Đọc truyện Học Viện Dị Nhân Toàn Năng – Chương 7: Gặp Gỡ Trong Rừng
Sau cuộc giao dịch với Lucifer, Eri biến mất khỏi thiên giới. Chẳng ai có thể biết được cô bé ở đâu, nhưng tin tức gây chấn động lục địa gần đây nhất chính là Một khối lập phương khổng lồ bay lơ lửng trên trời và di chuyển qua thiên giới cùng nhân giới, hiện tại đang trên đường tới ma giới… Mà kẻ tạo ra khối lập phương lại không thể nào quen thuộc hơn.
Trời đã quá trưa, ánh chói chang. Trên không trung 1 khối lập phương màu đen có bề mặt góc cạnh như ngọc thạch mài nhẵn, lại tỏa ra sương lạnh màu trắng. Thỉnh thoảng mọi người ngước mắt nhìn khối lập phương trên trời, gương mặt không chút biểu tình vì bởi lẽ việc này đã tiếp diễn nhiều ngày nay.
Hiện tại trên khối lập phương, bề mặt trên cùng là một ngôi biệt thự trắng, cổ kính và vắng vẻ. Có một bé gái 5 tuổi mặc chiếc áo màu trắng, cổ của chiếc áo quá rộng mà làm lộ ra hai xương quai xanh mảnh khảnh, chân áo dài quá đầu gối. Mái tóc cô bé có màu nâu khói tự nhiên, gương mặt cô trắng trẻo xinh xắn. Không ai khác đây chính là Eri.
Trở về từ cuộc giao dịch với Lucifer, Eri đã tự động rời khỏi thiên giới, từ thời khắc Micheal bay đi, tất cả những gì liên quan đến thiên giới đã bị cô rũ bỏ một cách tuyệt tình. Nếu sinh ra đã là một tội lỗi, không bằng tránh xa tất cả, sống một cuộc sống lặng lẽ.
Khối lập phương được tạo ra từ sức mạnh của Eri, khối lập phương di chuyển và tồn tại bằng cả thực lực của bản thân và sức mạnh của tinh thần lực. Từ đây trên đường ngao du, Eri đã gặp nhiều loại hình vận phép và ma lực.
Lúc đang ở nhân giới, cô mới biết cục diện nhân giới còn phức tạp hơn cả thiên giới. Nhân giới có hội đồng cai quản, họ có ma pháp mạnh, nhưng thứ mà cả ma giới và thiên giới không có chính là sức mạnh của tinh thần. Nếu ý chí kiên cường, tập luyện tinh thần là điều có thể. Chỉ là sức mạnh đó cho phép họ tạo ra những vũ khí tối tân đối phó với ma pháp.
Nếu cô không nhầm thì Lucifer không dùng ma pháp mà dùng ma chú, vậy tức là những thứ vũ khí kia không ảnh hưởng tới ma chú ! Có điều cô cần học ma chú, chỉ thông thạo ma pháp là không đủ. Vì một khi thông thạo tất cả, cô sẽ tự bảo vệ bản thân, sống một cuộc sống lặng lẽ. Đường tới Ma giới còn xa, bay trên trời không bằng
xuống tìm hiểu một chút đi ?
Nhẹ nhàng đáp xuống đất, Eri đi sâu vào cánh rừng trước mặt. Nghe nói con người rất thích thu phục và lập khế ước với ma thú, mà ma thú sinh sống trong rừng, nói vậy cô cũng muốn biết cái gọi là ma thú a.
Bỗng nhiên Eri cảm thấy một cỗ khí đánh vào, nhưng lực đạo nhẹ. Lưu loát thoát khỏi một chưởng, lại một chưởng nữa đánh tới, tốc độ vẫn không bị gián đoạn, ngược lại Eri di chuyển càng thêm linh hoạt, thân hình bé nhỏ như nhảy múa chơi đùa.
Cuối cùng những tiếng xé gió kết thúc, kẻ xuất ra lực đạo kia là 1 con thú. Bộ lông nó có màu đỏ rực như lửa, phần cuối đuôi và bốn chân được bao bọc bởi ngọn lửa kiều diễm. Nó khẽ phát ra tiếng gầm gừ như đe dọa.
– Hả? Ngươi tức giận?
Ma thú là đây ư? Không yếu xìu thế chứ?
Con vật lại gầm gừ nhiều hơn, nó không chấp nhận thua một con nhóc miệng còn hôi sữa !
Eri ngước nhìn sắc trời, nếu còn dây dưa với con ma thú này, sợ rằng trời sẽ tối mất, như vậy rất khó đi sâu vào trong.
Đang định xuất ra 1 chiêu kết thúc thì một nhóm người từ đâu đi đến. Đôi mắt họ nhìn vào cô bé 5 tuổi trước mắt, lại nhìn tới con ma thú. Con ma thú này là ma thú cấp C : Hỏa diễm cáo, sức của một cô bé đương nhiên không địch nổi.
– Vị tiểu cô nương này, cô lùi lại đằng sau đi, bọn ta giúp cô trốn khỏi ma thú.
Có người?! Trong đầu Eri liền xẹt qua ý nghĩ. Cuộc sống của cô, tốt nhất tránh xa loại giao tình này!
– Không cần._ Giọng nói lạnh nhạt mà non nớt của đứa trẻ vang lên.
– Vị tiểu cô nương này, đại ca chúng ta đã tỏ ý muốn giúp cô, vui sướng còn không kịp mà tỏ vẻ! _ Cô gái phía sau chanh chua nói. Khuôn mặt cô ta có chút nhan sắc, cũng chỉ coi là ưa nhìn.
Không nói lời nào, một quả cầu màu đen xuất hiện, bắn về phía con ma thú. Con vật tru một tiếng liền bốc hơi thành một vệt khí màu đỏ, dung nhập vào thân thể nhỏ bé, lập tức Eri thấy sức mạnh của mình đang tăng lên rõ rệt.
Mà bây giờ đám người lúc nãy còn tỏ ra bất mãn liền nuốt khan.
Eri bây giờ mới quay người lại, giọng nhàn nhạt.
– Tôi đã nói không cần.
Tiếp tục xoay người đi sâu vào trong, bỏ mặc đám người.
Cô ả lúc nãy còn chảnh chọe liền ghen ghét không thôi, xinh hơn cô ta, giỏi hơn cô ta thì làm sao chịu nổi.
Trong rừng sâu.
Eri chạm trán một con ma thú khác. Con ma thú này toàn thân tỏa ra hơi màu trắng, bộ lông của nó trắng muốt mát lạnh. Đôi mắt màu đỏ trong suốt, trên trán là chấm đỏ. Nó còn nói được tiếng người
– Người là chủ nhân ta đang chờ !