Đọc truyện Hồi Ký: Lời Hứa 5 Năm – Chương 11: những trò nghịch và Nụ hôn đầu tiên…
Sau khi ổn định chỗ ăn chỗ ở, lại có tiền trang trải chi phí này nọ, nên Sơn nói ba mẹ k cần gửi tiền cho mình đâu ( Mẹ thành trả lương 900k tháng lúc đó khoảng 2tr bjo). Sáng thì chú Kiên coi, chìu học về Sơn coi kho. Buổi trưa xuất hàng or nhập hàng mà k có bóc vác Sơn cũng nhào ra làm phụ, tính tình thật thà nên dc lòng mọi ng lắm.
Còn về 4 thằng Thành, Quân, Nam, Hồ vậy nè:
– Áo rộng wá mày mặc dùm tao dj mua rồi k đổi dc
– Ông chú cho đôi giày hiệu nên dư đôi này cho mày đó
– Dây nịt này cũ wá mày sài dùm đi
V.v….
Thật ra đồ còn mới lắm chứ. Nói ra sợ Sơn k nhận nên làm thế. Sơn biết từ chối k được nên nhận cũng k còn ngại nữa.
Trên lớp bây giờ bạn bè đã thân thiết hơn và trò nghịch từ đó cũng nhìu hơn. Biết thằng Trung hay giật đồ ăn của bạn để ăn k phải nó đói khát j mà làm cho tụi bạn tức. Một bữa, thấy cái bánh nếp rơi Thành nhặt lên giả bộ như đang ăn, từ xa a Trung nhà ta chạy tới giật cái bánh cho vào miệng nhai ngon lành…
– ngon k mậy? – Thằng thành hỏi
– ngon lắm cám ơn nha…
– uhm. Cái bánh đó tao vừa nhặt dc định bỏ thúng rác ai ngớ mày tốt bụng giật nó tưởng mày bỏ dùm aj ngờ…
Nói tới đây thì mặt thằng Trung xám lại chạy vội vào nhà Vệ sinh và k wên ném cái bánh vào 5 thằng đang ôm bụng cười. Từ đó về sau k thấy Trung giật đồ nữa.
Cái trò dán giấy vào lưng vs gắn “đuôi” cũng dc áp dụng.
Vỗ vào lưng thằng Hồ đang nằm bảo nó
– Cô gọi mày lên VP nhờ tý việc kìa.
Thế là thằng nhỏ mắt nhắm mắt mở đi lên VP mà k bít nó dc” trang bị” 1 câu Slogan “tao mới thức, đừng chọc tao, tao cắn àh”. Một lúc sau nó bực tức way lại.
– Cô có kêu tao đâu ah? Làm tao lên đó lóng ngóng như thằng điên, đã thế tụi đi về gặp mấy đứa kia cười cười là sao nhỉ?. Lúc này cô dạy Địa vào. Nó lau bảng thì cô thấy.
– Này, a kia lưng áo dính gì kìa. Cô tiện tay gỡ xuống và đọc ” Tao mới thức, đừng chọc tao, tao cắn àh” vừa dứt câu cả lớp cười nghiêng ngã. Thằng Hồ nóng đỏ mặt way xuống tụi bạn ” Càng quét”.
– Chạy lẹ k nó cắn àh? Thằng Nam hét lên rồi chạy ra ngoài. Cô cũng cười bảo bọn nó vào lớp. Cô ưu ái gọi Nam lên vẽ bản đồ và nó cũng dc cô ưu ái cho con 2 vào sổ.
Dạo này buổi sáng Hà hay lên rủ Sơn đi học. Và Sơn lại làm tài xế cho Hà. Hà cũng hay hỏi bài Sơn này nọ, lắm nhìu lúc còn hỏi han ch gđ, tcảm nữa. Mà Sơn đâu bít gì đâu cứ nghĩ bạn bè quan tâm thôi. Thật ra Sơn nhát lám chỉ chờ Hà hỏi rồi trả lời chứ chưa bjo hỏi Hà gì cả ( Sơn nhát gái vđ).
Một hôm. Thằng Quân bắt dc 1 con sâu róm to, hí hửng mang vào lớp bỏ vào 1cái hộp. Rồi nói vs Sơn:
– Sơn. Mày mang cái này đưa cho Hà đi, tao ngại wá nên k dám đưa.
Nghĩ bạn bè nên Sơn cũng giúp. Thấy Sơn đưa hộp quà thì Hà mừng lắm cám ơn rối rít, Sơn chưa kịp nói là của thằng Quân tặng thì Hà mở ra thấy con sâu róm, rồi hét lên 1 tiếng “A” xỉu lun. Lúc này cả lớp hoảng hốt, Sơn bình tĩnh nhấn vào huyệt Nhân trung ( dưới mũi) thật mạnh ( học ké dc của Ông Lão) rồi bế sốc Hà lên phòng y tế. Một lúc sau Hà tình dậy gào lên khóc chắc còn sợ, thằng Quân líu ríu lại xin lỗi, Hà k nói gì bảo nó ra ngoài, còn Sơn ở lại. Lúc này Hà nhìn thằng vào Sơn nói:
– Sơn ác lắm, Sơn ngốc lắm….