Học Viện Ngôi Sao

Chương 7


Đọc truyện Học Viện Ngôi Sao – Chương 7

Sau khi chất xong đống đồ ăn thức uống vào dạ dày của mình, các sis của chúng ta liền tranh nhau cái bathroom cho việc thay đồ để chuẩn bị đi shopping vì buổi chiều không có tiết. Thay đồ xong, tất cả liền kéo nhau ra sau trường.

– WOA, nơi này đẹp quá đi! – Ngọc reo thích thú, tay kéo kéo lấy áo Hà.

– Ừ, công nhận là đẹp thật! – Hà cũng đồng tình, tay cũng lại… kéo kéo áo Ngọc.

Đan thấy vậy khẽ nhăn mày:

– Thế 2 người đẹp định đứng đây chiêm ngưỡng hay định đí shopping đây?

Nghe tiếng gọi của Đan, 2 nàng nhà ta liền quay lại vuốt vuốt lưng Đan, đồng thanh:

– Linh Đan đại ca, hạ hoả, hạ hoả!

– Thôi đi mấy mẹ! Đi thôi! – Nó cố nín cười mà khẽ gắt.

– OK! – 3 người còn lại đồng thanh rồi tung ta tung tăng kéo nó ra phía bức tường rồi leo qua vs sự giúp đỡ của cây hoa anh đào cổ thụ gần đó (mấy chỉ leo cây rùi nhảy qua ạ).


Bên ngoài, 1 chiếc Lamborghini Aventador màu đen bóng đã đợi sẵn. Cả 4 leo lên xe, nó cầm lái rồi phóng lao đi vun vút, thẳng theo con đường đến Khu trung tâm mua sắm Live – 1 chi nhánh trung tâm khá lớn thuộc nhà nó.

“Két…t…t” – Nó phanh xe trước lối đi vào khu gửi xe rồi bảo mọi người đứng đợi mình vào gửi xe. Gửi xong, mấy nàng liền nhảy tót vào khu trung tâm.

Vừa bước vào, tụi nó đã vô tình trở thành tâm điểm chú ý của mọi người bên trong. Hôm nay tụi nó cũng mặc đồ đẹp mà. Nó mang trên mình 1 chiếc áo sơ mi trắng để mở 2 cúc, tay áo xắn lên, 1 chiếc quần đùi bằng vải bò màu xanh đen, đôi giày búp bê mũi tròn không quai 5 phân màu đen bóng, 1 cái khuyên hình cây nấm đôi màu đen ở bên tai trái, tóc để xoã vén ra sau cả 2 tai. Đan thì mặc 1 chiếc áo phông màu trắng có chữ “RUN” to đùng màu hồng, chiếc quần jeans xanh được mài rách, đôi giày bệt mũi nhọn màu trắng và chiếc vòng tay bằng sứ trắng, tóc cột cao. Hà mặc chiếc đầm bằng vải voan màu hồng nhạt kết hợp với đôi guốc hở mũi màu đỏ tươi và chiếc vòng cổ bằng bạc thật được khắc chữ “Elia” 1 cách tinh xảo, cô để tóc sang trái rồi buộc lỏng bằng dây cột tóc hình trái tim. Cuối cùng là Ngọc vô cùng dễ thương với chiếc váy 2 dây, phần ngực được làm nhăn lại hơi phồng lên, phần eo chít lại được viền quanh là 1 chiếc nơ to màu hồng đậm có đính 1 chút kim cương, 1 đôi giày búp bê gót bệt mũi tròn màu hồng sữa có quai vắt ngang cổ chân, trên đầu là chiếc băng đô màu hồng đồng màu với chiếc váy. (chị này mặc đồ y hệt búp bê công húa zậy à)

– Đi mua đồ nhé? – Hà hỏi.

– Không thì đi đâu? Vào khu mua sắm không lẽ đi ăn à? – Đan chống nạnh.

– Đan, mày quên là khu trung mua sắm nhà mày có khu ăn à? – Hà gắt. – Con Ngọc nó đang thèm kem đây nè! Mà tao thì lại muốn đi mua đồ.

– Ờ ha, quên. – Đan ngẫm 1 lúc rồi gãi đầu cười khì khì.

– Thôi nào! Giờ tất cả cùng đi mua chút đồ rồi quay lại ăn kem sau nhé! – Nó nêu luôn ra ý kiến rồi nhanh nhẹn kéo tất cả vào shop Double L cách đó khoảng chục bước chân.

Trong shop, nó và 3 người kia chia nhau mỗi đứa 1 hướng đi mua đồ theo ý thích, hẹn nhau nửa tiếng nữa gặp lại ở lối ra vào. Nó đi dọc hàng váy và đầm để lựa đồ. Ngay buổi tối nay là pama 2 chị em nó cùng pama 2 con bạn yêu “quái” tổ chức party để họp mặt những con người “tai to mặt lớn” – những con người có khả năng làm thay đổi cả thế giới hay những con người thuộc những cổng thuộc dạng tầm cỡ đất nước và thế giới. Trở lại hiện tại, nó đã tìm thấy 2 chiếc đầm vừa ý. 1 chiếc đầm màu trắng không dây, xẻ giữa, cúp ngực, chít eo, dài đến ngang đùi, phần đuôi bó sát, quanh eo là 1 đường kim cương lấp lánh. 1 chiếc cũng không dây nhìn y hệt chiếc đầm trắng kia, chỉ khác là chiếc đầm này không đính kim cương mà là đính kim sa.

– Lấy cho tôi 2 cái này đi! – Nó chỉ tay, nói vs cô bán hàng.

– Không, lấy cho tôi 2 chiếc váy đó! – 1 giọng nói chanh hua cất lên khiến cả nó và cô bán hàng đều phải quay lại nhìn.

Là 1 con nhỏ mắt xanh mỏ đỏ má hồng trông lạ hoắc mặc 1 bộ đồ cực kì thiếu vải, cảm giác như cái áo của nhỏ chỉ cần kéo nhẹ xuống 1 hay 2cm gì đó nữa thì chắc là hở hết quá (OMG!). Chắc nhỏ đang cố tình khoe cái vòng 1 nóng bỏng của mình đây mà. Nhìn lướt qua cũng biết là đồ sử dụng máy móc. Nó cười khinh rồi nhìn sang người đứng bên cạnh con nhỏ yểu điệu ấy, là… hắn?!

– Nhìn gì chứ? Tôi nói là gói 2 món đồ đó vào cho tôi! – Nhỏ đó lại nói tiếp, giọng nói có vẻ hơi khó chịu.

Nó đương nhiên cũng không vừa, nói lại:

– Tôi lấy trước, gói lại cho tôi.


Nhỏ kia bước đến, chỉ tay vào mặt nó:

– Mày là cái thá gì mà dám chứ? Có biết tao là ai không hả? Tao là người yêu của anh Vũ Tuấn Nam giàu nhất thế giới đó!

– Anh ta giàu chứ cô có giàu đâu mà tôi phải sợ cô, đồ gái bar? – Nó đốp lại 1 câu rất… đúng sự thật rồi quay qua cô bán hàng. – Lấy cho tôi nhanh lên!

Nhỏ kia nghe thế thì cứng họng, liền giở giọng nhõng nhẽo vs hắn:

– Anh…h…h! Coi kìa, anh lấy giùm em bộ đó đi…i…i!

Nghe câi giọng ngọt ngào đến sởn gai ốc của nhỏ bồ, hắn liền nói:

– Em đợi anh tý!

Rồi hắn tiến tới chỗ cô bán hàng, sử dụng mỹ nam kế:

– Này chị ơi, có phải là bộ váy này là hợp với bạn gái em hơn đúng không? Tụi em mua nhé!

Cô bán hàng chớp chớp mắt, đơ mất 3s rồi quay qua nó nhìn thì bắt gặp ánh mắt sát thủ của nó, kiểu “Cô cứ việc thử xem!”

– À không, bộ này của nhị tiểu thư! Nhị tiểu thư đã mua rồi! Nếu bạn gái của công tử muốn thì tôi sẽ dắt 2 người đi chọn bộ khác được chứ?


Nó đắc thắng xách lấy túi đồ rồi bỏ đi tìm mấy con bạn. Hắn bực tức:

– Chuyện này là sao hả? Nhị tiểu thư gì chứ? Tôi đã nói muốn mua rồi mà! Nhất định tôi sẽ làm cho công ty cô ta phải phá sản vì dám làm mất mặt tôi như vậy!

Cô bán hàng tròn mắt, ngạc nhiên nói:

– Vậy công tử không biết ạ? Cô ấy là nhị tiểu thư của tập đoàn Living with Time Forever đấy ạ! Khu trung tâm mua sắm Live này thuộc gia đình cô ấy đó!

Hắn thoáng giật mình. Nó… quyền lực đến vậy sao? Còn nhỏ bồ của hắn thì cứng đơ người. Nhỏ đã… đụng nhầm người rồi. Nhỏ lắp bắp:

– V… vậy thì… chúng ta… mua… đồ khác vậy.

Rồi cả 2 vòng qua mua đồ khác.

Nó bỏ đi rồi, trên môi vẫn ngự trị nụ cười nhạt.

“Cậu vẫn không nhớ ra tớ à… Tiểu Nam?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.