Đọc truyện Hồi Ký: Lời Hứa 5 Năm – Chương 77: Phong Đầu Bạc – Thằng đầu đường xó chợ: 7: Tìm em
Mấy ngày sau, Hằng có đi tìm Phong, nhung Phong tránh mặt k gặp. Hỏi Phong đau k? Đau chứ, tình yêu đầu đời mà. Phong tìm quên trong men rượu, uống nhìu thật nhiều, ngày này wa ngày kia. Một lần như thế say xỉn trở về nhà, Thắm chăm sóc Phong như thường lệ nhưng trong cơn Say, Phong nhìn thấy Hằng trong hình hài của Thắm, rồi Phong đã k kềm chế dc. Trong cơn hoan lạc, Phong k ngừng gọi tên Hằng làm cho ng con gái đang nằm trong vòng tay Phong nc mắt giọt ngắn giọt dài vì sao ư? Vì tình yêu là thế, hy sinh tất cả cho ng mình yêu vì ng đó xứng đáng…
Buổi sáng hôm sau. Phong thức dậy, đầu nhức dữ dội. Đi vào phòng VSCN ra, lúc kéo mềm lên thì trên ga giường là 1 vệt máu đỏ thẩm, nhớ lại chuyện tối hôm wa. Phong vội vàng tìm Thắm nhưng k thấy Thắm đâu cả, trên bàn ăn, Phong thấy 1 phần ăn và 1 tờ giấy
” Gửi anh, em biết mình có làm gì cũng k thể thay thế Hằng trong lòng anh, nay em ra đi để anh k vì chuyện tối hôm wa mà khó xử vs em. Em yêu anh. Thắm”
Lại 1 người con gái nữa đau khổ vì Phong. Trong tim Phong hình bóng Hằng wá lớn nên tình cảm dành cho Thắm wá nhỏ nhoi nhưng Phong có yêu Thắm. K cần nghĩ nhìu, Phong chạy wa a Hùng xin phép đi về tìm Thắm (Trc khi đi tìm Phong tìm 1 thợ xăm hình xăm chữ T ngay ngực trái). Nhưng trong tay Phong k có tý thông tin gì về Thắm, hỏi đám ma cô trc kia thì biết Thắm ở CL-TG. Theo địa chỉ chỉ 1huyện rộng lớn biết là khó tìm nhưng Phong vẫn đi tìm Thắm, k phải vì bù đắp mà là Phong k thể để mất ng con gái yêu mình nữa. Nói là làm, Phong đã đi tìm Thắm trong 4 5 ngày k có chút tung tích. Một hôm ở TG, Phong gặp 1 đàn em của a Hùng, tên này dẫn Phong xuống sòng bài nơi mà Ba Thắm hay đánh bạc. Gặp ông ta.
– Mày tìm con gái tao làm gì?
– Tôi có chuyện cần gặp Thắm, ông biết Thắm ở đâu k?
– Tao đang thua bài, cần ít tiền gỡ lại vốn. Coi thành ý của mày đã?
Phong rút 200k cho ổng, ổng có vẻ chê ít thì “Bốp” 1 cú đấm vừa đủ lão gãy vài cây răng.
– Lão già, tôi k nể ông là ba Thắm thì ông đã lên viện nằm rồi đó. Bây giờ ông có nói k hay mún tôi ra tay.
Lão ta biết Phong là thứ dữ rồi. Nên lão bảo
– Tao k chắc nhưng có thể nó về quê mẹ nó ở Mỏ cày – Bến tre ấy.
Wăng cho lão thêm 100k nữa, Phong lấy xe đi Mỏ cày nam ngay. Cũng chỉ bít có thế Phong hỏi hết người này tới người kia tên Ba của Thắm. Cả tuần k nghe k thấy tung tích gì nữa. Phong chán nản. Ra 1 khu chợ ở xã tìm thử. Hỏi từ sáng đến trưa k ai biết. Lên xe định đi tìm chỗ khác thì thấy phía cuối chợ có 1 đám người đám đông đang tụ tập.
– Cô em mún buôn bán ở đây mà k xin phép tụi anh àh? Cô em k biết luật àh?
– Tôi k biết, chợ này của các ông àh?- Cô gái cãi lại.
– À, Cô nhỏ này láo nhỉ? K biết tụi a bảo kê khu chợ này àh? Mún làm ăn yên ổn phải dc bọn anh bảo kê, vs cô em xinh đẹp thế này anh bảo mẫu lun hehe.- giọng cười khả ố và đám ng xung quanh cười lên theo.
– Tôi k biết, chợ này của chính quyền, chứ k phải của các anh. Các anh k đi tôi gọi CA đó.
– Con này mày muốn rượu mời k uống rượu phạt àh.
Tên cầm đầu nắm lấy tay cô gái thì bị cô gái tán 1 cái ngã nhào. Đám đàn em 3 4 tên thấy đại ca mình bị đánh thì
– Con đỉ này mún chết rồi.- nó giơ tay định đánh cô gái thì 1 tiếng nói như sấm vang lên:
– Thằng chó nào đụng vào cô ấy thì chúng mày đi chầu ông bà đó.
Cả đám quay lại nhìn thấy 1 người thanh niên đầu tóc dài ngoằn, râu ria bồm xồm, nhưng cô gái thì biết, nc mắt cô gái từ khóe mắt chảy ra.
Đám giang hồ vườn thấy Phong 1 mình nên cũng nhào vô. Bọn này chỉ cậy đông hiếp yếu. Gặp Phong thì thằng nào thằng nấy nằm dài ôm mặt vì tay đấm boxing lão luyện. Thằng đại ca sau cú tán của Thắm thì thấy đám đàn em của mình lần lượt té xuống, hắn vội móc dao bấm ra “hù” Phong. Hắn chưa kịp làm gì thì “Bốp” từ phía sau là Thắm nện 1 cây đòn gánh nện vào vai cầm dao. Hắn lao đảo thì Phong nhảy tới “Bốp”. Hắn ngã xuống Phong bước tới túm cổ hắn.
– Mày ăn gan hùm rồi, đến vk tao cũg dám đụng. Từ nay tao mà thấy mày xuất hiện ở đây nữa thì đừng trách tao nhé. Cút.
Bọn du côn lật dật chạy. Phong bước tới trc mặt Thắm:
– Anh tìm thấy em rồi. Đừng trốn anh nữa nhé.
– Coi anh kìa, đầu tóc như tổ quạ kìa.-vừa nói Thắm đưa tay vén vén mái tóc của Phong.
– A chỉ biết tìm em thôi, còn lại a k quan tâm.
– Nãy a nói gì thế? Ai là vk a chứ? Cưới xin gì chưa?
– Thì vk chuẩn bị cưới. Anh đói wá có gì ăn k?
– Về nhà em nấu cơm cho ck ăn nha. Hihi.
Lên xe Phong chở Thắm về nhà. Nhà Thắm k xa chỗ chợ khi nãy, mẹ mất Thắm sống 1mình chăm sóc nhà cửa. Vào nhà Thắm bảo Phong đi tắm, Phong đang tắm thì Thắm nói.
– Quần áo trong balô anh dơ hết rồi, còn bộ đồ nãy mặc nữa. Tý đưa em giặt lun nhé. Còn đây là đồ Ba em anh mặc tạm.
Biết Thắm đang đi tới cửa phòng tắm đưa quần áo, Phong mở cửa kéo Thắm vào lun.
– Á á. A dê xòm nhé. Hôi rình tắm lẹ đi ra ăn cơm.
– Biết hôi sao vẫn rình hehe.
Nói xong Phong ôm lấy Thắm và cả 2 lại lao vào sau bao ngày xa cách. Nc mắt Thắm lại trào ra khi Phong hôn môi nàng:
– Sao em khóc? A làm em đau àh?
– Không, em cứ tưởng anh sẽ k đi tìm em chứ. Em nghĩ em đã mất anh rồi. Bây giờ anh đã ở đây em khóc vì vui mừng đó.
Rồi này nhìn thấy chữ T trên ngực Phong.
– Anh xăm khi nào vậy?
– Khi em bỏ a đi đó, em sẽ mãi mãi trong trái tim anh.
– Thế mai mốt em cũng đi xăm chữ P ngay ngực nha.
– Không, anh cấm.
– Sao vậy? Anh xăm được mà sao em xăm k dc?
– Hừm. Cái này của anh, K cho thằng nào dòm và đụng vào cả. Nên anh k cho.-vừa nói Phong vừa chỉ tay vào ngực Thắm.
Thắm thấy thế đỏ mặt định quay đi thì “trễ rồi cưng”. Phong đã ôm lấy Thắm và….. Đôi môi ấy, cơ thể Thắm làm cho Phong mệt mõi sau những ngày đi tìm Thắm k nghĩ ngơi, nay càng mệt mõi hơn….