Đọc truyện [Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em – Chương 57: Đêm noel
Thi xong học kì 1,kết thúc ngay trước thềm noel nhé. Thế là tôi kéo thằng A với thằng Hưng suy tính làm 1 bữa noel thật hoành tráng, sẵn đi chơi với Linh luôn thể. Địa điểm nhà cô Lan không được rồi, tại vì lỡ phá quá không biết sau ăn nói với cô nữa, vậy là chuyển sang làm ở quán cafe của aB. Báo ảnh rồi thế là lấy quán nguyên ngày noel để trang trí sơ sơ, chuẩn bị cho tối quẫy luôn hehe
Làm trong bí mật, không cho chị em MThùy lẫn Linh biết nhé, chỉ có 3 thằng tôi thôi, làm hì hục từ sáng đến xế chiều mới hoàn thành phần trang trí. Do đây là quán cafe nên không cần trang trí gì nhiều, gắn thêm dàn đèn led với mấy dãy ruy băng cho nó bắt mắt, kết hợp với mấy bài nhạc giáng sinh nhẹ nhàng nữa là ok.
Vậy là xong phần chuẩn bị. Dt kêu 2 chị em MThùy với đám lớp tôi 7h có mặt ăn liên hoan mừng noel, cả đám đồng ý nhiệt liệt. Thế là xong phần khách mời, chỉ còn nhân vật chính là e nữa thôi. Chợt nhớ chưa mua quà cho e nữa, thế là phải chạy ra cửa hàng trang sức, mua cho e 1 cái lắc chân bằng bạch kim, vậy cũng khá đủ rồi nhỉ =]]
Về nhà tắm rửa sạch sẽ, ăn mặc gọn gàng, dt cho e bảo 7h tôi sẽ đến rước đi chơi. E cũng đồng ý, thế là xong phần chuẩn bị hết rồi, chỉ cần đến rước e nữa là xong.
Đến quán khi mới 5h rữi, tôi đi lòng vòng xem xét lại mọi thứ cho thật kĩ càng, cảm thấy bản thân mình sao thông minh quá đi hehe.
6h thì mọi người dần tới, trầm trồ khen ngợi cái trang trí của quán. Nghe mà phỗng mũi lắm chứ:))
_Woa đẹp quá ta, N làm tất cả à- MThùy khen ngợi.
_Đâu có, còn thằng A với thằng Hưng làm phụ nữa mà.
_Chà 3 chàng lính ngự lâm khéo tay quá nhỉ -DThùy lên tiếng.
_Tất nhiên, N mà lỵ -tôi lên mặt
_Thôi đi ông, tự kiêu gớm-MThùy cười
_Công nhận Linh có số hưởng thật, có người chăm lo kĩ càng quá mà -DThùy nói
Nhìn sang MThùy thấy ẻm thoáng buồn, chắc bởi vì câu nói bông đùa của DThùy mà ra. Đành chịu vậy, vì tôi đã chọn Linh làm bạn gái cơ mà.
Ngồi gần tới 7h tôi mượn xe của thằng Hưng đi đón Linh, chiếc wave tàu được nó dọn lại nhìn khá mới.
Đến nhà e, một ngôi nhà 3 tầng khá khang trang, nằm ngay mặt tiền nữa. Đúng là khá giả thật. Tôi bấm chuông, Linh chạy ra mở cổng cho tôi, nay e mặc 1 bộ váy ôm sát eo tôn rõ lên vẻ đẹp quý phái của e.
_Anh đến rồi hả, vào nhà đi anh -ẻm choàng tay tôi kéo vào nhà.
Vào đến sân thì thấy trong nhà có khá nhiều người đang ngồi nói chuyện, chắc là bố mẹ Linh với khách, à có cả thằng Kiên nữa, nó nhìn tôi cười đểu.
_Bố, mẹ đây là N, bạn của con -Linh nói
_N à, bác nghe Linh nói nhiều về con rồi đó, nay mới được gặp mặt -bố e, một người đàn ông tuổi trung niên, dáng vẻ hiền hậu nhưng cao quý
_Dạ con chào hai bác -tôi thưa.
_Nghe tiếng con chắc không phải dân ở đây nhỉ -bố Linh hỏi
_Dạ con người miền Nam.
_Vậy à!
_Bố mẹ cho con đi chơi với N nhé, tụi con có hẹn trước rồi -Linh nói
_Không được, chẳnh phải mẹ đã nói hôm nay chúng ta đi ăn với gia đình bác A rồi à. -mẹ Linh lên tiếng
_Nhưng…
_Không nhưng nhị gì hết -mẹ ẻm nói, nhìn sang tôi với ánh mắt khó chịu.
_Người gì mà ăn mặc lôi thôi lếch thếch thế kia, đúng là quê 1 cục luôn hà -mẹ ẻm nói tiếp.
_Thôi đi bà -bố Linh lên tiếng.
Tôi khá ngạc nhiên trước sự hằn học của mẹ Linh, không đềm đạm như bố, lại còn lộ rõ sự khinh bỉ tôi trong mắt nữa. Cũng phải thôi bộ quần áo trên người tôi chỉ là đồ chợ, chưa đến 300k nữa mà, chẳng bù với thằng Kiên đang ngồi đó, bộ quần áo của nó chắc đủ tiền cho tôi ăn uống trong 1 tháng chứ chả chơi. Haizz thiệt đáng buồn mà.
_Thôi Linh đi với gia đình đi, N về -quay qua Linh tôi nói, giải rối cho e.
_Ơ anh… vậy để e tiễn anh ra ngoài -Linh nói, mặt thoáng buồn.
_Thưa hai bác con về -tôi chào
_Khỏi cần thưa, về đi -mẹ Linh nói, tỏ rỏ vẻ hằn học.
Gia đình thằng Kiên thì nhìn tôi cười đểu, cay thật. Khi bước ra ngoài tôi còn nghe văng vẳng bên tai câu nói của mẹ e
“Đúng là đồ nhà quê mà đòi cao sang”
Khinh thường nhau thế kia à, chỉ vì 1 bộ đồ hay sao? Thế kỉ bao nhiêu rồi còn coi đồng tiền là tất cả thế kia, bộ tiền mua được hạnh phúc chắc.
_Em xin lỗi, không đi được với anh rồi, hẹn khi khác đi nhé- Linh nói
_Ừm thôi e đi chơi với gia đính vui vẻ nha -tôi đáp, xong lên xe dong thẳng về quán luôn. Thất vọng thật! Không ngờ mẹ Linh lại coi trọng đồng tiền đến thế.
Về quán, đám bạn tôi đang quẩy tưng bừng trong đấy, thấy tôi bước vào với vẻ mặt không vui, bên cạnh lại không có Linh tụi nó có vẻ chùn xuống
_Linh đâu m -thằng A hỏi
_Đi với gia đình rồi -tôi chẳng buồn đáp
_Sao vậy?
_Hừ…
Tôi kể cho nó với thằng Hưng nghe về việc ở nhà Linh, bọn nó bất bình thay tôi
_Quá đáng thật, t không ngờ Linh lại có 1 người mẹ ham giàu như vậy -Thằng A bực tức.
_Mẹ kiếp khinh người quá đáng- thằng Hưng cũng lên tiếng than trách
_Thôi kệ đi, tối nay ae mình chơi hết mình, dô nào.
Tôi kéo thùng ken ra rót vào ly, nâng ly mời đám bạn. Đúng là khi buồn ta uống kinh thật, nguyên đám thấy tôi vậy cũng buồn lây, thay phiên nhau an ủi tôi bằng những ly bia đầy. Hết đêm noel đáng nhớ kết thúc bằng việc cạn sạch 4 kết ken. Uống như uống nước ý.
“Chắc giờ này e đang vui vẻ lắm kia”