Bạn đang đọc Học Viện Milky Way – Chương 3
Chap 3:
Sau vài tiếng thì buổi khai giảng cũng đã kết thúc, giờ là lúc mọi người về KTX nhận phòng của mình.
Na, Mi và Bu bước theo người quản lí, đồ đạc của ba người đã được chuyển vào từ trước.
KTX phân ba dãy riêng biệt, dãy đầu tiên là khối 10, đối diện là khối 11, và ở giữa sẽ là khối 12.
– Chìa khóa của các cháu đây…- người quản lí giơ ra chiếc chìa khóa bóng loáng, lúc lắc cánh tay – phòng 333, giữ lấy chìa khóa, giờ nó là “nhà” của các cháu. Chúc các cháu may mắn!
Na nhận lấy chiếc chìa khóa từ tay người quản lí, mỉm cười nói cảm ơn.
Cửa phòng 333, vẫn với biểu tượng Dải ngân hà huyền bí trước cửa. Biển phòng 333 nằm gọn gàng phía trên cửa ra vào. Mở ra cánh cửa này, nó sẽ là nhà của cả ba, kể từ giờ cho đến hết học kỳ.
*Tạch*
Na mở cửa, cả ba hồi hộp đưa mắt nhìn vào trong.
– Bu nằm giữa, Bu nằm giữa.
Phòng có ba chiếc giường đệm trải khăn trắng tinh, Bu nhảy phắt lên chiếc giường ở giữa, ra vẻ thích thú lắm.
– Vậy Na nằm trong cùng, Na không dám nằm ngoài đâu! – Na nhìn Mi vẻ cầu cứu.
– Được rồi được rồi, ta nằm ngoài… đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó.
Na mỉm cười lôi cặp sách ngồi xuống chiếc giường trong cùng.
Phòng cũng khá là rộng, có ti vi, tủ lạnh, điều hòa đầy đủ. Ở phía góc phòng có kê 3..
chiếc bàn học sơn màu vàng và cái tủ sách to đùng.
Chợt, Mi nhìn về phía tường phòng, đập vào mắt nhỏ là bản Quy định to đùng của trường, được đóng khung và treo ngay ngắn.
– Oh ny God! 100 điều quy định. Vui rồi!
Nhỏ định quay ra tán với hai con bạn thì đã thấy hai đứa lăn ra ngủ từ lúc nào.
Khẽ mỉm cười, nhỏ cũng đặt mình xuống…
Cả ba không ai biết rằng, ngoài cửa có một học viên khác đang đứng nhìn…
_ _ _
– Đại ca! Em vừa điều tra ra thân thế mấy con nhỏ đó rồi.
– Đâu?
– Đây, thưa đại ca.
Ken cầm lấy tờ giấy, đọc với vẻ thích thú.
– Được rồi, ba nhỏ đó ở phòng nào?
– Phòng 333 thưa đại ca.
Ken đứng dậy, tiến ra phía cửa phòng (tầng 3), đưa mắt nhìn qua bên kia.
– Phòng 333, đối diện với phòng ta sao?
– Ken, mày đang suy nghĩ gì đó?
Kun hỏi, không giấu được nét thú vị trên khuôn mặt.
– Mày biết thừa rồi còn hỏi.
Kun cười thầm, cậu đang mặc một chiếc áo phông nàu nâu, và đang ngồi trên giường đọc truyện… Conan. Khẽ dựa người vào tường, bỏ cuốn truyện xuống và khoanh tay ra đằng sau đầu, cậu nói:
– Haiz! Thật đáng tiếc cho ba con bé xinh đẹp! Ken, có cần thiết phải thế không? Chỉ là bị ném gạch vào đầu thôi mà.
Ken quay người lại, giận dữ ném ánh mắt nảy lửa vào thằng bạn, đưa tay chỉ lên miếng băng y tế dán trên đầu:
– Chỉ là? Chỉ là cái đầu mày á! Mày thử bị ném như thế xem có chịu được không?
– Vậy sao? – Kun ho nhẹ để kìm nén tiếng cười chỉ trực tuôn ra. – Kin, mày thấy sao?
– Tùy thôi!
Kin trả lời, mắt vẫn hướng vào khoảng không vô định ngoài cửa sổ, và tai thì vẫn đeo headphone nghe nhạc.