Học Viện Gold Rainbow

Chương 53: Kế Hoạch C (Part 3)


Đọc truyện Học Viện Gold Rainbow – Chương 53: Kế Hoạch C (Part 3)

Thám tử Kin điều tra như thế nào đây ta? Hãy cùng xem nhé!

Xin chào mọi người, ta là thám tử lừng danh Kin, và ta sẽ giải mã 1 vụ án cực kì lớn. Muốn biết đó là gì đúng không? Ta sẽ nói cho mà nghe: Đó là… 2 đứa bạn thân của ta đang bị bạn gái hiểu lầm là phản bội, vì nhìn thấy 2 thằng đó bế 2 cô gái lạ mặt (Tg: Lớn ghê ha!). Theo như ta tham khảo ở trong mấy quyển truyện tranh, thì mình sẽ bắt đầu từ vân tay hoặc tóc, đem đi xét nghiệm để lấy kết quả. Nào, hãy theo ta, đi xem thử nhé!
Hiện trường (Tg: Thật ra là ở trước cổng khách sạn)
Kin cầm trên tay chiếc kính lúp hạng xịn, được dát vàng bên ngoài (Tg: Ủa, ở đâu ra cái kính lúp hay vậy?), quỳ xuống, cầm kính soi vào mặt đường để kiếm vân tay, tóc. Nhưng tiếc là không có, đành phải đến bệnh viện lấy trực tiếp vậy. Anh tiếp tục tiến đến bệnh viện với tinh thần thám tử cao độ. Mà không biết rằng vân tay đâu phải lấy bằng cách soi kính lúp đâu, với lại…
Bệnh viện
Vào phòng của 2 chị em kia, vừa tra hỏi thông tin vừa lén lấy tóc. A! Lấy được rồi! Giờ đem đi kiểm tra DNA thôi! Anh tí ta tí tửng chạy đến đó. Rồi phải lủi thủi đi về vì biết kiểm tra với ai đâu! Thật là, haiz!
Nhưng ta không nản chí, phải quyết tâm kiên cường lên! Kin nắm chặt tay thể hiện sự quyết tâm. Thua keo này thì bày keo khác, không chừng 2 người đó có ở khách sạn của chúng ta. Thế là ảnh đi ngược về khách sạn (Tg: Rãnh rỗi thế là cùng!).
Khách sạn “Relax”
Sau khi hỏi quản lí ta đã biết được rằng là 2 chị em đó… không có ở đây! Ta phải làm sao nữa đây? Khúc này không có trong truyện thì phải! Thôi để ta kiếm lại vậy! Anh móc điện thoại từ trong túi ra, lướt lướt kiếm truyện đó, rồi đọc. Mà sao lại không thấy nhỉ? Kin gãi đầu, nhún vai nói:
_Công nhận vụ án này khó thật, kiếm hoài không ra! – Kin
_Ủa, Phong làm gì ở đây vậy? – tiếng của 1 người nào đó
Kin nhìn lên thì thấy Anna đang tiến lại gần. Mặt cô dán 1 cái băng cá nhân in hình những trái tim nhỏ xíu màu tím thật dễ thương. À quên trả lời câu hỏi của Anna nữa, Kin nói:
_À, đang điều tra – Kin cất điện thoại vào túi

_Điều tra gì? – Anna thắc mắc
_Thì chuyện của Long với Cường đó! – Kin
_Ồ, vậy có kết quả chưa? – Anna
_Chưa nữa, kiếm hoài không ra! – Kin thở dài
_Hahahaha! – Anna ôm bụng cười to, đến nỗi chảy cả nước mắt
_Sao cười? – Kin nhăn mặt
_Đi kiếm cái gì mà tới giờ chưa có kết quả vậy? – Anna vừa cười vừa hỏi
_Ờ thì… – Kin quê
_Sao không đi xem camera đi, ngoài cổng có 1 cái mà! – Anna chỉ ra cổng
_Ờ ha, sao mình không nghi ra ta? – Kin
_Thôi tui về phòng với Ái, Ân đây! Kiếm vui vẻ nhé! – Anna đi lên lầu, vẫn còn cười
Thế là thám tử Kin đã bị 1 phen nhục mặt, kiếm đâu không kiếm, làm chuyện tào lao rồi để con gái người ta chỉ cho. Đúng là cái tật khó chữa thật mà! Anh cốc vào đầu mình mấy cái rồi đi hỏi quản lí cho xem camera.
Phía Anna

Cô vẫn không thể nào nín cười được, thì ra cậu ấy bị bệnh “thám tử”, hèn chi không thấy đâu từ lúc đó tới giờ. Mà Kin điều tra cái gì mà không có kết quả vậy ta? Thắc mắc quá đi à! Cũng nhờ anh mà cô mới có được 1 trận cười thoải mái như vậy. Cười xong thấy sảng khoái làm sao ấy!
Tóm tắt ngắn gọn: Kin đã điều tra ra được là 2 chị em đó nói xạo, vậy thôi!
Còn lúc này Sandy & Gin; Sunny & Rain chuẩn bị lên sóng đó.
Cả đám ngồi tụ lại để bàn kế hoạch để 2 ảnh làm huề với 2 bả. Xì xồ xì xào đã đời, cuối cùng cũng xong. Thế là tất cả đập tay nhau 1 cái rõ to rồi đi thực hiện. Còn mấy bạn muốn xem ai trước đây? Hay cho Sandy hén, thấy bạn ấy hơi bị chìm nên cho lên trước! Hihi! Lúc này mọi người có thể bật những bài hát liên quan đến tình yêu sôi động, dễ thương thì sẽ hay hơn đó!
Phòng ngủ của Sandy và Gin
Gin rón rén bước vào, tránh gây tiếng động để không làm Sandy tỉnh giấc. Ngồi ở mép giường, lấy tay vén những cọng tóc rơi loã xoã che đi khuôn mặt của Sandy. Nói thật là Gin sợ lắm rồi, cô ấy hiền lành như vậy mà tại mình, tất cả tại mình rồi để Sandy phải nốc tới mấy chai rượu. Không thể tha thứ cho bản thân được. Ruột gan phèo phổi gì đó loạn hết cả lên. Do cứ lo lắng mà lỡ tay va trúng người Sandy, làm cậu ấy mở mắt thức dậy. Giật mình im re, vì sợ cô ấy còn giận mình. Sandy gượng người ngồi dậy, đầu nó hơi khó chịu. Sau khi tỉnh táo hơn, nhìn lên thì thấy Gin, do vẫn tức vụ đó nên tính đi ra ngoài nhưng đã bị Gin giữ lại, ôm vào lòng nói:
_Sự thật là 2 chị em đó nói dối, mọi người đã xử lí xong rồi! – Gin
_… – Sandy im lặng lắng nghe
_Đừng giận chồng nữa mà vợ! Chồng đâu biết gì đâu! – Gin xụ mặt
_… – Sandy vẫn im lặng
_Đi mà vợ! Không có vợ, chồng đâu biết phải sống thế nào! – Gin gục đầu vào vai Sandy
_Kì cục! – Tiếng nhỏ xíu nhưng chắc chắn là Sandy đã nói

_Vợ tha cho chồng rồi hả? – Gin nắm vai Sandy
_Nhớ là không được bế ai ngoài vợ nghe chưa? – Sandy vênh mặt, nhìn moe lắm cơ
_Biết rồi, bà xã! – Gin bế Sandy lên (Tg: Lại đổi cách xưng hô)
_Hihi! – Sandy cười tươi như bông
Cười đùa xong thì Gin để Sandy nằm trên giường, bắt đầu hỏi:
_Bà xã uống tới mấy chai rượu đúng không? – Gin
_Um… Thật ra là có 1 chai à! – Sandy khúm núm
_Vậy sao ông xã thấy có tới 5 chai? – Gin khoanh tay, nhăn mặt
_Ừ thì, 1 chai là rượu, còn 4 chai kia là… là… là nước suối! – Sandy lấy tay che tai sẵn
_Trời! Bà xã làm vậy có biết ông xã lo lắng lắm không? Còn chơi hù nữa? Vui quá ha! Rãnh quá ha! Bà xã làm ông xã phải ngồi ăn năn hối lỗi suốt mấy tiếng đấy! Biết không? – Gin xổ 1 tràng
_Rồi rồi bà xã biết rồi mà, mình ra ngoài nha! – Sandy đánh trống lãng
_Umk, được thôi! Đi nào bà xã! – Gin khoác vai Sandy đi ra ngoài
Cả 2 bước ra phòng khách là chạm ngay mặt của cả đám (Tg: Ngoài Sunny và Rain), Anna mừng rỡ chạy lại ôm Sandy. Rồi lại tụm năm tụm bảy rủ nhau đi xem phim ở rạp gần khách sạn. Hình như là mấy bộ phim tình cảm hay sao á! Chiều theo ý của Sandy đại tỷ mà! Happy cho couple này nha! Còn 2 người kia tại sao biến mất không 1 dấu vết như vậy? Hãy cùng Tg đi xem thử coi sao ha!
Ở bãi biển
Sunny đang đứng hóng gió ở bãi cát, những phiền muộn cũng trôi đi chút đỉnh, Rain đi theo, nhìn thấy cảnh đó cũng hồn xiêu phách lạc mất rồi. Mày hãy cố lên! Rain tự cổ vũ mình rồi bước lại gần Sunny. Nghe thấy có tiếng chân càng lúc càng gần mình thì Sunny quay mặt qua. Cả 2 chạm mặt nhau mà không ai nói lời nào, tựa như có ai đang ấn nút đừng, không cho mọi thứ chuyển động. Không chịu đựng thêm nữa, Rain nói:

_Ân à! Anh… – Rain đang nói
_Anh muốn xin lỗi chứ gì! – Sunny khoanh tay (Tg: Hết Gin tới Sunny)
_Ừ, em tha cho anh nha! – Rain
_Nếu anh nói: “Cho em xin lỗi chị Ân xinh đẹp, đệ nhất!” thì em tha! – Sunny bụm miệng cười
_Hả? Chơi gì kì thế! – Rain mắt chữ A mồm chữ O
_Không thì thôi! Khỏi tha! – Sunny quay lưng
_Được rồi! Cho em xin lỗi chị Ân xinh đẹp, đệ nhất! – Rain cúi mặt xuống
_Chị tha cho đó! Giờ thì đi xem phim thôi! – Sunny bước lại gần vỗ vai Rain
_Sao phải đi xem phim? – Rain ngơ ngác
_Thì Như mời mà, đi không? – Sunny đưa điện thoại có tin nhắn đến trước mặt Rain
_Đi chứ! – Rain cười nham nhở
Sunny chơi thêm 1 vố nữa là bắt Rain phải cõng mình từ đây đến rạp chiếu phim. Đường từ bãi biển đến rạp chiếu phim hơi bị “gần” á! Dù không muốn cũng phải chiều thôi, khi tới đó, chân tay Rain rã rời. Ảnh là công tử bột mà, cõng sao nổi, tới đó là dữ lắm rồi! Sunny được cõng phải gọi là thích lắm cơ, mà lưng Rain rộng thật, đúng là cả thế giới của mình mà, hihi. Cả đám ngồi xem phim với bàn tán tìm lum tà la, làm những người xem phim khác tức điên mà không làm gì được. Phía xa xa, hàng ghế cuối có bóng dáng của 1 cô gái trẻ, không khí hừng hực lửa, như muốn thiêu cháy cái rạp này. Nghiến răng nói:
_Đúng là đồ vô dụng, vậy cũng làm không xong! Tụi mày phải trả cái giá rất đắt vì dám làm vậy với tao! – cô gái đó siết chặt tay, lườm mắt xuống chỗ cả đám (Tg: Mắt cũng tinh phết!)
Ai đấy? Nhìn gian dễ sợ! Nếu muốn biết hay đón xem chap sau nhé! Anh Đào Nhỏ


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.