Bạn đang đọc Học Viện Milky Way – Chương 27
Chap 27:
5H sáng.
Bu đang mặc bộ đồ thể dục và nhỏ đã tập hợp đủ mọi người trong sân chạy.
– Bắt đầu, chạy! – Nhỏ tuýt còi một cái.
– Khoan đã! – một cô gái tóc đỏ lên tiếng, là Sasa.
– Có chuyện gì? – Bu điềm tĩnh hỏi, mặc dù nhỏ thấy hơi khó chịu, hôm nay là ngày thứ hai và nhỏ thấy kỷ luật trong học viện có vẻ vẫn chưa tốt cho lắm.
– Thưa Hội trưởng đàng kính! – Sa vừa vuốt vuốt lọn tóc đỏ buộc lệch một bên vừa nói giọng mỉa mai – sáng hôm qua, Hội trưởng đang chạy thì tự dưng trốn vào phòng y tế (tự dưng), như vậy là Hội trưởng không chạy đủ, và như thế thì phải bị phạt!
– Ồ….
Sau lời nói của Sa thì cả Học viện ồ lên và hùa theo. Mi và Na tức lắm, chỉ muốn đấm cho con bé tóc đỏ kia một trận.
– Này, cô nói cho hẳn hoi nhé, Hội trưởng bị ngã, cô không thấy sao?
– Đủ rồi!!! _ Bu dằn giọng_ tôi chạy.
Ken bỗng thấy tức tức thay cho Bu, vẫn biết như thế là bất công cho Bu, nhưng cậu lại không thể làm gì. Nhìn cái dáng nhỏ nhắn của Bu chạy 10 vòng quanh sân thì chắc có khi ngất mất.
Lũ học viên cũng bắt đầu chạy….
Ken chạy đuổi dần theo song song với Bu, quay sang nhìn, Bu vẫn chạy, mồ hôi bắt đầu rơi nhưng nhỏ không nói gì hết. Chả biết do mồ hôi rơi vào mắt hay sao mà nhỏ thấy mắt cay cay… hình như… mọi người trong Học viện đều ghét nhỏ… không ai thích nhỏ… trừ hai con bạn thân đểu cáng hết (vẫn tức vụ tối qua)…cả Ken cũng bắt nạt nhỏ, nhốt nhỏ trong phòng, nhốt..
nhỏ trong cả nhà vệ sinh nữa…. chắc chỉ mỗi Han là thích nhỏ thôi… Ờ.. ấy thế mà cái tên Ken đó còn chạy song song với nhỏ nữa chứ. Nhỏ mặc kệ… không thèm nói chuyện với hắn nữa.. hiển nhiên là tối qua nhỏ vẫn chẳng biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết là tỉnh dậy thì đã thấy mình đang nằm trên giường.
– Bu, đừng khóc! _ dường như lời Ken nói rất nhẹ… nhẹ như bước chân Ken… và cậu lại chạy lướt qua Bu.
_ _ _
– Bu, mệt không?_ Mi vứt cho Bu chai nước và cả ba nhấm nháp cái bánh mì.
– Không mệt lắm… hihi…. – Bu mỉm cười trả lời.
– Kinh nha, chạy 10 vòng mà không mệt cơ đấy, mà việc gì Bu phải làm thế? Rõ ràng là cô ta quá đáng mà… – Na phụng phịu nhìn rõ yêu.
– Thôi bỏ đi! Thay quần áo đi rồi còn lên lớp.
Biết Bu không muốn nhắc đến chuyện đó nữa nên Na và Mi cũng thôi, cả ba thay đồng phục rồi chuẩn bị đi học.
– Ặx… còn phải đi xách đồ ấy tên đó nữa! _ Bu thở dài nhớ ra chuyện đó.
– Haizzzzzzz _ Mi, Na cũng não nề thở theo.
Tại phòng 666.
Ken cứ nghĩ đến chuyện con nhỏ Bu phải chạy 10 vòng quanh sân chạy thì lại thấy thương thương (ặc) cơ mà sau đó cậu bước vào nhà tắm, đi vệ sinh và giật nước… sau đó, mặt cậu tối sầm lại… không… cậu không thể quên mối thì này được… thù này nhất định phải trả… dám làm tắc bồn cầu sao? Cậu suýt thì quên chuyện này đấy.
Cậu lôi điện thoại lên và ấn số.
– Alô!
– Con Ken đây, lát nữa Hiệu trưởng cho người đến sửa bồn cầu phòng 666 nhé!
– Làm sao?
– Nó bị tắc.
– Tại sao?
Ken bắt đầu cáu.
– Con không biết!
Nói rồi, cậu cúp máy. Thật rách việc!
Bỗng, cậu nghe tiếng la thất thanh…
– OH MY GOD!!! QUẦN ÁO CỦA TÔIIIIIIIIII
Ken bịt tai lại nhưng cũng chạy ra sân phơi xem có chuyện gì xảy ra.
– Na, Mi, Bu, các cô chết với tôi! – Ken và Kun đau khổ nhìn đống quần áo hàng hiệu mà lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa, chỉ muốn lột da uống máu quân thù.
Quyết định trả thù.
6H50.
Mi, Bu và Na hậm hực tiến đến phòng KTX 666.
Cửa đóng. Na gõ cửa… bên trong vọng ra tiếng nói:
– Cứ vào!
Cả ba đẩy cửa bước vào.
*Ào*
Chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng giờ thì người ba nhỏ ướt như chuột lột. Giật mình! Bất ngờ! Rồi tức giận!
– Là các anh bày trò phải không? _ Mi hét lên.
Ba tên điên đó vẫn ngồi đọc truyện. Mi hùng hổ bước tới định ỗi tên một trận cho bõ tức thì…
*Oạch*
Nhỏ dẫm phải vỏ chuối và ngã một cú đau điếng.
– Ya.. tên điên nào ăn chuối vứt ra phòng vậy hả? _ Mi tím mặt gào lên.
– Để Na, để Na!_ Na lại bắt chước Mi xông pha chiến trường. Vì giường Kun ở ngoài nên nhỏ tiến đến, định thụi cho hắn một trận thì….
*Òa*
Hắn bỏ quyển sách xuống, để lộ cái mặt nạ quỷ dữ ra là Na hết hồn hét toáng lên:
– Maaaaaaaaaa…….- vừa hét vừa chạy biến ra ngoài.
Chỉ chờ có thế là Kun cười ha hả rất là sung sướng.
Chiến binh cuối cùng_Bu. Bu lần này không dám bước vào nữa mà nhỏ chỉ nói:
– Nếu các anh không muốn chúng tôi xách đồ cho thì cứ việc bày trò!
– Ấy, làm gì mà nóng thế! Đây đây, cặp đây, mang lên lớp cho bọn tôi luôn nhá! hehe…
_ _ _
Ba đứa khệ nệ mỗi đứa hai cái cặp vác đi trong khi người thì nước vẫn nhỏ tong tỏng. Kệ, lát rồi khô, giờ mà quay lại thay thì có mà muộn học.
Bu vừa khoác cặp Ken lên đi được mấy bước thì có cái gì đó rơi từ cặp hắn ra, cúi xuống định nhặt thì té ra… là con chuộ trù….
– A…a…a….a….a….a….a…
Bu rùng mình hét lên rồi lùi lại, đụng trúng Ken đằng sau đang ôm bụng cười. Nhỏ lườm Ken một cái sắc lẻm.
Trong lòng ba nhỏ muốn vứt mấy cái cặp đi lắm nhưng không dám, sợ thất hứa bị… tẩy chay, thế là đành ngậm bồ hòn làm ngọt và cố lê đến lớp.
Cuối cùng thì cũng xong nhiệm vụ, ba nhỏ mệt mỏi nằm dài trên bàn. Tiếng xì xào trong lớp lại bắt đầu nổi lên.
– Sao trông bọn họ kinh thế kia?
– Ờ… người ướt nhẻm ý.
– Haiz… chắc là vừa bị người ta dội nước vào ấy mà! _ giọng nói khá to nên mọi người ngảnh ra nhìn, lại là Sasa._ mà thôi, mọi người đọc tập san tiếp đi, hình như có tin hot về Hội trưởng thì phải.
Sa cố nhấn mạnh hai chữ Hội trưởng làm Na, Mi và Bu rất tò mò.
– Cho bạn mượn một cuốn nè! _ cô bạn Lily tốt bụng chìa ra một cuốn tập san và khẽ nháy mắt.
“Học viện Milky Way. Tập san ngày… tháng… năm….
Tin hot 1: ba Hoàng tử và những chấn thương”_ đọc đến đây,..
nhìn hình ảnh mà các paparazi chuyên nghiệp chụp được và lên trang nhất mà ba đứa không khỏi cười thầm.
Giở sang trang thứ hai: “Tin hot 2: Hội trưởng mới Bubu xuất hiện với bộ râu giả gây sốc”, kèm theo đó là bức ảnh Bu đang đeo “râu giả” và giơ tay “hello” cười toe với mọi người, lúc đó nhỏ cứ tưởng xinh quá nên người ta muốn chụp ảnh, ai ngờ….
Bu liếc mắt sắc lẻm về phía Mi và Na, tại ai, là tại ai đã khiến Bu bị như thế? Tức… tức quá đi!!!
Vậy là bắt đầu một buổi học một cách thật xui xẻo T___T
_ _ _
Giờ ra chơi.
– Hội trưởng! _ Tin chạy vào lớp Bu rồi vừa thở vừa nói_ có ba học viên nam vào trường mà không mặc quần áo đồng phục.
– Ai? _ Bu tò mò hỏi.
– Học viên mới của lớp 11ak30, thưa Hội trưởng.
– Giờ bọn hắn ở đâu?
– Đang đứng ở cửa lớp 11ak30, Ken không cho bọn đó vào lớp.
– Được rồi, đến ngay đây!
Mi, Na cũng cùng theo Bu đi luôn. Vừa đi Bu vừa nghĩ, sao bọn hắn không mặc đồng phục mà vẫn vào được trường nhỉ? Sao bảo vệ lại cho bọn hắn vào trường? Hiệu trưởng đâu? Tất cả đều dẫn tới một khả năng: Hiệu trưởng đang thử nhỏ.
Vừa bước gần đến phòng lớp 11ak30 đã thấy tiếng rầm rầm chói tai và tiếng cãi nhau chí chóe. Bu rảo bước đến chỗ đám đông đang vây quanh, có vẻ khá là lộn xộn.
– Tránh ra cho Hội trưởng vào_ Tin đi trước dẫn đường đang cố tách đám đông ra.
Khi lũ học viên đã đứng dạt ra rồi, Bu bước vào lớp. Điều đầu tiên nhỏ thấy là bàn ghế lộh xộn đổ ngang đổ ngửa, mấy chiếc laptop cũng đang nằm trên sàn. Giờ thì trong phòng không có ai ngoài sáu thằng con trai.
Điều nhỏ chú ý nhất là ba tên con trai lạ mặt, ăn mặc không giống ai, có nghĩa là không mặc đồng phục ấy, cả ba tên đều mặc áo phông đen cộc tay có in hình đầu lâu, quần bò mài rách, tóc tai vuốt keo dựng ngược hết cả lên, cơ mà trông cái mặt cũng được lắm chứ bộ, có khi còn có thể so sánh với bộ ba hoàng tử được. Ba tên đó ung dung ngồi trong lớp. Một tên đang vừa vắt chân lên bàn vừa cắt móng tay. Một tên thì đang ănn snack khoai tây vẻ ngon lành lắm. Tên còn lại thì cắm headphone vào tai nghe nhạc. Hừ, trông ngứa mắt thật, đúng là không coi ai ra gì. Mà Bu là Bu tức nhất cái tên ăn snack khoai tây, ăn một mình không cho ai hết sao?
*Profile*
Tên: Chen, Dark và Teo.
Tuổi: 17
Ngoại hình nổi bật.
Tính cách: hung hăng và tàn bạo.
_ _ _
Ngoài ba tên đó ra thì còn có ba tên nữa. Không ai khác là Ken, Kun và Kin. Kin vẫn điềm nhiên ngồi nghe nhạc và mắt vẫn hướng ra cửa sổ, còn Kun và Ken thì lại đang vô cùng tức giận, bàn tay nắm chặt, mắt trợn lên rất đáng sợ, như chỉ trực xông vào bóp cổ ba tên kia đến nơi vậy.
Bu bước vào mà chả tên nào thèm để ý, cứ ai làm việc người nấy, chẳng quan tâm đến Bu đang tức ói máu “Mình xinh thế này mà không ai thèm nhìn là sao?”.
Tuy có hơi sợ nhưng nhỏ vẫn bước lại phía ba tên mặc áo phông đen. Đầu nhỏ thầm nhắc câu “Mình là Hội trưởng… mình là Hội trưởng” đến cả chục lần để trấn tĩnh bản thân. Bình tĩnh, phải bình tĩnh mới được.
– Đứng dậy!_ nhỏ đứng thẳng trước mặt ba tên đó và nói, mặt không chút biểu cảm, ngay cả lời nói cũng không chút biểu cảm, không run sợ cũng không tức giận.
Kun và Ken lúc này mới rời ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống dành cho ba tên kia để quay ra nhìn Bu. Còn ba tên kia thì từ từ ngẩng mặt lên, nhìn thẳng Bu. Tên đang bấm móng tay lạnh lùng nói:
– Muốn gì?
Một tên khác chen vào:
– Ayo… một bạn gái cơ à? Mấy thằng con trai vô dụng ở đây còn không làm gì được nữa là cô…
Kun và Ken nghe thế thì tức lắm, định xông ra táng ấy tên kia một trận thì Bu giơ tay ra hiệu ngăn lại.
– Đủ rồi! Tôi nói lại một lần nữa. Đứng – dậy!!!
Tên đang cắt móng tay từ từ bỏ cái kéo xuống, hắn khoát chân một cái và nhảy xuống bàn.
– Đứng lên rồi đây, sao nữa?
Hai tên kia thấy thế thì cười thích chí lắm, xem ra lại sắp có trò hay để xem đây. Hắn dần bước đến sát người Bu, cúi sát xuống mặt nhỏ và nhìn chằm chằm với ánh mắt săm soi.
– Ồ… nhìn cô em cũng được đấy… muốn chơi với bọn anh hả?
Bu hơi lùi lại phía sau. Nhỏ chúa ghét mấy tên con trai ăn nói kiểu này. Lòng muốn xông lên đấm vào mồm hắn lắm, nhưng phải nhịn, mình là Hội trưởng, làm thế thì còn ra thể thống gì nữa? Ken nhìn thấy cảnh đó thì máu nóng..
dâng trào. Định cho tên kia một trận thì Tin từ đâu bước đến, kéo Ken lại và nói nhỏ vào tai: “Đại ca, Hiệu trưởng nói phải để đích thân Hội trưởng giải quyết chuyện này”.
_ _ _
– Sao? Cô em muốn gì?_Teo giở giọng giễu cợt.
Bu quay mặt đi chỗ khác để không phải nhìn thấy cái mặt đáng ghét của hắn, nhỏ chỉ tay ra phía cửa, nói:
– Ra ngoài!
Teo khẽ nhíu mày, rồi hắn bật cười ha hả.
– Ha… ha… ha… ra ngoài? Nói hay nhỉ, tại sao?
Rồi hắn lại quay lại và ngồi vào vị trí cũ, tiếp tục công việc… cắt móng tay.
Bu nhìn hắn thấy tức lắm. Ngứa cả mắt! Người đâu mà vô duyên. Lũ học viên bên ngoài căng mắt ra nhìn vào trong, thỉnh thoảng lại có tiếng bàn tán rộn cả lên. Mi và Na vì đi sau Bu nên hiện không chen được vào đám đông để nhìn, đành đứng ngoài chờ.
Cảm thấy mình bị bơ, Bu nóng mặt, không thể để người ta khinh thường Hội trưởng được.
*Rầm*
Nhỏ chống hai tay cái rầm lên bàn tên kia đang ngồi, mắt nhìn thẳng vào mặt tên đó, nhỏ nói:
– Không mặc quần áo đồng phục… thì – phải – đi – về!!!
Tên Chen đang ăn snack khoai tây bỗng cười um lên, cứ như đó là chuyện ngớ ngẩn nhất mà hắn từng nghe vậy.
– Muốn chúng tôi đi sao? Cô nằm đấy mà mơ đi_ hắn nói_ hay là… cô em cởi áo đồng phục ra cho bọn anh mặc.
Hắn nói xong thì ba tên kia cười ầm lên.
“Không, thế này thì không được, còn 15 nữa là vào tiết rồi, cứ thế này thì không giải quyết xong mất, phải nghĩ cách, phải nghĩ cách thôi”_Bu đang cố nghĩ cách để đuổi bọn hắn đi. Học viên mới chuyển về trường hồi sáng gì mà hung hăng thế không biết.
Rồi mắt nhỏ chợt sáng lên… Tưng… một cái bóng đèn đang nhảy múa trước trán nhỏ. Haha… nghĩ ra cách rồi.
Nhỏ khoát tay ra sau lưng, làm ra vẻ suy nghĩ lắm, rồi hỏi đểu:
– E… hèm… _ lên giọng_ các anh_ nhỏ chỉ vào ba tên đó_ có phải là con trai không?
@____@
Ba tên đó há hốc mồm vì lời nhỏ vừa nói. Rồi tên Dark đang nghe nhạc tháo tai nghe ra và cười thành tiếng:
– Haha… cô em hỏi thật buồn cười… bọn anh đương nhiên là con trai rồi, hay là em muốn kiểm tra?
Lũ học viên bên ngoài thi nhau cười um lên. Bu lại tiếp:
– Ờ… vậy các anh có thông minh không?
– Cái này thì không phải hỏi, bọn anh rất thông minh em ạ _ tên Chen vừa ăn xong gói snack khoai tây thì vứt ngay cái vỏ xuống sàn và phủi phủi tay.
– Ồ… thế sao? Tôi lại thấy ngược lại đấy, các anh có biết chơi cờ carô không? Mà chắc chả biết đâu nhỉ… haizzzzz_ Bu làm bộ thở dài rồi định bước đi.
Teo đang bấm móng tay đập bàn cái rầm, hắn hét lên:
– Ai nói không biết chơi? Dám đấu không? Cô em hơi bị khinh thường bọn anh rồi đấy.
– Thôi… tôi chả dám… đấu với các anh cho bẩn tay… _ Bu nói rồi lắc lắc đầu bước đi.
– Đứng lại_ Chen chặn trước mặt Bu, hắn chìa ra tờ giấy ô li và cái bút bi, nói_ ngồi xuống, chúng ta quyết đấu.
– Ồ, nếu các anh đã muốn vậy thì tôi cũng chiều, chơi thì chơi, nhưng tôi có một điều kiện, nếu các anh thua, thì lập tức về KTX của mình.
– Haha… cô em hơi tựt tin quá đấy. OK, còn nếu cô em thua… thì phải…_ bọn hắn nhìn nhau cười gian _ cởi áo cô em ra!
Ặc, mấy tên này dê thật, Bu khẽ rùng mình, rồi nhỏ nói dứt khoát:
– OK, chơi luôn.
Rồi nhỏ ngồi xuống cái bàn, ba tên kia cũng ngồi xuống, bốn đứa chụm đầu vào nhau trên mảnh giấy ô li.
“Ba đấu một không chột cũng què, cô em cứ chờ mà cởi áo đi”_bọn hắn nghĩ.
“Các anh tưởng thắng được tôi mà dễ sao? Mở mắt ra mà coi! Hãy xem ta đây!”
Trận đấu bắt đầu.
Kun, Ken và Kin ngơ ngác nhìn nhau. Lũ học viên đứng ngoài cũng chẳng hiểu cái mô tê gì, đang sắp đánh nhau tự dưng lôi nhau ra đánh cờ carô! Cứ tưởng được xem đánh nhau, ai ngờ… chán thật! Nhưng mà lũ học viên vẫn đứng im quan sát trận đấu, ai cũng mong Hội trưởng… thua, để được xem cởi áo.
– Xem mới_ Kun tò mò quá ngó đầu vào chỗ bốn đứa kia đang chụm đầu vào nhau.
– Ra… ra…! _ lập tức cậu bị một tên đẩy đẩy ra, bị xua như con cún. Tức quá!
– Xem cái nào! _ Ken cũng ngó vào.
– Đã bảo đi ra lại còn! _ Ken bị một tên đá bay ra ngoài.
Hai đứa đau khổ ra chỗ Kin ngồi im, mắt vẫn nhìn ra chỗ đánh cờ và hóng hóng.
15 phút sau.
– Ya… Điên mất! _ Teo vò đầu bứt tai khi ba tên đang hùng hổ ra khỏi phòng học.
– Huhuhuhu… chơi 10 trận thua cả 10… huhuhu… còn đâu là sĩ diện của đàn ông nữa- Chen lấy khăn tay..
lau lau nước mắt.
– Hừ… tiếc thật, không được xem cô ta cởi áo… _ Dark lắc đầu ngao ngán.
– Không sao! Thua keo này ta bày keo khác, thiếu gì lúc đâu anh em nhỉ?_ Teo nói an ủi, nhưng thật ra hắn cũng đang tiếc chết đi được.
– Các anh về cẩn thận nhá! híc… _ Bu cầm tay chùi nước mắt, vẻ mặt vô cùng xót xa.
Ba tên đó “ra đi” giữa con mắt ngỡ ngàng của các học viên.
_ _ _
Phòng Hiệu trưởng.
Bà Lisa đang xem lại đoạn băng quay cảnh đánh cờ trong lớp 11ak30. Đầu gật gù… bà mỉm cười nói:
– Không đánh nhau… không bạo lực… không đe dọa… Tôi thích em rồi đấy!