Đọc truyện Hồi Ký: Lời Hứa 5 Năm – Chương 18: Tiếp theo
2 hôm sau thì Hà về quê mẹ xin nghĩ học vì nhà ngoại Hà có việc.
– Hà đi nghĩ học 3 bữa ở nhà lén phén vs aj Hà bít Hà méc bác gai nhé ( Hậu phương vững chắc vđ)
– Ơ. Sơn có làm j đâu mà Hà méc mẹ Sơn chứ.
– Ai bít. Nhưng ở Sơn có cái j đó cuốn hút lắm. K chỉ Hà thấy đâu, các bạn cùng lớp cũg vậy nhưng tụi nó k nói đó. Tâm sự con gái vs nhau nên Hà bít.
– Thật àh? Sao tụi nó k nói vs Sơn nhỉ để… úi đauuuu
– Tụi nó nói làm j? Mà nó nói rồi Sơn làm gì? – vừa nói vừa nhéo.
– Thì Sơn nói Sơn có Bgái rồi chứ sao hehe.
– Aj là Bgái Sơn chứ? – vừa nói vừa đỏ mặt.
– Hà bị bệnh àh? Sao mặt đỏ thế?
– K nói vs Sơn nữa, Hà về đây. 1 ng đủ rồi Hà k mún cạnh tranh vs ng nào nữa đâu….
Buổi sáng hôm sau, đang chạy bộ trong HNN như mọi ngày thì bỗng nhiên 1 cái bóng xẹt ra va vào ng Sơn ( sáng 5h20 lờ mờ vs đối phương cố tình nên Sơn k tránh kịp)
– ui da – tiếng con gái vang lên.
– Cô có sau k? – S hỏi.
– Mình k sao? Xin lỗi bạn mình tập thể dục k đeo kính nên k thấy bạn – nói xong cô gái lom khom tìm mắt kính bị rơi ( nãy đeo ở cổ áo va vào S nên rơi mất)
– Uhm. K có j đâu bạn.
Bỗng… rắc, 1 tiếng vỡ vang lên, thì ra Sơn vô tình đạp gãy mắt kính của cô gái rồi…
– Úi. Hình như mình đạp vỡ kính của bạn rồi.
Sơn cúi xuống nhặt cái kính đã vỡ tròng…
– Mình xjn lỗi, mình k cố ý…
– Thôi, tại mình va vào bạn nên kính mình rơi bạn mới đạp phải hihi. Nhà mình còn 1cái sơ cua nữa.
– Thế bạn thấy đường k?
– Mờ mờ ah. Bjo k bít sao đạp xe về nè. Hjc
– Nhà bạn ở đâu? Tý mình chở bạn về rồi mình về? Nếu bạn k thấy ngại.
– Uhm. Có j đâu mà ngại,còn sớm bạn tập típ đi mình ngồi đây chờ bạn.
– Bạn vs mình đi bộ đi. Ngồi đây chi.
– Uhm. Đi nào.
Thế là 2 ng đi bộ cùng nhau. Ra ngoài đèn sáng thì mới nhìn rõ, cô gái mặc áo thể dục ôm dáng màu hồng nhạt, quần shot nửa đùi, tóc dài bới đuôi gà, gương mặt xjnh đẹp dáng chuẩn, da trắng, đôi môi hồng hồng. Đúng kiểu Hot girl bjo lun…
– Bạn nhìn j thế? Cô gái hỏi
– Àh không… Bạn tên j?
– Bạn phải giới thiệu bạn trc mới hỏi mình chứ nhỉ? Cô gái cười tinh nghịch và nói.
– Àh, mình tên Sơn học lớp 12a5 trường HD, còn bạn.
– Mình tên Yến Nhi học lớp 12a.. trường LL. Cùng tủi gọi tên hen.
– À ừ ( đúp lv1 nên sơn chắc lớn hơn nhưng ngại k nói ra). Vậy nhé.
Cứ thế cả 2 đi bộ típ tới gần sáng thì ra lấy xe đạp chở Nhi về. Trc mắt Sơn là 1 biệt thự bậc nhất ST bấy jò. Sơn đang nhìn thì Nhi nói:
– Vào nhà chơi k Sơn?
– À thôi. Sơn phải về tắm rửa đi học đây.
– Vậy Sơn về, mình vào nhà đây – Nhi cười vs ánh mắt đầy mê hoặc nhìn Sơn.
– Chào Nhi. Hẹn gặp lại.
– Định hẹn Nhi àh? nên còn gặp lại?
– Àh không. Ý Sơn nói có duyên đó mà.
– Ùm. Tưởng hẹn Nhi chứ hjhj. Mai Nhi chờ Sơn trog HNN tập TD nhé.
– Sáng nào Sơn cũng vào chạy bộ mà. Chào Nhi – bít k thể nào ở lại lâu hơn vì nếu kéo dài thêm thì…. trễ học mất.
Trên lớp Sơn có lúc như ng mất hồn vì suy nghĩ đến Nhi ( đẹp và hot wá mà) tụi bạn thấy thế tưởng S nhớ Hà liền chọc phá:
– Em mới nghĩ có 1ngày a có nhớ e k hả a? – Hồ ôm Quân và nói
– A lơ ngơ lớ ngớ thế mà e k thấy sao? E nghĩ 3 ngày lận chắc a sẽ chết mất hjchjc
– A nín đi e sẽ về vs a mà, e cũng nhớ a lắm hjchjc.
– Cút đi 2 thằng bệnh, mới ăn sáng xong nhìn 2 thằng mày mún ói lun – Sơn vừa cười vừa nói.
– Ầy. Tao thấy mày bùn nên tao nhây tý thôi hehe. Mày nghĩ ch j thế?
– K có gì đâu. Ra kím j uống đi.
– Ok. Mày bao đi liền kaka.
Như có điềm báo trc hay sao đó. Lúc tan học thì nó lại ứng nghiệm…..