Đọc truyện Hồi Ký: Lời Hứa 5 Năm – Chương 31: Mặc cảm
Từ nhà bạn Sơn về, Sơn và Hà k nói gì cả. Về nhà ăn cơm vs cha mẹ Sơn, Hà vẫn líu lo vui vẻ, khỏi nói thì cha mẹ Sơn vui thế nào rồi. Còn Sơn thì ngoài mặt cũng cười cười nhưng trong lòng thì đăm chiêu lắm. Cơm nước xong 2 đứa ra vườn sau nhà tìm trái cây ăn. Tìm 1 góc mát 2 đứa ngồi vào đó. ” Phái mạnh” lại lên tiếng trc
– Wê Sơn yên tĩnh wá, k xô bồ như trên tỉnh. Không khí trong lành wá.
– Uhm. Ở wê tết nhất chúc tết rồi nhậu nhẹt thôi chứ k biết làm gì…
– Sơn có vẻ k vui khj Hà về đây hả?- Hà đánh tâm lý.
– Đâu có đâu chỉ là…. – Sơn ấp úng
– Chỉ là Sơn còn nhớ những gì Hà và Mẹ nói hôm trc?
Sơn bất ngờ vì bị Hà phát hiện Sơn ” nghe lén”
– Xin lỗi, Sơn k cố ý nghe lén…
– Hihi, Sơn khờ wá đi. Hà k mún thì k ai ép Hà được hết.
– Nhưng Mẹ Hà sẽ k vui đâu.
– Bây giờ Sơn cứ học ra trường làm ra tiền Mẹ Hà sẽ đối xử khác thôi àh. Suy nghĩ chi cho mau già.
– Nhưng vẫn có cái j đó làm Sơn khó chịu lắm.
– MẶC CẢM.
– Có lẽ vậy… đó giờ sống ở đây bạn bè trong đều nhìn sơn vs ánh mắt khinh thường. Từ khj ra tỉnh học, quen Thành, Hà, Nam…. thì Sơn mới k nghĩ đến 2 chữ đó nữa vì cùng trang lứa vs nhau. Người lớn thì khác họ thành kiến giàu nghèo wá…- Sơn thở dài.
– Sơn có biết tại sao Hà, Thành và các bạn quý Sơn k?
– Sơn k để ý lắm.
– Vì Sơn sống tình nghĩa, mà tình nghĩa thì k thể nào mua dc bằng tiền. Tiền chỉ có công dụng trong nhìu trường hợp, một số việc có nhìu tiền cũng k mua được đâu. Ở Sơn, Sơn có nghị lực và tấm lòng. Người ngoài nhìn mới thấy thôi…
– Thế Hà thích sơn ở điểm nào và khi nào?
– Hà hả? Thích Sơn ở tính tình lúc đầu lầm lì bí hiểm, quen rồi thì sôi nổi, hòa đồng, nhưng có j đó cuốn hút lắm hjhj. Còn khi nào hả? K nói đâu…. đừng có dụ “chị” nha “cưng”. – đưa tay vẹo má Sơn.
– Vậy àh. Sơn cũng bthường mà.
– Bthường vs người khác, còn đặc biệt vs Hà hihi… Hỏi nhìu wá. Cho Hà dựa người ngũ xíu nha.
– Uhm. Hà ngũ đi tý chạy xe về nữa
– Bên Anh em bình yên lắm. Ngốc àh…