Đọc truyện Hồi Ký: Lời Hứa 5 Năm – Chương 28: Về nhà chơi tết
Sáng 29 tết, Sơn cùng những ng làm công nhà Thành ăn bữa cơm tất niên vs gia đình Sơn ( Giàu nhưng tình nghĩa lắm, chủ ăn gì ng làm ăn đó các bạn hiểu nha). Hồng dạo này như bà chủ Nhỏ quản lý cũng tốt, được mẹ Sơn tin tưởng giao việc thủ quỹ cho. Nhìn Thành và Hồng như 2 ông chủ bà chủ nhỏ, Hồng nói gì Thành râm rấp nghe theo k dám cãi lại… Ăn uống xong Mẹ Thành lì xì cho ng làm công 1 phần quà và 1 bao lì xì “nặng”, cuối cùng là Sơn cũng là phần quà nặng thứ 2 ( nặng nhất là chú Kiên em ruột Ba Thành mà): 1thùng Pepsi, 1 thùng 333, một giỏ quà,10k gạo ngon 1 bao lì xì…
– Sao nhìu vậy Cô? – Sơn hỏi.
– Nhiều gì? Cô coi mày như con trong nhà, mày khách sáo vs cô à? Nhờ mày mà thằng Thành nó ngoan hẳn ra, học hành cũng tốt k còn lang thang như hồi lớp 11.
– Con cũng có phần mà hihi. – ” Cô dâu nhỏ” lên tiếng.
– Uhm. Về bảo cha mẹ chuẩn bị đi học xong 12, cô wa hỏi cưới.
Hồng và Thành: Còn nhỏ mà…
Mẹ thành: Thấy chưa Sơn? Cô nói có sai đâu. Thành chở Hồng về rồi chở Sơn về nhà đi mày.
Thành: Về em.
Hồng: Thưa cô con về, bye Sơn.
Sơn : Bye Hồng.
Trên đường về quê 2 thằng chém gió, chém bão tới tận nhà Sơn.
– Vào nhà tao ăn cơm rồi về mậy?
– Thôi, tao về tý nữa wa nhà Hồng nữa nãy ba mẹ nó kêu. Chừng nào mày lên? Tao rước.
– Mùng 4, tao có giang người chú rồi. Mắc công mày.
– Mẹ, mày còn nói thế có coi tao là bạn k?
– Mày khùng wá, mày như a e vs tao trên mức bạn bè rồi cu. Ch này tao lo dc mà. Yên tâm.
– Ờ, tao cũng xem mày là a e nên thế. Về đây chào cô chú dùm tao cái.
– Cút lẹ…haha
– Dkm con dog….
Bước vào nhà. Cha mẹ mừng lắm
Mẹ: Sao con mua đồ nhìu thế?
Sơn: Dạ, Cô biếu ba mẹ đó ạh.
Cha : Bữa nào có dịp tao vs mẹ mày phải ghé cám ơn ngta 1 tiếng, đã cho chỗ ở và Việc làm tốt còn quà cáp.
Mẹ: chừng nào mày lên tao gửi ít wà quê cho Cô nhé.
Sơn : Dạ. Để con đốt nhang cho ông bà…
Tối giao thừa, ở quê k có bắn pháo bông như trên tỉnh, Sơn ngồi đó suy nghĩ về ” Lời hứa 5 năm” và ” Cuộc trò chuyện giữa Hà và mẹ Hà”… suy nghĩ phải làm sao cho đúng đây… chậc thôi tới đâu hay tới đó…
– Mày chưa ngũ àh? – Mẹ Sơn đi ra hỏi.
– Dạ chưa. Sao mẹ k ngũ ra đây chi vậy?
– Tao pha trà sắp xếp bánh trái tý cúng giao thừa 11h rồi.
– Ba đâu mẹ?
– Chiều uống nhìu wá xỉn, ngũ rồi, tết nhất mà. Mày có bgái chưa? Phải cái con Hà k?
– Dạ, chỉ là bạn học thôi mẹ àh. Nhà ngta giàu lắm, tiểu thư danh giá đó.
– Uhm. Nhưng nhìn nó tao bít nó thích mày, con bé ngoan hiền, dễ thương, nấu ăn giỏi nữa.
– Học giỏi nữa mẹ àh.
– Uhm. Mày gáng nha, cưới nó làm dâu cho tao.
– Con sợ nhà ngta k chịu mẹ àh. Gia cảnh nhà mình…
– Hồi trc, tao cũng là nhà danh giá đó, vì thương Ba mày tao mới lấy ổng. Con àh. Mẹ chưa hối hận bao giờ kể từ khi lấy ổng, nghèo khổ nhưng hạnh phúc lắm, cha mày chưa bao giờ to tiếng vs tao đâu.
– Dạ. Con cũng mong như vậy. Thôi ngũ đi. Tao dj nấu nước pha trà cho kịp.
– Để con làm cho.
– Mày biết gì về cúng kiến. Ngũ đi khuya rồi.
Làm cha làm mẹ ai cũng thương con. Nên Mẹ Hà cũng mún tốt cho Hà nên nói thế thôi… còn Kẹo bòn bon e còn nhớ a k?…..