[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em

Chương 37: Đêm giao thừa part2


Đọc truyện [Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em – Chương 37: Đêm giao thừa part2

_Muốn gì nói nhanh dùm cái nhé- tôi cộc lốc

_A làm gì nóng thế, e chỉ muốn mời a đi chơi cùng với tụi e xem như là lời xin lỗi của e, có được không a?

_Xin lỗi tôi còn đám bạn, không thể đi chung với các cô được- tôi hướng mắt về đám bạn trả lời

_Thì mình ghép 2 nhóm lại đi chung luôn cho vui, tết mà, nha a.

_Tùy duyên, nếu đám bạn tôi ok thì cứ đi chung thôi

_Vậy nhé, nếu bạn a đồng ý đi chung thì a đi chung với tụi e luôn nhé.

_Được thôi, nếu bọn nó đồng ý -tôi thách thức, và đây là cái sai lầm của tôi

_Để rồi xem- nói rồi ẻm quay lưng đi ra sàn, nơi đám bạn tôi đang quẩy hết mình ngoài đấy. Thấy nhỏ đó nói gì với đám K mập, mà thấy cu cậu cười có vẻ gì đó vui lắm, lại còn nhìn tôi cười đểu nữa chứ. Lạy hồn

_Ê m có con nhỏ nào năn nỉ m đi chơi cùng ghê thế- thằng K hỏi

_Cục nợ ý -tôi bực mình

_Vl gái xinh mà m cũng chê- thằng V nói

_M thích thì cứ triển với nó đi- tôi quạo

_Thế ý m sao N? -thằng A hỏi

_T thì sao cũng được, muốn thì ghép đi chơi cùng -tôi nói- chỉ có điều t chẳng muốn đi cùng với N thôi.


_Ừ mà thôi kệ nó đi, thêm bạn bớt thù m- thằng A tiếp

_Ừ sao cũng được- tôi bất lực trả lời

Đám thằng A nghe thế liền tiến qua bàn của đám nhỏ Nhi, nói nói gì gí đó, lại còn nhìn qua tôi cười cười. Mặc xác bọn nó tôi cắm mặt vào chai rượu vậy.

Đồng hồ chuyển sang 10h đêm, đám bạn tôi rủ sang karaoke tí rồi đi ngắm pháo bông luôn, thế là tấp sang AEC karaoke của nhà tôi luôn, cho rẻ ý mà. Tất nhiên là đám bạn Nhi cũng theo cùng luôn, gom quân đông gần 20 mấy người chứ ít ỏi gì. Phone cho aH quản lý karaoke lấy ngay 1 phòng Vip khu A. Quán e chia 2 khu nhé, khu A dành cho đám trẻ thôi, view đẹp, năng động, có nhạc nonstop dập liên hồi, còn khu B dành cho karaoke gia đình thôi, nhẹ nhàng.

Vào phòng kêu 2 kết sài gòn special chai lùn uống cho nó thanh giọng, hót cho nó hay. Đám bạn Nhi thì vào làm quen khá nhanh, cũng ăn chơi nhảy nhót này nọ. Tôi chẳng muốn đi cùng với N cho lắm nên khá cô lập trong căn phòng này, nhìn qua N thì thấy e cũng giống như tôi, cô đơn và lẻ loi, nép mình vào ghế sopha, mắt thì hướng nhìn tôi với 1 vẻ buồn khó tả. Đừng nhìn tôi như vậy khi đã làm tôi đau…

_Uống với e 1 ly nhé a trai- nhỏ chảnh chọe kia mời, nhỏ tên Trang nhé

_Được thôi -tôi nâng ly làm 100% luôn, gì chứ rượu bia thì tôi được đào tạo từ nhỏ rồi nên chẳng ngán ai hehe

_Có vẻ a ít nói nhỉ -Tr hỏi

_Bình thường thôi, chẳng có gì!

_Mà a với Nhi có quen biết à, thấy Nhi nhìn a kì kì -Tr tò mò hỏi

_Có chút -tôi nói, tay rót thêm ly bia mời Tr

_Kiệm lời nhỉ, a làm e khó hiểu đấy- Tr nói, tay đón ly bia của tôi làm 1 hớp luôn

_Quen rồi, mà sao phải khó hiểu?

_Lạnh lùng, bí ẩn, không như những đứa con trai khác -Tr nhận xét

_Vậy à! -tôi nở nụ cười nữa miệng nhìn Tr

_A khiến e say nắng đấy, thế a có bạn gái chưa thế?

_Có thì sao mà chưa thì sao? Định cưa tôi à- tôi nhếch mép

_Tất nhiên, vì a là 1 người đặc biệt.

_Thế à, nhưng xin lỗi tôi có bạn gái rồi.

_Vậy à, tiếc thế! -nhỏ Tr chép miệng.

_Thôi uống đi- tôi đưa nhỏ ly bia khác, nhỏ cũng vui vẻ nâng ly.

Đám bạn tôi cùng bạn Nhi thay phiên nhau hát, còn tôi thì ngồi đó nghe thôi, chẳng muốn hát cho lắm.

_Ê N làm 1 bài đi -thằng K đưa tôi cái Mic

_Thôi t xin không muốn hát cho lắm- tôi từ chối.


_A hát cho e nghe 1 bài đi- nhỏ Tr này nỉ

_Đúng đó làm 1 bài đi m- thằng K nói

_Ừ được rồi- tôi xuôi xị.

Bấm chọn bài hát ưa thích, nhấn ưu tiên giành bài luôn. Nhạc dạo phát lên, từng âm thanh như con sóng cuốn tâm trạng tôi mang đi…

Gió vẫn cứ vô tâm thổi qua làn mi ướt nhòa

Sao lại không làm mưa rơi xuống để mưa hòa tan vào nước mắt anh

Anh còn yêu e biết mấy, anh tìm em sao không thấy

Bản tình ca hôm nay, anh hát với nổi đau…

(trích Ừ là khoảng cách nhé)

Kết thúc bài hát, mắt tôi hướng về Nhi, nhưng nhanh chóng thay đổi hướng nhìn khi thấy Nhi đang nhìn tôi. Căn phòng yên lặng, chỉ còn âm thanh của tiếng nhạc dạo mà thôi, tất cả mọi người đang hướng cặp mắt về tôi, ánh mắt ngạc nhiên, bất ngờ. Mãi cho đến khi thằng A cất tiếng phá tan sự im lặng thì mới chấm dứt được cái trạng thái này.

_Thôi đến giờ rồi, đi thôi kẻo muôn mất

_Ừ đi thôi, 11h rưỡi rồi -tôi nhìn đồng hồ nói

_Ok đi thôi

Rời khỏi quán đi theo đường HV ra bờ kè, gửi xe này nọ rồi cả đám kéo nhau chen chút vượt qua biển người để kiếm vị trí thuận thuận lợi cho việc ngắm nhìn pháo bông bắn lên lúc giao thừa chuyển giao năm cũ và năm mới. Chen mãi mới ra tới được bờ kè, nhìn đồng hồ thì cũng 11h45 mất rồi, bất chợt tôi nhìn sang Nhi, nhớ đến 1 năm trước

***quá khứ***

_A này sao này có chuyện gì xảy ra a cũng không được bỏ e nha- Nhi nói

_A hứa- tôi ôm e vào lòng


_Hihi e hạnh phúc lắm, nhất là khi xem bắn pháo bông đón năm mới như thế này, năm sau a nhớ dẫn e đi xem nữa nhé!

_Dĩ nhiên rồi, a yêu e, ngốc à -tôi xiết chặt vòng tay, ôm lấy e vào lòng mình

_A nhẹ tay thôi, ngộp thở

_Á a xin lỗi

“Chíu Bụp Bụp”

_A! e nhìn kìa, đẹp quá

_Happy new year!!!

***hiện tại***

Mới có 1 năm mà thay đổi quá nhiều, ngày trước ai bảo tôi dẫn đi xem bắn pháo bông, ai hứa cùng tôi bên nhau mãi mãi. Mà giờ đây…

Cũng chốn cũ, vẫn người cũ, chỉ khác là bây giờ chỉ là người dưng mà thôi, không còn những cái ôm, những cái xiết tay đầy cảm xúc trước kia nữa.

Pháo bông được bắn lên khi đồng hồ chuyển sang 12h. Năm mới đã đến, hi vọng đời tôi tốt đẹp hơn. Pháo bông vẫn đẹp, vẫn lung linh đầy màu sắc như năm nào, nhưng tôi lại khác, lại đơn côi 1 mình. Móc phone nhắn tin chúc mừng năm mới cho 2 gấu, xong tiếp tục ngắm màn trình diễn pháo bông. Một bóng hình nhỏ nhắn bỗng chốc xuất hiện ôm tôi từ phía sau, khá ngạc nhiên và bất ngờ

_E xin lỗi… -là Nhi, người con gái e từng yêu rất nhiều.

Đứng bất động trong vài giây, xong rồi cũng đủ bình tĩnh gạt tay e ra, tôi quay lưng bước đi không một lời chào, bỏ lại sau lưng cô gái của quá khứ đang rơi lệ…

BT liệu có bình yên chăng???


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.