[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em

Chương 62: Gieo gió gặt bão thôi


Đọc truyện [Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em – Chương 62: Gieo gió gặt bão thôi

sr các bác sáng giờ lu bu quá không đăng chap được, chap của các bác đây


Bạn nghĩ thế nào về định mệnh, có tin nó là có thật không, chứ tôi tin là có đó.

Tối đó thì ra lan can đứng ngắm cảnh rồi suy nghĩ vẩn vơ này nọ, bất chợt có một bàn tay đặt lên vai tôi- là MThùy

_Làm gì mà đứng đây buồn thế N -MThùy hỏi

_À có tí chuyện không vui thui -tôi nói

_Vậy à, kể mình nghe với, được không?

_Hì xin lỗi MThùy nha, chắc hiện tại thì mình không thể nói được rồi -tôi từ chối, dù gì chuyện này cũng chẳng hay ho gì

_Vậy thôi, mà N đừng buồn nữa, thấy N vậy mình… -MThùy ấp úng

_MThùy sao?

_À không có gì đâu?

_À ừ MThùy uống rượu được không? -tôi hỏi

_Sao thế N?

_Hì đi nhậu với mình nha, buồn quá à -tôi đáp

_Ừ cũng được, vậy mình vào thay đồ đây.

Nói rồi MThùy quay vào phòng luôn, tôi đứng thêm chút nữa rồi cũng vào thay đồ, gì chứ đi với gái đẹp thì phải mặc đồ đẹp mới xứng chớ hehe

Lát sau thì MThùy xuất hiện, khiến tôi đứng cmn hình luôn vậy. Đẹp quá! MThùy mặc váy, lại xõa tóc nữa chứ, nhìn chẳng khác nào thiên thần vậ[email protected]@

Đi với MThùy tới đâu ai cũng nhìn, cũng phải thôi bên cạnh tôi là một cô gái quá ư là xinh đẹp, chẳng bù với tôi, chẳng được gì cả haizz

Vào một quán nhậu ven bờ hồ, kêu chai volka men với mấy dĩa mồi ra nhắm. Nói là uống chắc chỉ có tôi uống thôi, còn e thì lo bắn phá dĩa mồi hic. Nhưng rồi e cũng uống với tôi, càng uống càng nhiều

_N với Linh sao rồi? -MThùy hỏi tôi


_Chia tay rồi! -tôi nói, tay cầm ly rượu uống ực 1 phát hết luôn

_Sao lại thế -e ngạc nhiên

_Không hợp thì chia tay thôi -tôi nói

_Vậy à.

_Thôi uống tiếp đi, lâu ngày chẳng được uống như thế này -tôi nói

_Hì đây là lần đầu tiên mình uống thứ này đấy -MThùy nhẹ nhàng nói

_Ơ thế sao MThùy không nói với mình -tôi ngạc nhiên hỏi

_Thấy có người buồn nên tui uống cùng đó mà- MThùy nháy mắt đầy tinh nghịch

Vậy rồi tiếp tục nâng ly, uống cạn chai đó rồi kêu tiếp 1 chai nữa, vừa uống vừa tâm sự đủ thứ chuyện cả, nói chuyện với MThùy làm tôi cảm thấy nhẹ nhàng hơn.

_Thế nào, bớt buồn chưa chàng trai -MThùy tinh nghịch hỏi

_Bớt rồi, cám ơn MThùy nhé -tôi nói

_Vì điều gì?

_Vì đã lắng nghe tôi tâm sự nãy giờ.

_Vậy sao? Vậy N có thể kể cho MThùy nghe chuyện gì đã xảy ra được không vậy?

_Chuyện này…-tôi bâng khuâng, có nên kể hay không đây.

_Sao?

_Được rồi, chuyện là…

Thế rồi tôi kể lại chuyện đã xảy ra trong mấy ngày qua cho MThùy nghe, kể ra cũng tốt thôi, còn hơn giữ mãi trong lòng cho bản thân thêm sầu mà thôi.

_Thế đó, càng ngày mình càng không dám tin vào tình yêu MThùy à.

_N ngốc lắm, đâu nhất thiết phải yêu một người như vậy, để rồi…


_Ai biết trước được chữ ngờ mà MThùy- tôi thở dài

_Thôi chuyện qua rồi mà, để gió cuốn đi đi nhé -MThùy mỉm cười nói

_Có lẽ là vậy hì… -tôi cười, lại nâng ly mời MThùy

Nhưng rồi tửu lượng của cô nàng thì làm sau so bì được với tôi, chẳng mấy chốc đã xỉn mất rồi, thôi xong. Đành tính tiền rồi rồi cõng cô nàng về nhà, may mà giờ cũng khuya rồi, mọi người đã đi ngủ hết chứ không cô Lan mà thấy cái cảnh này chắc tôi độn thổ mất.

Cõng e đi trên con đường vắng lặng, đôi lúc e chợt tỉnh nói vu vơ vài câu, xong rồi lại đâu vào đấy, gục đầu vào vai tôi mà thiếp đi. Tội nghiệp, chỉ vì an ủi tôi mà e lại phải uống say đến thế này, dù đây chỉ là lần đầu mà e uống rượu. Mấy ngày qua tôi vô tâm quá, không biết bên cạnh mình vẫn còn những ngày khác, vậy mà tôi chỉbiết có Linh, để rồi haizz

Nói chứ cô nàng này cũng nặng khiếp, cõng e về tới nhà tôi mệt muốn đứt hơi luôn vậy, y như con heo hà @@

Nhẹ nhàng đặt e xuống giường, chỉnh lại tư thế cho e dễ ngủ, định thay luôn đồ cho e nhưng sợ tôi không kìm chế được mất thì nguy =]]

_Đừng bỏ mình N nhé, mình sợ lắm -bất chợt e nắm tay tôi nói

Hóa ra là cô nàng say rồi ngủ mớ thôi, làm giật cả mình, cứ tưởng… Kéo cái mền trùm cho cô nàng, ngắm nhìn thiên thần nhỏ ngủ cũng thú vị lắm, nhìn mặt nó ngu ngu sao ý =]]

Cuối xuống đặt vào môi e một nụ hôn, ai ngờ e mở mắt ra nhìn tôi trân trân @@ tưởng bị mắng cho 1 trận rồi chứ, ai ngờ e không nói gì, tay vòng qua cổ tôi kéo xuống hôn môi tôi. Bất ngờ đấy!

Đáp trả lại nụ hôn của e, tất cả chỉ là một nụ hôn thôi, hôn xong nhìn lại thì e ngủ mất tiêu luôn rùi, buông e ra, nhìn e lần nữa rồi tôi về phòng luôn.

Một đêm thú vị đấy ==


Ban đầu cái nhà hàng của tôi dự kiến là qua tết mới hoàn thành, nhưng chú Z muốn tết mở bán luôn nên đem lính qua đẩy nhanh tiến độ, chẳng mấy chốc là hoàn thành, sớm hơn gần 1 tháng @@ Nhưng không vì thế mà làm ẩu đâu nhé, vẫn đúng quy trình chất lượng đàng hoàng

Khai trương ngay 23 tết, khách khứa chủ yếu là khách của chú Z thôi, toàn là mấy ông tai to mặt lớn, đi toàn xe biển xanh biển đỏ, có mấy chiếc biển 80 nữa chứ.

Hôm nay thì tôi đóng sơ vin quần tây áo sơ mi nhé, dù gì mình là chủ thì phải ra tiếp khách sa cho nó lịch sự 1 tí chứ. Mà nhìn tôi chẳng khác nào thằng bồi bàn cả == nhờ vậy mà dẫn đến 1 tình huống bất ngờ sau nữa.

Từ bữa hôn lén mà nhận được sự đáp trả nồng nhiệt kia từ MThùy thì hai đứa vẫn im lặng, có vẻ ngại vì nụ hôn đó chăng, cũng chẳng biết nữa. Nhưng hôm nay tôi vẫn mời gia đình cô Lan tới ăn mừng khai trương cùng tôi nhé, tất nhiên là có hai chị em MThùy theo rồi. E nhìn tôi thì đỏ mặt, nhưng ít nói chuyện với tôi hơn hẵn, kệ đi, từ từ bồi đắp tình cảm sau vậy hehe.


Nhưng điều tôi không ngờ nhất là có cả gia đình Linh tới đây nhé, hóa ra bố Linh là cấp dưới của chú Z, thôi cũng kệ.

Gặp Linh ngoài cổng ra vào, lúc đó tôi mới ra đón thằng Hưng nhé, Linh nhìn tôi thoáng bất ngờ, xong quay mặt đi nơi khác, chắc là vẫn còn ngại chuyện lúc trước. Còn mẹ Linh thì…

_Ơ cậu cũng làm ở đây à, không ngờ nhà hàng lớn vầy mà lại chọn nhân viên sơ sài đến thế

Tôi chẳng thèm trả lời, vẫn đứng đợi thằng Hưng

_Thái độ như thế à, nói chuyện không trả lời à, để lát tôi nói chủ đuổi việc cậu cho rồi, nhìn chướng mắt -mẹ Linh nói tiếp

_Xin mời! -tôi đáp

_Cậu… -bả tức giận quay vào trong cùng bố với Linh luôn, e nhìn tôi ái ngại

Tôi không cần đáp lại khuôn mặt ấy, lát thằng Hưng tới thì tôi vào trong luôn. Chú Z thì đọc diễn văn khai trương gì gì đó, tôi thì đi lòng vòng mời khách này nọ.

Lát thì đi ngang bàn chú Z, có cả gia đình Linh ngồi đây luôn, chắc đang nói chuyện gì đó, thấy mẹ Linh vâng vâng dạ dạ ngọt lắm cơ

_Ê N vào kho lấy chai X.O ra đây -chú kêu

Thế là chạy vào trong lôi chai X.O ra, đem ra cho chú, tính quay đi rồi, ai ngờ

_N ngồi xuống đó nghỉ tí đi, m chạy nảy giờ rồi -chú kêu

Ngồi xuống nghỉ tí, sẵn quan sát mọi người luôn.

_Ơ đây là nhân viên sao anh lại cho ngồi cùng thế – lại là cái giọng khinh người của mẹ Linh

_Mệt thì ngồi tí không được sao cô? -tôi nói

_Trời ơi nhân viên gì mà nói chuyện với khách thế à, anh Z anh đuổi giúp em thằng này đi anh -bả nhìn chú Z nói

Chú Z nhìn tôi cười, rồi nhìn lại bả nói

_Đây là N, cháu của tôi, đồng thời cũng là chủ của cái Nhà hàng này, chứ không phải là nhân viên.

_Ơ ơ -bả đứng hình, bố Linh với ẻm thì tròn mắt ngạc nhiên

_Thế nào cô, lâu ngày không gặp cô vẫn cứ như ngày nào nhỉ, vẫn nhìn đời bằng con mắt khinh người thế kia -tôi nói

_Uả con biết gia đình chú T à? -chú Z hỏi

_Dạ cũng có chút quen biết -tôi nói, nhìn Linh cười đểu

_Vậy thì tốt rồi, sẵn đây chú muốn hỏi luôn, chú T muốn mình góp vốn đầu tư làm 1 chuỗi nhà hàng liên doanh, con thấy thế nào? -chú Z hỏi


_Ơ sao chú lại hỏi con, con đâu có nhiều vốn -tôi đáp

_Đúng đó anh, nhà tôi cần vài tỷ vốn lưu động để mở chuỗi nhà hàng sang trọng, chứ cháu đây với cái nhà hàng này chắc chừng 1 tỷ thôi thì làm sao mà hùn vốn được- bả lại lấy cái giọng coi tiền là tất cả ra nói.

Bả nói mà không suy nghĩ, chẳng biết mặt của chú Z đã chuyển màu tức giận, kì này vui rồi

_Em nói cháu anh không có tiền à?

_Đúng đó anh, chứ em thấy cháu anh vầy thì làm sao mà có nhiều được? Không phải em chê chứ nhìn cháu anh chẵng khác nào mấy thằng giang hồ ngoài chợ cả.

Tôi nóng máu lắm, nhưng vẫn gáng nhịn lại, dù gì nay cũng là ngày khai trương quán nên không muốn làm lớn chuyện

_Thế chị cũng biết cháu tôi không phải người ở đây chứ -chú Z cười nói, trong mắt có cái gì đó sắc lại

_Tất nhiên nghe giọng là không phải người thành phố giàu có rồi, chắc dưới quê bán đất lên đây à anh?

_Hừ vậy để tôi nói cho chị nghe nhé, đúng là cháu tôi không phải người ở đây, có tí việc nó mới ra đây thôi

_…

_Nó ở BT, có 1 chuỗi cafe, bar, karaoke trong đó, tài sản lưu động trên dưới chục tỷ.

Chú Z nói, còn bả thì đứng hình lần nữa, mắt thoáng vẻ bất ngờ

_Chưa hết nhỉ, chú nhớ không lầm m trúng đất, tài khoản ngân hàng trên dưới chục tỷ nữa phải không N- chú cười nói

Nhà Linh thì nhìn tôi với cặp mắt khác, bất ngờ.

Tôi không nói gì, mặt đanh lại

_Xin lỗi cô, con là người dưới đáy xã hội nên không hợp tác đầu tư cùng cô được, chào cô – tôi nói xong quay lưng bỏ đi luôn

_Xin lỗi em, cháu anh nó không muốn tham gia, anh cũng muốn rút lại vốn của mình, em tìm người khác đi nhé- chú Z cũng rút luôn

_Ơ anh Z, anh giúp em lần này đi mà, anh rút vốn gia đình em phá sản mất, xin anh -mẹ Linh nài nỉ, kì này cho bà biết thế nào là phải trái.

_Xin lỗi tôi không giúp được – chú Z bỏ đi

Phải nói là tôi rất hả hê khi nhìn thấy khuôn mặt của mẹ Linh lúc đó, hả hê lắm cơ, còn Linh thì, thấy em khóe mắt có chút đỏ, khóc ư, muộn rồi em à


“Đừng khóc sau lưng anh”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.