huống tự nhiên sẽ tốt hơn rất nhiều.
Lục Dương không có nhìn số liệu và bình luận sách này thêm nữa, đổi websites khác, bắt đầu tìm tòi phương thức liên lạc khởi điểm của tổ biên tập thứ hai.
Sở dĩ chỉ tìm phương thức liên lạc của tổ biên tập thứ hai, không bởi vì gì khác, nguyên nhân chỉ có một —— Lục Dương sau khi sống lại đăng kí tài khoản tác giả có số đuôi là 4.
Dựa theo quy củ lúc khởi điểm, số đuôi tài khoản tác giả là 3 hoặc là 4, đều được phân ở tổ biên tập thứ hai.
Phương thức liên lạc biên tập lúc khởi điểm, không phải là cái tin tức cần bảo mật gì, người biết rất nhiều.
Tác giả mới phải tìm phương thức liên lạc của bọn họ hiển nhiên cũng không có thiếu, độ trăm trở lên, sớm đã có người tìm tòi qua, cũng sớm đã có người trả lời vấn đề những người đó treo giải thưởng.
Nhưng thật ra điều đó tiết kiệm được của Lục Dương không ít thời gian, tùy tiện ở độ trăm bài phía trước tìm, liền tìm được cả ba QQ liên hệ lúc khởi điểm của ba vị biên tập tổ biên tập thứ hai rồi.
Một tổ biên tập có ba vị biên tập, trong đó có một vị là chủ biên, hai vị khác thì có trách nhiệm biên tập, một người phụ trách tác giả có số đuôi là 3, người còn lại phụ trách số đuôi là 4.