Đọc truyện Hồi Ký: Lời Hứa 5 Năm – Chương 50: Lời hứa 5 năm và Bi kịch cuộc đời – 8: Đòn tấn công bất ngờ và cuộc điện thoại của Mẹ “cứu nguy”
Đi chợ mua đồ về nhà Sơn, Sơn và Hà cùng nấu ăn chung. Đây là lần đầu tiên 2 đứa cùng nấu ăn chung, làm vài món đơn giản thôi, Hà nấu ăn ngon lắm, Sơn kém 1 tý.
Ăn xong dọn dẹp, 2 đứa ngồi chơi. “Phái mạnh” lại lên tiếng:
– Sơn có gì mún hỏi Hà đúng k?
– Mấy ng trong trường khi nãy là sao?
– Thì Hà nói vs Sơn rồi đó là mấy ng theo đuổi Hà đó mà. Phiền lắm.
– Hôm Hà k có nấu ăn cho Dì àh?
– Dì dượng đi công tác rồi chiều mới về, sáng nay cô giúp việc cũng có v bận, khoảng 1h mới về. Hà về đó 1 mình buồn lắm. Nhưng mà bjo về là ” bể kế hoạch” sáng giờ đó.
– Là sao? Sơn k hiểu?
– Bây giờ Sơn giả bộ ra cổng bỏ rác đi, rồi nhìn xung quanh xem, có 2 “thám tử” đang theo dõi mình đó.
Sơn hơi ngạc nhiên nhưng cũng làm theo. Đi ra ngoài bỏ rác, Sơn nhìn xung quanh thì đúng là có 2 thanh niên đang nhìn về phía Sơn, thấy Sơn nhìn lại thì 2 ng đó giả bộ way wa way lại như tìm nhà ai đó ( 2 tên này đeo khẩu trang nên k nhìn rõ mặt). Đóng cổng đi vào.
– Hà ơi. Ngồi thẳng dậy nào – lúc này Hà đang dựa lưng vào tường đọc truyện tranh của T.
– Sao vậy Sơn? – Hà ngồi thẳng dậy.
– Để Sơn lạy Hà chứ làm gì? Sao ch gì Hà cũng biết vậy?
– Đồ quỷ. Hà thấy 2 tên đó từ lúc ra khỏi trường rồi theo mình vào chợ, còn theo về đến đây nữa.
– Bọn này dai thiệt. Làm sao để “cắt đuôi” đây.
– Dễ mà, Sơn ra sân dắt xe vào đóng cửa đi.
– Là sao?
– Sơn cứ làm theo Hà đi.
Sơn đứng dậy ra sân dắt xe Hà vào, cũng liếc wa thấy 2 “thám tử” vẫn đứng đó nhìn về nhà Sơn. Đóng cửa đi vào.
– Rồi đó Hà nói đi.
– Thì dắt xe vào đóng cửa tụi nó tưởng Hà vs Sơn làm…. tự động tụi nó đi thôi. – Nói xong Hà đỏ mặt, cầm truyện đọc tiếp.
Sơn cũng hiểu ra…( hiểu gì các bạn tự hiểu nhé hehe) vội cũng cầm 1 cuốn sách lên đọc… chừng 15p.
– Để Sơn coi tụi nó về chưa?
Sơn hé cửa dòm wa chỗ 2 “thám tử” thì k thấy chúng đâu nữa.
– Tụi nó đi rồi, Sơn mở cửa ra nhé.
– Đừng. Lỡ tụi nó way lại thì sao?
– Nhưng….
– Hà k sợ Sơn sợ gì chứ?
Sơn đóng cửa lại đi vào ngồi ngay vị trí hồi nãy, trả lại không gian yên tỉnh cho căn phòng….10p sau, “Phái mạnh” lại đi trc:
– Sơn có wen nhiều bạn mới k?
– Có 2 nam 3 nữ. Cũng vui vẻ lắm.
– Còn Hà thì wen dc 1 bạn nữ nãy ngồi uống nc chung thôi, k wen bạn nam nào cả.
– Tự mấy thằng ctrai cũng làm quen Hà thôi.
– Hihi. Sao Sơn biết?
– Vì Hà xinh đẹp… – Nói tới đây, Sơn cũng ngại ngại…
– Thật k?
– Thật.
– Thế Sơn có thích Hà k? – Vừa nói Hà vừa tiến lại gần Sơn.
– …..
– Sao k trả lời? -“Địch” đã tới rồi.
– …..
– Có gì mà k dám nói chứ? Con trai mà nhát thế!
– …..
– Hnay Sơn phải cho Hà biết, Sơn có thích Hà k?
– Sơn….
– Sơn gì? Có hay k?
– Có nhưng…..
Chưa dứt lời Hà đã hôn môi Sơn rồi. Hà rất yêu Sơn đó là điều k phải bàn cãi chỉ chờ thái độ của Sơn ra sao thôi.
Sơn lúc này cũng bất ngờ vs hành động của Hà chưa kịp định thần thì… tiếng nhạc chuông Nokia của Sơn vang lên- Là Mẹ Sơn gọi.
Hà cũng giật mình lùi lại chỗ ngồi của mình, Sơn thì nghe dt của Mẹ.
– Con nghe nè mẹ?
– Học hành sao rồi con? Chỗ ở tốt k? Có khó khăn gì k?
– Dạ k mẹ àh, mọi ch vẫn tốt đẹp ạh.
– Uhm. Nhớ phải giữ gìn sức khỏe đó.
– Cha mẹ cũng vậy nhé.
– Lâu lâu gọi cho mẹ nhé ( Gần nhà Sơn có Điện thoại công cộng có gì đều liên lạc wa đây)
– Dạ. Con chào mẹ. Tút..tút…
Sơn nhìn Hà, Hà thì đang nhìn vào cuốn truyện. “Phái yếu” lên tiếng:
– Bộ truyện ngta in ngược àh?
– Là sao?
– Có ai đọc truyện mà quay đầu k?
Biết mình “hớ” nên Hà đỏ mặt. Sơn típ:
– 12h 40 rồi, Sơn thay đồ đây, Hà cho Sơn có giang nha.
– Thay đồ đi Hà đợi…
“Sơn đâu phải k thích Hà nhưng Hà ơi, “Lời hứa” và chữ “Nghèo” còn đây nè. Sơn phải làm sao?”……