Đọc truyện Hồi Ký: Lời Hứa 5 Năm – Chương 98: Lời hứa 5 năm và Bi kịch cuộc đời – 41: Đấu võ chợ đen
Tỉnh lại, Sơn nhận ra mình đang ở trạm y tế TQ, giường kế bên là Phương (kiệt sức vì thức chăm sóc Sơn, còn Hà thì bị Mẹ bắt về). Ngoài ra còn có tôi, Thành, Nam và ĐK (2thằng này khoái nghe ĐK kể ch giang hồ, còn thằng Tèo về vs Vinh TG lo việc trên SG nữa) Nhìn thấy Sơn đã tỉnh tôi liền hỏi:
– Tỉnh rồi hả? Đói k? Ăn chút cháo đi. Hà nó nhờ Thành mang vào đó.
Sơn : Em nằm đây bao lâu rồi?
Tôi : 1ngày 1 đêm. Con Phương nó chăm sóc mày cả đêm wa sáng nay lên cơn hen, mệt quá ngũ rồi. Hà thì ở tới chiều thì mẹ Hà bắt về. Mày may mắn dc cả 2 đứa yêu thương mà k hề ghen vs nhau, tụi nó còn nch như 2 ng bạn thân.
Sơn k nói gì chỉ nhìn Phương vs ánh mắt cảm kích. Xong Tôi đổ cháo ra cho Sơn ăn, đang đổ thì:
– Anh chừa 1 ít cho Phương chút thức dậy, Phương ăn nữa.
– Tao biết tính mày mà, ngoài mặt vô tình vs ngta nhưng âm thầm quan tâm lắm.
Thành: Thấy sao rồi mậy? Đừng buồn nữa nhé.
Sơn : Uhm. Tao sẽ cố.
ĐK : Hồi đó tao còn nhỏ chưa hiểu hết nổi đau mất ng thân, hôm nay tao thấy lòng mình đau như cắt, tao tiếc k có thời gian về thăm cô chú.
Sơn : Cha mẹ em linh thiêng cũng hiểu mà ĐK. Ủa Nam? Mày chưa về Nha trang àh? Thằng Hải vs Quân đâu?
Nam : CN tao lên, thằng Hải thì phải về Bắc vì nó mua vé khứ hồi, còn thằng Quân k thể ra khỏi trường wá 3 ngày dc. Hai thằng đó có nhắn lại bảo mày đừng đau buồn wá.
Sơn : Tụi mày đứa miền Bắc, miền Trung mà cũng về đây vs tao. Cám ơn nhé.
Nam : Mày mới thức chưa tỉnh hả? Tao bít tụi tao có ch thì mày cũng sẽ làm vậy thôi. Còn thằng Hồ thì k liên lạc dc. Nó ở Canada mất tích lun.
Thành : À. Hồi trc tao thấy nó có ghệ rồi đó.
Nam : Qua đó một mình có ghệ là phải.
Thành: Lúc còn học 12 cơ. Xinh lắm, da trắng dáng cao. Chắc con nhà giàu. Mấy hôm trc khi cắm trại. Tao hỏi mà nó chối bảo bạn bthường.
Nam: Sao mày k nói cho tụi tao biết? Tao phải hỏi cho ra lẻ, tao chưa có ghệ mà nó dám có àh?
Thành : Thì bữa đó cháy trại, rồi xảy ra ch vs lớp 12a3, tao quên mất tiêu. Hnay mày nhắc tao mới nhớ hehe.
Tiếng nói cười cũng làm Phương thức dậy.
Sơn : Phương tỉnh rồi àh? Thấy trong ng thế nào? Tụi kia nói ch ồn ào làm Phương thức giấc à?
Phương : K có. Mùi cháo thơm wá thấy đói nên thức hihi.
Tôi : Nè, anh có chừa cho em nè. Ăn đi kẻo thằng Sơn nó ăn hết.
Phương : Sơn sẽ k giành vs em đâu. Hihi.
Phương cười rất dễ thương, dù bệnh tật nhưng cũng làm vơi dc vẻ xinh đẹp. Làm 2 thằng kia nhìn như bị thôi miên.
Nam : Đây là Kẹo Bòn Bon mày thường nhắc đó hả Sơn? Xinh ghê.
Sơn : Uhm. Kẹo Bòn Bon tên Phương. Đây là Nam, đó là Thành, bạn học cấp 3 của Sơn và Hà.
Phương : Rất vui dc làm quen vs 2 bạn.
Nam : Được ng đẹp làm quen còn gì sướng bằng.
Cuộc nói ch rôm rã tới trưa thì Sơn và Phương xuất viện, ra mộ thắp nhang cho Ba mẹ, nhờ chú thiếm chăm coi dùm, rồi cả 4 ng lên xe về SG (hổm Phương xuống dc tài xế chở xuống, rồi tài xế lên cùng vs Vinh TG, xe này ĐK lái).
Đi học, bạn bè trong lớp cũng an ủi Sơn nhiều lắm. Đi làm, BCL và BCN cũng vậy. Lạ 1 điều là từ bữa Sơn xỉu tới giờ k thấy P.Anh đâu. Hỏi BCN thỉ bảo P.Anh có việc đi xa vài hôm.
Ba hôm sau. ÔL báo tin là đã pha chế dc thuốc làm giãm bệnh tình của Phương nên nhắn chú Ba cho người qua TQ đem về vì ÔL đang điều trị cho Bà lão. Đáng lẻ Sơn phải đi nhưng do nghĩ học nhiều sợ bị đình chỉ việc học nên ĐK và thằng Tèo đi thay.
Một bữa trưa, đang nấu cơm thì có tiếng động mạnh ở cửa nhà. Sơn nhìn ra là Tôi đang bị 1 người đàn ông cao 1m9 như đô vật, xăm đầy người, đầu đinh nhìn rất côn đồ. Sau đó là 1 ng đàn ông, mặc áo thun và áo khoác đen, quần tây, đeo kính râm. Sơn thấy vậy chạy ra đỡ tôi và hỏi:
– Anh Toàn có sao k?
– Anh k sao.
– Có ch gì? Tại sao lại đánh người?-Sơn quay lại hỏi 2 ng đàn ông.
Chủ Nợ(CN): Thằng này nợ tiền tao, đến kì đóng lãi nó k có tiền, nên tao đánh nó. (Lúc trc tết 2006 nhà t bị chủ Hụi lớn ôm tiền bỏ trốn, Mẹ t (chủ hụi nhỏ) phải đứng ra trả lại các con hụi nên kinh tế lúc đó hơi khó khăn, anh chị thì cũng là bà con Cô cậu nên k dám mượn tiền)
Sơn : Nợ ông bao nhiêu? Nợ tiền thì trả tiền tại sao phải đánh người.
CN : Thấy mày cũng có nghĩa khí, 20 triệu, nếu bây giờ mày có thì đưa ra, tao bỏ tiền lãi tuần wa là 1triệu. (Lãi suất 5%/tuần).
Sơn nghe 20tr thì hiểu, đó là số tiền 20tr hôm mẹ Sơn lên Chợ rẫy cấp cứu tôi đưa cho Sơn.
Sơn : Hiện giờ tôi chưa có đủ, cho tôi ít thời gian dc k?
CN : Tụi tao cho mày thời gian thì tụi tao ăn bằng gì? giờ tao lấy tạm xe máy của nó (tôi) chừng nào mày đủ tiền thì đến lấy xe về.
Nói xong CN ra hiệu cho thằng Đô Vật lấy xe của tôi. Thằng Đô Vật vừa định tiến lại dắt xe tôi đi thì Sơn nhảy ra trc mặt nó cản lại, thằng Đô vật vung tay đánh Sơn, thì bị Sơn cho 2 đấm và 1 đá, nó té cái đùng rung chuyển khu phố (chém tý :v). Thấy thế thì thằng CN nói:
– Mày có nghề đó, mày mún kím tiền trả cho bạn mày nhanh k?
Sơn : Là sao? Nói đi.
CN: Mày sẽ đi đấu võ chợ đen cho tao…